Nào đó thành phố Vô Hạn công cộng, quán cà phê Hầu Gái Tai Mèo.
Lúc Lộ Nhiên đến nơi này, lão hội trưởng đang trò chuyện cùng quản lý Huỳnh.
Trên bàn không có cà phê không có đồ uống lạnh.
Lão hội trưởng tự mang cốc giữ nhiệt, bên trong có một viên linh sâm chìm nổi.
"Thật ra gọi ông ngươi qua đây là bởi vì Lộ Nhiên lấy được một tin tình báo quan trọng."
"Ồ. . . tình báo quan trọng?" Lão hội trưởng lộ ra ánh mắt nghi hoặc.
Lời này nếu là Lộ Nhiên nói ra thì ông cảm thấy không có vấn đề.
Thế nhưng lại do con mèo này nói ra, ông luôn cảm giác quản lý Huỳnh muốn bán tình báo.
Chắc chắn sẽ không chia sẻ miễn phí đơn giản như vậy.
"Quan trọng đến mức nào?"
"Liên quan đến quốc vận của nước Hạ!" Ánh mắt của quản lý Huỳnh chớp chớp. Tình báo là quan trọng, tuy nhiên, mục đích chính của Lộ Nhiên ckhẳng định không phải là vì chia sẻ tình báo.
Mà là nhìn trúng vật liệu sử thi của lão hội trưởng.
Nhưng không thể trực tiếp để lộ mục tiêu như vậy.
Nhất là Lộ Nhiên cùng lão hội trưởng còn là lần đầu tiên gặp mặt, khẳng định phải thiết lập quan hệ tốt đẹp trước đã.
Dẫn dụ dần dần.
"Tôi tới rồi đây."
Trong lúc một lão một mèo đang trò chuyện, Lộ Nhiên tiến vào. Miêu Miêu nhanh chóng dịch chuyển tức thời Lộ Nhiên tới, ngay sau đó, Lộ Nhiên đã ngồi nghiêm chỉnh đối diện lão hội trưởng.
"Ngài là hội trưởng phải không?"
Lộ Nhiên nhìn ông lão với khuôn mặt hiền lành ở đối diện, nói: "Hội trưởng, lần đầu gặp mặt, xin chào ngài."
"Chào cậu."
Lão hội trưởng cười ha hả nhìn Lộ Nhiên, nói: "Nghe quản lý Huỳnh nói cậu có tình báo muốn nói với tôi."
"Vâng." Lộ Nhiên trầm ngâm một chút rồi nhanh chóng tiến vào vấn đề chính, bắt đầu nói cho lão hội trưởng nghe những chuyện liên quan đến Hươu Thần.
Nghe vậy, lão hội trưởng quả nhiên trầm tư thật lâu.
"Cậu nghĩ sao?" Một lát sau, ông ngẩng đầu hỏi Lộ Nhiên.
Lộ Nhiên nói: "Tôi muốn tìm ra truyền tống trận, đến đại lục Tinh Nguyệt một chuyến để tìm Hươu Thần, để nó giúp tôi thức tỉnh không gian ngự thú."
"Nếu như có thể thông qua cơ hội này tìm ra phương pháp để mọi người dân nước Hạ cũng có thể thức tỉnh không gian ngự thú, vậy thì trận chiến thế giới một năm sau sẽ có tỷ lệ thắng cao hơn một chút."
"Lui một bước, cho dù thất bại, cho dù cơ sở vật chất của thành phố Vô Hạn bên chúng ta bị trừng phạt giáng cấp, thậm chí cực đoan hơn cho dù thành phố Vô Hạn lần nữa biến mất, chỉ cần chúng ta nắm giữ hệ thống tu luyện cũng coi như có đường lui."
"Dù sao trước khi liên bang Tinh Nguyệt xuất hiện thành phố Vô Hạn, chẳng phải bọn họ vẫn phát triển như thường, vẫn sinh ra ngự thú sư truyền kỳ đó sao."
"Ừm, mặt khác cũng có thể tranh thủ cơ hội lần này đi tìm hiểu tình hình của liên bang Tinh Nguyệt."
"Đến lúc đó, treo lên đánh bọn họ."
Lão hội trưởng cười, nói: "Tôi còn tưởng rằng sự chú ý của cậu sẽ là nhân loại ở Lam Tinh cùng nhân loại ở liên bang Tinh Nguyệt là đồng nguyên cơ."
"Muốn qua đó để thỏa thuận hòa bình, hợp tác và phát triển cơ."
