"Móa nó, tên khốn này hống hách quá đi!" Sau khi Rồng Đen rời đi, cũng có ngự thú sư lúc tính tình nóng nảy mắng to.
"Thế nhưng nó có vốn liếng để hống hách a."
"Cầm vũ khí hạt nhân xử nó đi." Có người phản bác,"Giống như các quốc gia khác ấy."
"Quá khó khăn, Hạn chế sử dụng vũ khí đó quá lớn và điều kiện sử dụng quá hà khắc."
Nhìn bóng lưng Vua Rồng Đen rời đi, rất nhiều người đều thở phì phò, cảm giác vừa đi dạo qua âm phủ một vòng, người dân trên toàn nước Hạ cũng toát mồ hôi lạnh, nhưng ở trong phạm vi toàn thế giới, đa số quốc gia đều không có suy nghĩ ra mặt cùng đối địch.
Ngược lại còn đang chế giễu.
Tin tức Vua Rồng Đen xuất hiện ở thành phố Thượng Hải cũng bị từng quốc gia lớn nhanh chóng đạt được.
"Quốc gia lớn ở phương đông này cũng bị hung thú để mắt tới, lại còn là một sinh vật viễn cổ hình rồng! !"
"Không biết bọn họ định làm như thế nào."
"Con Vua Rồng Đen này chắc hẳn đến từ Long Cung, là bá chủ biển sâu. Như vậy, nếu như sinh ra xung đột, vũ khí hạt nhân sẽ rất khó phát huy hiệu quả. Hơn nữa, với tình hình của nước Hạ, hẳn là sẽ không dễ dàng vận dụng vũ khí hạt nhân."
"Cho nên, sẽ chịu nhượng bộ sao?"
"Giống như trong quá khứ, cắt đất bồi thường, khuôn mặt tươi cười chào đón."
Các quốc gia tên thế giới liên tục phát sinh tai họa, ngay cả liên bang Condor cũng xuất hiện hai sinh vật viễn cổ làm loạn, nước Hạ bên này cũng cuối cùng cũng xuất hiện sinh vật viễn cổ uy hiếp, lập tức hấp dẫn sự chú ý trong phạm vi thế giới.
Thậm chí còn có một nhóm người tiếc hận, vì sao không trực tiếp đánh nhau.
"Vậy mà lại rời đi."
Phía trên tòa nhà cao nhất Thượng Hải, Lộ Nhiên, Cố Thanh Y và quản lý Huỳnh đang đứng ở đây. Nhìn vùng biển đã khôi phục lại bình tĩnh, ba người thở hổn hển. Trong quá trình chạy một mạch đến đây, bọn họ đều mang theo tâm trạng khẩn trương, không biết sau khi đến nơi sẽ phải đối mặt với chuyện gì, tuy nhiên vẫn còn tốt, tình huống còn không phải quá tồi tệ.
"Đối phương quả nhiên tới đây vì mảnh vỡ Ngọc Rồng."
Quản lý Huỳnh nói: "Đối phương hẳn là có thể cảm ứng được đại khái Ngọc Rồng dao động, nhưng không cách nào xác định vị trí cụ thể."
"Tiểu Thanh Y vẫn luôn sinh hoạt, luyện tập ở Thượng Hải, cho nên bên này lưu lại dao động của Ngọc Rồng có lẽ là mãnh liệt nhất nên đã hấp dẫn đối phương tới."
"Sau đó phải làm sao bây giờ? Chúng ta cũng không có mảnh vỡ Ngọc Rồng cho nó a."
Lộ Nhiên nói: "Quản lý Huỳnh, cậu tỉnh táo lại dùm. Cho dù còn có mảnh vỡ Ngọc Rồng cũng không có khả năng vô duyên vô cớ giao ra chứ."
"Tôi biết!" Quản lý Huỳnh nói.
Trực tiếp giao tài nguyên ra, đối phương cũng sẽ không nể tình, cho dù là trong lịch sử Lam Tinh hay là lịch sử của đại lục Tinh Nguyệt đều nhắc đến một đạo lý, mềm yếu sẽ chỉ đón lấy áp bức mãnh liệt hơn.
Nếu như sau này nước Hạ thần phục Vua Rồng Đen, như vậy, chờ đợi nước Hạ chỉ có một kết cục.
Bị càng nhiều sinh vật viễn cổ tới doạ dẫm.
Hôm nay có thể xuất hiện một Vua Rồng Đen, ngày mai sẽ có thể xuất hiện một Vua Rồng Trắng, ngày kia kìa lại có thể có một con Vua Rồng Đỏ tới nữa.
