Năng lượng lưu chuyển, giải phóng năng lượng ra ngoài, năng lượng định hình... Con Husky này là như thế nào vậy? !
"Ồ." Đừng nói là Chăn Heo, lúc này ngay cả Lộ Nhiên cũng đều cảm thấy kinh ngạc và lộ ra vẻ nạc nhiên khi nhìn Hà Tổng. Chó ngoan của anh, còn chưa cho nhóc bắt đầu học năng lượng định hình mà đã tự học xong rồi à?
Cũng đúng, năng lượng hệ gió thường xuyên truyền qua kiếm Phong Vẫn, vì vậy có lẽ nó đã vô cùng quen thuộc với cấu tạo của kiếm rồi, hơn nữa ngộ tính và khả năng khống chế năng lượng của nó cũng không tệ. Chăn Heo vừa nói như vậy, hắn cảm thấy chó nhà mình học xong năng lượng định hình cũng hợp lý... cái rắm ấy a!
Chưa tới 10 ngày mà đã học gần xong 4 loại kỹ năng cao cấp rồi! Con chó này... Quá quái dị.
"Hà Tổng, tản đi, không cho phép sử dụng kiếm chiến đấu." Lộ Nhiên sợ làm đối phương bị thương, nếu là bồi luyện, hiện tại trạng thái rất khó phá vỡ đối phương như vậy rất tốt.
"Ô..." Hà Tổng nghe lời, sau đó lần nữa nhìn về phía Heo Rừng vừa đứng dậy mà chân vẫn thấy mềm nhũn.
"Tôi..." Chăn Heo trầm ngâm.
Cậu ta phát hiện mình sai rồi, chính mình ngay từ đầu không nên nghĩ có thể may mắn thắng được, có thể tiến vào bảng Thần Sủng... đều là quái vật. Lộ Nhiên bị đẩy xuống khỏi bảng, không phải là bởi vì trong bảy ngày này cậu ta chưa từng đi khiêu chiến bí cảnh đấy chứ? !...
Đêm đó.
Lộ Nhiên và Chăn Heo chia tay hoàng hôn.
Chăn Heo thu lại con thú cưng đã nhận được kinh nghiệm sau khi bị hệ gió treo lên đánh. Mà Lộ Nhiên lại không khách khí cầm đi Lá Thức Tỉnh, coi như thù lao giúp đỡ bồi luyện của mình.
Thánh Nữ Ngũ Độc Giáo: [Lâu rồi cậu không về, cha mẹ tôi lo lắng cho cậu lắm đấy. Lúc nào cậu trở về thì qua ăn chung bữa cơm nhé. ]
Lộ Nhiên trở lại phòng riêng, đầu tiên vẫn là trả lời tin nhắn của Phương Lan như thường lệ.
[Được, hôm nay tôi sẽ trở về. ]
Lộ Tổng suy nghĩ một chút, đúng thật là quá lâu không trở về rồi. Hơn nữa, trường đã sắp đến thời gan tựu trường, tốt hơn là tranh thủ lần này liên hệ với Tiểu Bạch Long, trước tiên giải quyết cho xong chuyện ở trường học cái đã.
Về phần lần nữa khiêu chiến Rừng Miêu Yêu thì không vội, chờ sau khi trở về lại tính tiếp.
Sau khi đưa ra quyết định, Lộ Nhiên cắn răng tốn 5 tinh tệ để truyền tống về nhà.
Về đến nhà, đầu tiên hắn chạy đi tắm, tiếp đó thay đổi một bộ quần áo mới rồi chuẩn bị gọi điện thoại cho Phương Lan hẹn cô đi ăn cơm.
Tuy nhiên, đúng lúc này, một bóng đen đột nhiên xuất hiện trước mặt Lộ Nhiên. Nó bò tới trên TV và dùng đôi mắt màu đỏ nhìn Lộ Nhiên.
Đây là một con thằn lằn nhỏ, thân màu nâu sẫm, bụng màu nâu vàng, trông giống như một con cự long mini, vô cùng khí phách. Bộ phận ngầu nhất nhất chính là đôi mắt được bao bọc bởi tròng đen màu đỏ cam.
"Làm sao vậy? Trước khi đi không phải anh đã chuẩn bị đầy đủ thức ăn nước uống cho nhóc rồi à?" Lộ Nhiên nhìn nó. Con thằn lằn ưng mắt đỏ này là quà sinh nhật của Phương Lan tặng hắn.
Lộ Nhiên thích gọi nó là Rồng Đen Mắt Đỏ Thật.
Cũng ưa thích gọi nó là, Vua Đột Tử.
Thông qua Thần Giao Cách Cảm, có đôi khi Lộ Nhiên có thể đọc hiểu nội tâm của nó.
