Bí cảnh đột phá.
Bên trong hình chiếu lịch sử của đại lục Tinh Nguyệt.
Một ông lão có vóc người cao lớn thẳng tắp, râu và lông mày dài, mang theo mũ rơm, mặc áo vải xám đang cưỡi trên đầu Kỳ Lân, chậm rãi ung dung đi ra khỏi một vùng phế tích.
"Ài..."
"Sao cứ phải ép lão già này làm gì!"
Trogn lúc ông lão đang than thở, có không ít cường giả ngự thú vây quanh đỉnh núi liên tục nuốt nước miếng.
"Ông lão này có lai lịch ra sao. . . . ."
"Một thế lực truyền kỳ... Ông ta nói diệt liền diệt!"
"Tôi nghe nói là bởi vì núi Phong Lôi này ỷ thế hiếp người, muốn cướp đoạt chí bảo của ông lão này, ai ngờ lại chọc phải một người hung ác..."
"Trước đó sao chưa từng nghe nói đến người này?"
"Mọi người từng nghe nói đến mới lạ." Lão hội trưởng của liên minh ngự thú nước Hạ vừa kiểm kê lại chiến lợi phẩm, vừa tính toán thời gian còn lại.
Thời gian vừa đến, trước sự ngạc nhiên của không ít cường giả vây xem, thân hình của ông lão này dần dần mơ hồ, không gian xung quanh cũng vì đó vỡ vụn!
Cùng lúc đó, Lam Tinh, thành phố Vô Hạn.
Thân ảnh của ông lão chậm rãi xuất hiện trong phòng riêng, tinh thần ông hoảng hốt rời khỏi thành phố Vô Hạn, đi tới một gian phòng có núi có non đầy linh khí.
"Tiểu Lân à." Ông lão chào hỏi một tiếng, lực xuyên thấu của thanh âm cực mạnh. Một lát sau, ngoài cửa lập tức truyền đến tiếng bước chân, một cô gái đeo kính mắt ôm laptop gõ cửa tiến vào.
Cô ngạc nhiên nhìn ông lão, nói: "Hội trưởng, ngài thông qua bí cảnh đột phá cấp 5 rồi à?"
"Đúng vậy." Ông lão khẽ gật đầu, rồi lại lắc đầu nói: "Ài, bắt đầu từ bí cảnh đột phá cấp 3, mỗi tăng một cấp độ khó lại tăng cao."
"Bí cảnh đột phá cấp 4 đã làm cho nhiều ngự thú sư đời đầu vẫn lạc như vậy, bí cảnh đột phá cấp 5 này... e rằng lại phải mất kha khá đời thứ nhất."
"Sau khi tôi trở về, tiếp theo chắc hẳn đến lượt cô nhóc Lâm Niệm kia tiến vào bí cảnh. Với tính cách của cô ấy, chắc chắn sẽ gặp phải không ít nguy hiểm."
Bí cảnh đột phá tân thủ, bí cảnh đột phá cấp 1, cấp 2 ở trong mắt ông đều rất đơn giản, cao quá nguy hiểm, không nói đến được cho điểm cao, chỉ riêng vượt ải thì vẫn rất dễ dàng.
Nhưng bắt đầu từ bí cảnh đột phá cấp 3, thành phố Vô Hạn giống như cố ý sàng chọn tinh anh, mỗi khi tiến một cấp lại càng hung hiểm hơn.
Rất nhiều ngự thú sư có thực lực không tệ cũng đều ngã nhào ở trong đó.
Vì cam đoan nước Hạ từ lúc nào cũng có chiến lực đỉnh cấp trực sẵn, lão hội trưởng cùng mấy người Lâm Niệm đã ước định cẩn thận, từng người trong nhóm đời thứ nhất bọn họ sẽ lần lượt tiến vào.
Sau ông sẽ đến lượt những người khác.
Thư ký Tiểu Lân của hội trưởng giật mình, nói: "Hội trưởng, bí cảnh đột phá lần này rất nguy hiểm à?"
"Ừm." Ông lão vân vê sợi râu, nói: "Trong quá trình làm nhiệm vụ đột phá chắc chắn sẽ chọc vào một thế lực truyền kỳ, sẽ đứng trước nguy cơ bị bọn họ toàn lực phục kích, dù thông qua được nhiệm vụ, ngự thú sư bình thường cũng rất khó sống sót qua 30 ngày để rời khỏi."
"Ngài vất vả rồi." Cô gái đeo kính thở ra một hơi, nói: "Hội trưởng không bị thương tích gì chứ?"
"Suýt chút nữa bị rồi. Cuối cùng không nhịn được... tôi đã giết tới đại bản doanh của thế lực kia. Cũng may ngự thú sư truyền kỳ ở đó là quả hồng mềm, đã sắp đến đại nạn, nếu không tôi gặp nguy hiểm rồi. A ha ha ha, lần sau không thể không lý trí như thế nữa."