Mà ngược lại, Long Cung có thể trở nên nổi tiếng trong giới hung thú, dù sao có thể khiến quốc gia lớn của nhân loại chịu thua.
Cho nên, mặc kệ Cố Thanh Y có thể lấy ra mảnh vỡ Ngọc Rồng hay không, Vua Rồng Đen bày ra tư thế này, quan hệ của song phương đều rất khó làm dịu.
"Các ngự thú sư khác trong Thập Nhị Chi hẳn là đều đang chạy đến bên này."
"Trước tiên gặp bọn họ đã rồi tính sau." Giây phút này, người nhức đầu nhất vẫn là Cố Thanh Y. Cô thở ra một hơi, Lộ Nhiên cùng quản lý Huỳnh đều có thể cảm nhận được sự bất đắc dĩ của cô.
Hiệp hội Thượng Hải, hội nghị Thập Nhị Chi.
Ngoại trừ hai Thập Nhị Chi ở nước ngoài, còn lại mười đời thứ nhất đều đã tụ tập ở Thượng Hải sau khi Vua Rồng Đen rời đi không bao lâu.
Ngoại trừ mười người này, Lộ Nhiên cùng quản lý Huỳnh đi theo Cố Thanh Y cũng phá lệ tham dự hội nghị.
Bộp.
Có người vỗ vỗ cái bàn, khó chịu nói: "Vì sao hết lần này tới lần khác lại là lúc này? Lão hội trưởng mấy ngày trước mới vừa tiến vào bí cảnh đột phá, đây không phải tin tức bí mật sao? ? ?"
"Có khả năng con Rồng Đen cấp 70 kia là bá chủ cao cấp hay không? Cho dù lão hội trưởng ở đây cũng rất khó đánh được nó."
"Cô đưa cho chúng tôi một vấn đề không nhỏ nha." Trong lúc mọi người đang nhốn nháo thảo luận, Lâm Niệm cũng có chút bất đắc dĩ nhìn Cố Thanh Y. Đời thứ nhất ở đây, bao gồm cả quản lý Huỳnh, đều biết Cố Thanh Y bồi dưỡng ra hệ rồng như thế nào, vì vậy dĩ nhiên bọn họ cũng biết mảnh vỡ Ngọc Rồng mà Vua Rồng Đen nói đến là cái gì.
"Chỉ có thể nghĩ biện pháp ứng chiến, dù sao cũng không có khả năng để Cố Thanh Y giao con Thanh Long Thương Hải đã dung hợp với mảnh vỡ Ngọc Rồng ra được." Thạch Chấn thở ra một hơi, nói: "Thế nhưng Vua Rồng Đen ở trong biển sâu, căn bản không cách nào chủ động khai chiến. Nó vừa xuất hiện đã tới gần Thượng Hải, cho dù chúng ta cố gắng hết sức chống cự cũng chưa chắc đã là đối thủ của nó, đồng thời chắc chắn sẽ gây ra thiệt hại rất lớn. Có lẽ có thể đánh thắng, nhưng cái giá phải trả e rằng rất khó chấp nhận được."
"Bên ngoài đã xuất hiện dư luận liên quan, nói rằng dứt khoát giao mảnh vỡ Ngọc Rồng gì đó ra là được." Tý Thử dơ điện thoại ra, nói: "Đương nhiên, cũng có người ủng hộ chiến đấu, trên mạng đã rối tinh rối mù rồi."
Đời thứ nhất ở đây đều rơi vào trầm mặc, còn may dân mạng không biết mảnh vỡ Ngọc Rồng có quan hệ với Cố Thanh Y, nếu không Cố Thanh Y nhất định sẽ rơi vào tình thế vô cùng khó xử, khả năng cực lớn sẽ bị đạo đức bắt cóc.
Vào thời điểm này, đa số người sẽ càng muốn nhìn thấy một người hi sinh bản thân để đổi lấy hòa bình cho tất cả.
"Liên minh quốc tế bên kia cũng không có ý chủ động cung cấp viện trợ."
"Chuyện này..." Lúc này, nghe thấy mọi người thảo luận như vậy, Cố Thanh Y nói: "Nguyên nhân của chuyện này bắt nguồn từ tôi, khẳng định không thể bởi vì tôi mà làm người vô tội bị thương được."
"Vậy cô có thể làm gì?" Lâm Niệm bĩu môi nhìn về phía cô: "Đầu hàng à?"
Cố Thanh Y thản nhiên nói: "Không có khả năng!"