Lộ Nhiên cũng sững sờ, cười nói: "Tôi cũng không phải đứa trẻ, chuyện như vậy làm sao có thể thành được, nơi có lợi ích sẽ có đấu tranh. Đừng nói là Lam Tinh cùng liên bang Tinh Nguyệt, cho dù giữa các quốc gia nhân loại trên Lam Tinh cũng chưa từng chấm dứt đấu tranh."
"Hiện tại văn minh ngự thú của liên bang Tinh Nguyệt phát triển hơn chúng ta, đi qua đó học trộm mới là chân lý."
"Chờ chúng ta cùng liên bang Tinh Nguyệt mạnh như nhau, đến lúc đó mới có thể thực sự hợp tác."
Lão hội trưởng nheo mắt lại, nói: "Có lẽ tôi biết truyền tống trận vượt giới ở đâu."
Lộ Nhiên, quản lý Huỳnh: ? ? ?
"Cái gì?" Một người một mèo vô cùng kinh ngạc.
"Trước kia tôi ra nước ngoài trộm. . . khảo cổ, phát hiện một cái tế đàn dưới mặt đất cực kỳ thần bí. Ở nơi đó, vách tường có khắc đồ án Rồng Thần Thời Không. Lúc đó, tôi chỉ cho rằng đó là một nền văn minh rồng khác, tuy nhiên sau khi tiếp xúc với truyền thuyết thần thoại của đại lục Tinh Nguyệt, tôi có thể xác định, hai con Thần Long bay lên chính là hình tượng hai vị Thần Rồng Thời Không trong Thần Rồng Sáng Thế của đại lục Tinh Nguyệt."
"Hình tượng kia rất có thể là chính thân thuộc của bọn chúng lưu lại và tế đàn đặc biệt kia có lẽ chính là truyền tống trận vượt giới?" Lão hội trưởng nhớ lại.
Lộ Nhiên cùng quản lý Huỳnh quay sang nhìn nhau, dù thế nào cũng không nghĩ tới, cái gọi là truyền tống trận vượt giới có khả năng đã bị lão hội trưởng tìm tới từ mấy chục năm trước.
"Nhưng mà..." Lão hội trưởng nói: "Cho dù chỗ đó thật sự là truyền tống trận, chuyện đi đến liên bang Tinh Nguyệt cũng quá nguy hiểm."
Lộ Nhiên đương nhiên biết nguy hiểm, thế nhưng rủi ro cùng ích lợi không phải cùng tồn tại sao?
Nhỡ đâu có thể tìm được Hươu Thần. . .
Một cái phân thân năng lượng của Hươu Thần đã có thể cường hóa kỹ năng Thân Thuộc của hắn đến tình trạng này.
Nếu đi theo bản tôn Hươu Thần tu luyện mấy tháng, rất có thể đến khi trận chiến thế giới diễn ra, hắn có thể treo truyền kỳ của liên bang Tinh Nguyệt lên đánh ấy chứ.
Đến lúc đó, truyền thừa của Hươu Thần cùng quyền hạn của thành phố Vô Hạn đều nắm trong tay. . . Nhân sinh không còn gì hối tiếc.
"Không có việc gì, tôi sẽ đi theo cậu ấy, chỉ cần không gặp phải cấp truyền thuyết, có thể thắng hay không thì không dám hứa chắc, thế nhưng chạy trốn nhất định không có vấn đề." Quản lý Huỳnh nhảy lên bàn, nói.
Giây phút này, lão hội trưởng lại lần nữa lâm vào trong trầm tư, cảm thấy Lộ Nhiên nói cũng không phải là không có lý.
Trước mắt, chiến lực đỉnh cấp của nước Hạ cùng liên bang Tinh Nguyệt vẫn có chút chênh lệch.
Cho dù cơ sở vật chất của thành phố Vô Hạn của nước Hạ càng tốt hơn một chút, nhưng cũng chưa chắc đến một năm sau có thể vượt qua liên bang Tinh Nguyệt.
Lúc này, có thêm một đường lui thì nhiều thêm một phần hi vọng.
Cho dù trận chiến thế giới chiến bại, cho dù tương lai thành phố Vô Hạn biến mất, chỉ cần Lộ Nhiên tìm kiếm được phương thích hợp để người dân Lam Tinh thức tỉnh không gian ngự thú, như vậy, nước Hạ vẫn có thể đi tiếp trên con đường siêu phàm, đi rất xa.
"Đã như vậy, hai cậu dự định lúc nào lên đường?" Liên quan đến quốc vận, lão hội trưởng không thể coi thường.