[Hôm nay không có châu chấu tôi thích ăn, tôi đột tử mất! ]
[Tối quá thật đáng sợ hãi, ta phải đột tử mất thôi! ]
[Con chó này đáng sợ quá, ta đột tử đây! ]
[Cái xẻng xấu quá, đột tử đi cho rồi! ]
[Không biết vì sao, chỉ là tự nhiên muốn đột tử! ]
Ừ... Một lời không hợp lập tức gục xuống đất đột tử. Đương nhiên, phần lớn đột tử trong đầu nó đều là giả chết, chủ yếu là vì tên này quá nhát gan, Lộ Nhiên cảm thấy mình nuôi nó đến bây giờ còn chưa chết mất là một kỳ tích.
"Ồ đúng rồi." Nhìn thấy con Rồng Đen Mắt Đỏ này đột nhiên từ đâu chui ra, hai mắt Lộ Nhiên tỏa sáng. Hắn lấy ra Lá Thức Tỉnh vừa thu được rồi nói: "Vua Đột tử, tới đây, cho nhóc đồ ăn ngon này. Để anh kiểm tra xem tư chất của nhóc như thế nào."
Lộ Nhiên hòa ái nhìn Vua Đột Tử.
Tuy rằng kế hoạch của hắn là cho mỗi một động vật mà hắn quen biết ở thành phố Lục Hải thử một lần, ở thành phố Lục Hải chọn... chọn con thú cưng thứ hai, nhưng không có cách, trước mắt hắn có quá ít Lá Thức Tỉnh.
Vua Đột Tử xuất hiện đã nhắc nhở Lộ Nhiên, ngoại trừ Hà Tổng, nhà mình không phải còn có một con thú cưng sao?
Lúc trước hắn còn từng chém gió với Phương Lan về chuyện con thằn lằn này liệu có thể tiến hóa thành Cự Long hay không... Hiện tại hắn thật sự có thể nhìn xem Vua Đột Tử có tư chất tiến hóa siêu phàm hay không rồi.
Đương nhiên, Lộ Nhiên cũng không ôm hy vọng quá lớn.
Dẫu sao cũng không có mấy động vật không dựa vào khế ước với ngự thú sư, chỉ dựa vào Lá Thức Tỉnh mà có thể thức tỉnh lực lượng siêu phàm.
Con Vua Đột Tử này ấy mà... nhìn thế nào cũng không thấy có tư chất cường giả.
Cảm giác của hắn là rất đúng. Khi hắn giơ chiếc lá ra mời Vua Đột Tử, nó lập tức trợn trừng mắt.
Tiếp đó cả người nó chậm rãi ngã xuống, hình như đã đi gặp ông bà ông vải rồi...
[Cái kia thoạt nhìn thật là khó ăn, mình muốn ăn côn trùng, không muốn ăn cỏ cây đâu, chết đột tử cho rồi! ]
Lộ Nhiên: ?
Lộ Nhiên nhìn con thằn lằn đang nằm ở trên TV, không có chút dấu hiệu sinh mệnh rồi hít sâu một hơi.
"Đứng lên cho anh, nếu không anh sẽ chôn nhóc thật đấy."
Vua Đột Tử sợ hãi: ! ! !
Nghe thấy vậy, nó lập tức bò dậy.
Nói đến con Vua Đột Tử này, Lộ Nhiên lại thở dài.
Hắn thật ra là chủ nhân thứ ba của con Vua Đột Tử này.
Ban đầu, Vua Đột Tử là thú cưng mà một chị em tốt của Phương Lan nuôi dưỡng.
Tuy nhiên, sinh vật như Thằn Lằn Ưng Mắt Đỏ này vô cùng yếu ớt, dễ dàng bị môi trường hạn chế.
Nếu như môi trường sống của nó hơi thay đổi hoặc là không phù hợp với yêu cầu sinh tồn của nó thì thân thể của nó sẽ cảm thấy không thoải mái, thậm chí sẽ chết đột tử ngay tại chỗ.
Bởi vì chị em tốt của Phương Lan không chăm sóc cẩn thận nên không bao lâu sau con Vua Đột Tử suýt chút nữa đã bị đột tử thật, không phải kiểu giả chết như bình thường đâu.
Cũng may mắn mà có Phương Lan xuất thân từ gia đình chuyên làm nghề thú y, hơn nữa bản thân cô cũng tham gia nhiều lĩnh vực khác nhau nên khi được chị em gọi cứ viện, cô mới có thể cứu con Vua Đột Tử này từ cõi chết trở về.
Sau cùng, chị em tốt của Phương Lan biết mình không nuôi được Vua Đột Tử nên đã đưa Vua Đột Tử cho Phương Lan nuôi dưỡng.