Thất công chúa cáo lui nhưng trong lòng bắt đầu tính toán.
[Viêm tộc nắm giữ phần lớn lương điền khoáng mạch của đế quốc, là Đế tộc có thực lực vô cùng hùng hậu. tiên đế Viêm Ti Chấn được tôn là thuỷ tổ của nghề nấu nướng và rèn. Vào thời điểm đó đế quốc có thể ổn định là nhờ vào hai nghề phụ này của ông. ]
[Thiếu niên này đã kế thừa hoàn hảo kỹ năng ngự thú của đế vương Viêm Ti Chấn, ngày sau chắc chắn sẽ trở thành nhân vật quan trọng trong Viêm tộc, nếu như mình có thể thay phụ hoàng lôi kéo thiếu niên này, tương lai nhất định có thể chia sẻ rất nhiều áp lực cho người. ]
Ngày kế tiếp.
Toàn bộ gia tộc Viêm Đế gần như đều đã biết có một tộc nhân ở bên ngoài trở về gia tộc, sắp nhận tổ quy tông.
Trước khi hoàn thành nhận tổ quy tông, từ đầu đến cuối Lộ Nhiên đều khiêm tốn trốn kỹ. ]
"Cung tỷ tỷ, sao tỷ lại tới đây?" Ngày thứ hai, Viêm Huỳnh Huỳnh lúc đầu dự định đưa Lộ Nhiên dạo chơi trong Viêm phủ, nhưng không ngờ Thất công chúa Vân Cung Nhi hôm qua vừa rời đi hôm nay đã lại tới thăm.
Vân Cung Nhi mỉm cười nhìn Viêm Huỳnh Huỳnh, nói: "Huỳnh Huỳnh không hoan nghênh tỷ phải không?"
"Đâu có đâu có!" Viêm Huỳnh Huỳnh giây phút này thật ra cũng rất bất đắc dĩ. Hôm qua phụ thân đã nói với cô, trước khi chuyện của Lộ Nhiên được xử lý thỏa đáng phải cố gắng hết sức không để cho người của Hoàng tộc cùng mấy đại Đế tộc tiếp xúc với Lộ Nhiên.
Ai mà biết được trùng hợp là Thất công chúa điện hạ lại đến đây...
"Cung tỷ tỷ ngươi còn nhớ người thiếu niên ngày hôm qua không? Hôm nay phụ thân dặn muội đưa cậu ấy đi dạo một vòng Viêm phủ."
"Người kia à, đã xác định cậu ấy cũng là ngự thú sư của Viêm tộc rồi sao?" Thất công chúa hỏi.
"Ừm, không có gì bất ngờ xảy ra thì ngày mai sẽ tiến hành nghi thức nhận tổ quy tông." Viêm Huỳnh Huỳnh nói.
"Vừa hay tỷ cũng rất có hứng thú với Viêm Linh, không bằng thêm tỷ đi dạo Viêm phủ cùng hai người đi." Thất công chúa cười khúc khích nhìn vị Tam tiểu thư của Viêm gia, nói: "Huỳnh Huỳnh muội muội, hôm qua muội còn mời tỷ nhấm nháp mỹ thực, hôm nay sẽ không ghét bỏ người ta rồi chứ?"
"Nào có. . . thôi được rồi." Viêm Huỳnh Huỳnh thấy thế cũng không tiện từ chối. Mang thêm người mà thôi, có thể xảy ra chuyện gì được? Cô thầm nghĩ trong lòng.
Chỉ chốc lát sau.
Lộ Nhiên nhìn thấy hai thiếu nữ có dung mạo tuyệt hảo tìm tới cửa thì có chút kinh ngạc.
"Vua Đột Tử đệ đệ, giới thiệu cho cậu một chút, vị này là Thất công chúa điện hạ, hôm qua chúng ta đã gặp ở cửa đó."
"Thất công chúa điện hạ." Lộ Nhiên nghe xong lập tức hành lễ, trong lòng khẽ giật mình, không ngờ thiếu nữ hôm qua đứng cạnh Viêm Huỳnh Huỳnh còn có thân phận như vậy.
Hoàng tộc!
"Không cần khách khí, cậu tên là Vua Đột Tử sao? Cái tên lạ quá!" Thất công chúa lần đầu nghe thấy cái tên của Lộ Nhiên cũng cảm thấy rất kỳ quái.
"Ha ha. . . Cha mẹ đặt tên, không có cách nào." Lộ Nhiên cười vò đầu, tiện mồm nói nhảm. Tên của một con thằn lằn có thể bình thường mới là lạ.