"Cô đi làm công tác tư tưởng cho Lâm Niệm đi, để cô ấy tiến vào bí cảnh đột phá chú ý một chút."
Thư ký: ? ? ?
Thư ký: ? ? ?
Đây không phải thượng bất chính hạ tắc loạn sao! !
Cô hơi há to mồm, vừa định tiếp tục hỏi cái gì, lão hội trưởng đã phất phất tay, nói: "Tôi rời khỏi một tháng nay đã xảy ra chuyện gì, không phát sinh đại sự gì chứ?"
"Có. ." Thư ký của hội trưởng nhanh chóng kể lại cho lão hội trưởng tất cả sự kiện quan trọng đã phát sinh trong những ngày qua, nhất là sự kiện Rồng Đen.
Nghe vậy, lão hội trưởng hơi thay đổi sắc mặt, nói: "Phát sinh nhiều chuyện như vậy à!"
"Rồng Đen viễn cổ cấp 70..."
"Còn may những đứa trẻ này chống đỡ được, nếu không sẽ rất phiền toái."
"Quản lý Huỳnh nói rằng cần giải quyết con Rồng Đen kia trong vòng một năm." Thư ký hội trưởng nói.
"Đây là việc nhỏ." Lão hội trưởng nói: "Cô nói con mèo kia cùng Lộ Nhiên gần như ép khô tài nguyên cao cấp và tài nguyên sơ cấp trong quốc khố rồi à?"
Thư ký hội trưởng trầm mặc, sau đó nói: "Không kém bao nhiêu đâu, dù sao dùng rất nhiều. Quyết định là do Thập Nhị Chi bên kia đưa ra, mặc dù một số thành viên quản lý cầm quyền khác không đồng ý nhưng tiếng nói của họ đều bị Thập Nhị Chi đè xuống."
"Ha ha." Lão hội trưởng cười một tiếng, nói: "Được rồi, chuyện đó được giải quyết viên mãn là tốt rồi, như vậy sẽ không ai có thể lời ra tiếng vào. Bọn họ cũng thật là quyết đoán. Hơn nữa, không nghĩ tới con mèo kia vậy mà giỏi như vậy, về phần tiềm năng của tên nhóc Lộ Nhiên này quả thực làm cho tôi bất ngờ đấy."
"Lúc ấy tôi còn tưởng rằng con mèo kia muốn kiếm lấy tài nguyên rồi chạy mất cơ..." Thư ký hội trưởng nói.
"Vậy thì nó sẽ xong đời, trừ phi nó chạy đến liên bang Tinh Nguyệt, nếu không lão già tôi khẳng định sẽ lấy cái đầu mèo của nó làm thành bánh bích quy." Lão hội trưởng nói.
"Đúng rồi hội trưởng, quản lý Huỳnh liên hệ với tôi, nói rằng nếu như ngài ra thì nói rằng Lộ Nhiên muốn gặp ngài."
"Lộ Nhiên sao?" Lão hội trưởng nói: "Cậu ấy hiện tại đang ở đâu?"
"Hẳn là trên đảo Bỉ Ngạn."
"Đảo Bỉ Ngạn a... Xa quá, cô sắp xếp một chút đi, chúng ta sẽ gặp ở thành phố Vô Hạn..."
Chiều hôm ấy.
" Lộ Lộ Lộ Lộ Lộ Nhiên..."
Lộ Nhiên lại một lần nữa đi ra khỏi bí cảnh Linh hồn. Uẩn dưỡng khí linh nhiều ngày như vậy nhưng vẫn không có bát kỳ động tĩnh gì, tuy nhiên có tài nguyên sung túc cũng không ảnh hưởng đến việc hắn gia tăng thực lực cho cả đội.
Chu Khai Tâm vội vàng cuống quít chạy tới, ra hiệu cho Lộ Nhiên đừng tiến hành khiêu chiến bí cảnh nữa: "Lão hội trưởng ra rồi."
"Cậu chuẩn bị một chút rồi tiến vào thành phố Vô Hạn đi, ông ấy muốn gặp cậu đấy."
"Ừm, quản lý Huỳnh nói cứ đi đến quán cà phê Hầu Gái Tai Mèo tương ứng ở thành phố Vô Hạn công cộng là được rồi."
Lộ Nhiên ngạc nhiên: "Lão hội trưởng cũng có khẩu vị như vậy sao?"
Heo Thần: ?
"Cái gì vậy cha nội? Khẳng định là bởi vì nơi đó thuận tiện để trao đổi thôi!"
Heo Thần chỉ chỉ Lộ Nhiên. Cái tên nhóc này, lão hội trưởng đã bao nhiêu tuổi rồi, làm sao có thể cảm thấy hứng thú với mèo được.