"Cho dù chiến tử cũng không có khả năng đầu hàng, đến lúc đó tôi sẽ rời khỏi nước Hạ, tiến về một khu vực không người đảo, một mình đàm phán cùng Vua Rồng Đen. Nếu như nó biết được mảnh vỡ Ngọc Rồng đã bị sử dụng và không còn đòi nữa thì dĩ nhiên tất cả đều vui vẻ."
"Nếu như nó không hài lòng với kết quả này, còn muốn gây khó dễ, vậy thì chính tôi sẽ chiến đấu cùng nó."
"Con Rồng Đen kia lần này không trực tiếp tấn công, chứng tỏ nó vẫn còn kiêng kị quốc gia nhân loại. Tôi cùng nó chiến đấu, mặc kệ kết quả như thế nào, chă hẳn nó sẽ không tấn công Thượng Hải nữa."
"Này này này..." Nhìn thấy Cố Thanh Y bộc lộ tính cách, quản lý Huỳnh ở bên cạnh nói: "Cho dù con Thanh Long Thương Hải kia của cô tiến hóa đến bá chủ cao cấp cũng không có khả năng đánh thắng nó."
"Cô như vậy không phải là đi chịu chết à?"
"Tôi đồng ý." Lâm Niệm mở miệng: "Nhưng mà là đồng ý lấy Cố Thanh Y làm mồi nhử để dẫn dụ con Vua Rồng Đen kia đến địa phương khác."
"Nếu như không cách nào đàm phán thành công, đến lúc đó, chúng ta cùng hợp lực ra tay với Vua Rồng Đen. Tôi cũng không tin chúng ta có nhiều người như vậy mà không hạ được một bãi bùn đen."
"Chắc hẳn là không có ai phải đối đâu phải không?"
Thạch Chấn trầm mặc rồi nói: "Cảm giác rủi ro vẫn quá lớn, bên phía cao tầng chắc hẳn sẽ không đồng ý với kế hoạch như vậy đâu, nhất là trước mắt lão hội trưởng còn không có mặt, một khi thất bại, nước Hạ sẽ phải nhận kết cục vạn kiếp bất phục."
Giây phút này, Lộ Nhiên vẫn luôn ngồi nghe lại càng cảm thấy chuyện này khó giải quyết.
Mười ngày...
Giữa cả nhóm đời thứ nhất, Lộ Nhiên bỗng nhiên nói: "Lấy linh hồn thể làm thù lao vẫn có hi vọng mời được cường giả của quốc gia khác viện trợ a."
"Nói thì nói thế, nhưng dù sao đối mặt với BOSS lớn hệ rồng cấp 70, cường giả lại có thể mạnh đến mức nào? Sợ là đến lúc đó chỉ cần thấy hơi bất lợi là lập tức chạy trốn tới thành phố Vô Hạn luôn ấy chứ."
Chu Khai Tâm nhún vai: "Cảm giác chúng ta đang đi vào ngõ cụt, cũng không thể giống trên mạng trào phúng, chịu thua cắt đất bồi thường, đưa ra tài nguyên để lấy lòng Long Cung được, như vậy không thể chấp nhận được a."
"Dù sao cũng không có khả năng để tiến sĩ Cố mạo hiểm một mình được." Lộ Nhiên đứng lên, nói: "Như vậy đi, trước tiên đừng vội đưa ra quyết định, trong mười ngày này có thể sẽ xuất hiện sự kiện thay đổi tình thế cũng nên."
Mấy người quay sang nhìn nhau, dĩ nhiên bọn họ cũng biết trong thời gian ngắn là không thể nào thảo luận ra kết quả.
Đợi Thập Nhị Chi tán đi bớt, phòng họp rộng lớn lại chỉ còn có Lộ Nhiên, Cố Thanh Y và quản lý Huỳnh.
"Hay là..."
Cố Thanh Y hé miệng hồi lâu mới nói: "Hay là cứ làm theo kế hoạch ban đầu của tôi đi, cảm giác làm như vậy sẽ hạn chế tổn thất xuống mức nhỏ nhất."
"Tiến sĩ Cố, chị bị ngốc à?" Lộ Nhiên sa mạc lời. Hắn nói: "Chị có thể đảm bảo chị hi sinh bản thân thì Vua Rồng Đen sẽ không ra tay với nước Hạ sao? Rồng có bản tính tham lam, nói không chừng đến lúc đó nó sẽ càng được một tấc lại muốn tiến một thước."
"Lấy lực lượng bình thường... quả thực rất khó đối kháng con Vua Rồng Đen kia."