"Mặc dù kỳ quái nhưng vẫn rất dễ nghe." Thất công chúa mỉm cười, nói: "Vua Đột Tử đúng không? Từ nhỏ tôi đã nghe phụ hoàng kể về sự tích của đế vương Viêm Ti Chấn nên cũng cảm thấy vô cùng hứng thú với Viêm Linh giai đoạn thứ hai."
"Không biết chúng ta có thể luận bàn một chút không?"
"A?" Lộ Nhiên sững sờ, nói: "Luận bàn?"
"Ừm ừm."
"Ấy ấy ấy." Bên cạnh, Viêm Huỳnh Huỳnh nghe xong lập tức sửng sốt.
Không phải đã nói chỉ là cùng đi dạo thôi à, tại sao lại muốn đánh nhau rồi?
"Tôi thì không có vấn đề gì. . ." Lộ Nhiên xem như đã nhìn ra, Thất công chúa này hẳn là đến xò xét thực lực của mình.
Lộ Nhiên vốn không hài lòng lắm với Dung Nham Tai Thú, hiện tại có cơ hội tiếp xúc nhiều hơn với Hoàng tộc, Lộ Nhiên dĩ nhiên sẽ không cự tuyệt.
Thăm dò thôi mà.
Muốn nhìn cái gì thì cho xem cái đó!
Tranh thủ thời gian ra giá cao đào tôi đi đi.
Lộ Nhiên vốn cũng không phải là hậu duệ thật sự của Viêm tộc, đi theo gia tộc Viêm Đế lăn lộn hay đi theo Hoàng tộc lăn lộn, Lộ Nhiên đều không thành vấn đề.
"Thật sao? ?"
"Huỳnh Huỳnh muội muội, làm phiền muội sắp xếp một chút được không?" Thất công chúa nắm lấy bàn tay nhỏ của Viêm Huỳnh Huỳnh, dùng ánh mắt mong đợi nhìn cô nàng.
"Muội. . ." Viêm Huỳnh Huỳnh bó tay rồi.
Đây là cái gì cùng cái gì nha.
"Vậy muội phải đi báo cáo với phụ thân để chuẩn bị một chút. . ." Viêm Huỳnh Huỳnh tuyệt vọng nói.
Cô thấy không thể từ chối thì đành nhìn trời, rõ ràng là cô tới để dẫn Lộ Nhiên đi dạo Viêm phủ. . . Hai người này luận bàn hẳn là sẽ không phức tạp đâu nhỉ?
"Huỳnh Huỳnh muội muội đi nhanh đi, chúng ta ở chỗ này chờ muội." Thất công chúa buông tay cô ra, mỉm cười nói.
"Muội. . . muội đi nhanh về nhanh." Viêm Huỳnh Huỳnh lập tức rời đi. Mà lúc này, ở lại cũng chỉ còn Lộ Nhiên cùng Thất Công chủ.
"Đúng rồi, Vua Đột Tử công tử, nghe Huỳnh Huỳnh nói cậu chuẩn bị nhận tổ quy tông, chúc mừng cậu nhé! Trở thành ngự thú sư của Đế tộc chính là chuyện mà mọi người đều hâm mộ, không thua gì cá chép vượt long môn." Thất công chúa ôn hòa nói: "Không biết Vua Đột Tử công tử sau này có khát vọng gì? Cậu có được Viêm Linh tương tự như đế vương Viêm Ti Chấn, sau này kể cả trên phương diện nấu nướng hay rèn đúc, chắc hẳn đều sẽ có tạo nghệ cực cao."
"So với những thứ đó, tôi càng hi vọng có thể phát triển tốt hơn trên con đường ngự thú." Lộ Nhiên cũng mỉm cười, nói: "Lần này tôi đến nhận tổ quy tông chính là hi vọng mượn nhờ lực lượng của gia tộc để bắt được thú cưng mạnh hơn."
"Thì ra là thế." Thất công chúa kinh ngạc.
"Đúng rồi, tôi nghe nói mấy đại Đế tộc đều có cơ hội tiếp xúc với Thánh Thú hộ quốc và đi theo bọn chúng tu hành. Thất công chúa điện hạ là người của Hoàng tộc cũng đã từng đi theo Thánh Thú hộ quốc tu hành rồi sao?"
Thất công chúa cười khẽ, trả lời: "Đó là đương nhiên."
"Vậy công chúa điện hạ đã từng tiếp xúc với sinh vật truyền thuyết bao giờ chưa?"
"Ừm?" Thất công chúa nhìn về phía Lộ Nhiên, hỏi: "Vì sao lại hỏi như vậy?"
Lộ Nhiên sững sờ, nói: "Không có gì, chỉ là tôi khá để ý đến sinh vật truyền thuyết thôi. . ."