"Để tôi nghĩ biện pháp, biện pháp..." Lộ Nhiên cau mày. Cố Thanh Y nhìn về phía Lộ Nhiên, hơi im lặng. Cậu chỉ là một ngự thú sư cấp ba, có thể nghĩ ra biện pháp gì? Nhưng thấy Lộ Nhiên quan tâm mình như vậy, Cố Thanh Y vẫn rất cảm động.
"Hươu Thần." Lộ Nhiên chậm rãi mở miệng.
"Hươu Thần là sinh mệnh truyền thuyết, thân thuộc của Thần Rồng Sáng Thế, tồn tại cấp 100 chủng tộc truyền thuyết. Nếu như có thể được Hươu Thần trợ giúp, Vua Rồng Đen chẳng là cái thá gì."
"Phốc." Ở bên cạnh, quản lý Huỳnh nói: "Cậu đi đâu tìm Hươu Thần?"
"Cậu đi tìm Hươu Thần, còn không bằng trông cậy vào bản thể tôi thức tỉnh."
"Bản thể của cậu thức tỉnh có thể đánh một trận với Vua Rồng Đen kia à?" Trong lúc ba người đang giao lưu, phía sau cửa đột nhiên truyền đến một thanh âm. Lâm Niệm sau khi rời đi dường như lại vòng trở về. Cô dùng đôi mắt lấp lánh dao động tinh thần nhìn quản lý Huỳnh, nói:
"Con mèo, cậu nói thật hả?"
"Ây..." Quản lý Huỳnh đột nhiên cảm giác mình lỡ lời rồi. Nhưng nó đột nhiên nhìn về phía Cố Thanh Y, rồi lại quay đầu nói chân thành: "Nhóc con chơi niệm lực."
"Có muốn đánh cược một ván không?"
"Nước Hạ dùng toàn bộ quốc lực thử nghiệm thức tỉnh bản thể của tôi đi. Đến lúc đó, tôi có thể xuất thủ, chơi chết nó."
"Quản lý Huỳnh? ?" Cố Thanh Y đột nhiên nhìn về phía quản lý Huỳnh, không rõ quản lý Huỳnh vì sao đột nhiên trở nên bá khí như thế. Con mèo này không phải bình thường vẫn luôn nói mình yếu đến đáng thương à.
"Có thể làm được sao? ?" Lộ Nhiên nhìn về phía Lâm Niệm, nói: "Vậy tôi cũng muốn làm! Hiệp hội nước Hạ dốc hết tài nguyên, giúp tôi cường hóa quân đoàn thú cưng hiện tại đi, đến lúc đó tôi cũng sẽ tham chiến. Tuy nhiên, thật ra tôi càng muốn thử tìm kiếm Hươu Thần hơn."
"Cậu muốn làm gì?"
Nếu như là người khác, quản lý Huỳnh khẳng định không muốn để ý đến, nhưng quan hệ giữa nó cùng Cố Thanh Y không tệ, vốn muốn mượn cơ hội lần này, lợi dụng tài nguyên của nước Hạ để gia tốc thời gian bản thể thức tỉnh, nhưng tên nhóc Lộ Nhiên này sao cũng muốn thò một chân vào vậy.
Lộ Nhiên tài nguyên + 1.
Miêu Miêu tài nguyên - 1.
Quản lý Huỳnh âm thầm tính toán.
"Con quạ đen kia của cậu mới cấp 40, cậu làm loạn cái gì? Cậu còn trông cậy trong vòng 10 ngày này nó có thể đạt đến cấp 70 trong hình thái tập trung à?" Quản lý Huỳnh căm giận bất bình.
"Sao lại gọi là làm loạn được." Lộ Nhiên phân tích: "Ai nói tôi muốn để quân đoàn Quạ Đen cứng đối cứng chính diện với Rồng Đen?"
"Đừng chỉ nghĩ đến việc chiến đấu với Rồng Đen a! Tên đó cũng không hề đơn độc."
"Mọi người đừng quên, Long Cung là một thế lực biển sâu tập hợp vô số hải thú, ngoại trừ một con Vua Rồng Đen cấp 70, trời mới biết Rồng Đen còn có bao nhiêu thủ hạ."
"Luận số lượng sinh mệnh siêu phàm, hải dương đè bẹp lục địa."
"Đế quốc Ngư Nhân là một thế lực khổng lồ như vậy mà còn thua Long Cung, rõ ràng không phải do một mình Rồng Đen gây ra a?"
"Đến lúc đó, bọn hải thú này cũng cần có người giám sát chứ."