Hoa Lục Đạo phát hiện Lộ Nhiên không phải là người cực thiện, cũng không phải người cực ác, trong lòng đều có thiện niệm cùng ác niệm, tuy nhiên thiện niệm chiếm thượng phong. Tình huống này chứng tỏ Lộ Nhiên chính là một người bình thường.
Đa phần trong lòng mọi người đều có cả thiện và ác như thế.
Tuy nhiên, điều khiến Hoa Lục Đạo ngoài ý muốn chính là năng lượng thiện ác sinh ra từ trên người Lộ Nhiên vô cùng thuần túy.
Hoa Lục Đạo lấy năng lượng thiện ác làm thức ăn, nhưng năng lượng thiện ác cũng phân chia phẩm chất. Người khác nhau sinh ra thiện ác có thể phẩm chất không giống nhau, giống như Đế vương của một nước sinh ra năng lượng thiện ác có phẩm chất cao hơn nhiều những người khác. Đây cũng là nguyên nhân Lục Đạo Hoa yêu cầu Đế vương của đế quốc Ngự Thú làm việc thiện để làm thù lao cho mình.
Trên thân Lộ Nhiên sinh ra năng lượng thiện ác vậy mà có phẩm chất không thua gì Đế vương một nước. Phát hiện này ngược lại làm cho Hoa Lục Đạo vui mừng, chí ít ngày sau cho dù đi đâu nó cũng không sợ sẽ bị đói.
Có lẽ là bởi vì lực lượng tâm linh của Lộ Nhiên từng được sinh mệnh truyền thuyết cường hóa. . .
Loại phẩm chất cao này thể hiện ở chỗ, cho dù Lộ Nhiên đoạt một cây kẹo mút của một đứa trẻ, năng lượng ác cũng không thua gì những người khác đồ thôn diệt thành.
[Nếu như cậu không biết làm, vậy thì trong lúc cố gắng mạnh lên hãy làm việc thiện hoặc là việc xấu đi. ] Hoa Lục Đạo đưa ra đề nghị cho Lộ Nhiên.
"A? ?" Lộ Nhiên sững sờ.
"Thế nào?" Vân Đế nhanh chóng hỏi.
"Không có gì, tiền bối Hoa Lục Đạo có lẽ đói bụng rồi. Bà ấy bảo con làm chút chuyện xấu ở Ngự Đế Thành. . . Sư phụ, người nói con đi doạ dẫm đòi tài nguyên của mấy đại đế tộc, người có vạch mặt con không?"
Hoa Lục Đạo: ?
Vân Đế: ?
Lộ Nhiên vừa mới sinh ra ý đồ xấu, Hoa Lục Đạo cũng cảm giác thiên phú Súc Sinh Đạo của mình hơi tăng lên.
[Súc sinh! ]
Vân Đế nghe thấy lời Lộ Nhiên nói, trong lòng mắng to Lộ Nhiên là súc sinh.
Đây là tiếng người sao?
Khế ước được với Hoa Lục Đạo là không biết mình là ai luôn đúng không?
Còn nói Hoa Lục Đạo bảo cậu đi làm việc ác.
Vân Đế dám lấy tính mệnh mà đi đảm bảo, Hoa Lục Đạo có lẽ thật sự bảo Lộ Nhiên đi làm việc ác, nhưng tuyệt không phải chỉ có chuyện ác.
Khẳng định là việc thiện cùng việc ác.
Tuy nhiên, sự thật là làm việc thiện khẳng định khó khăn hơn làm việc ác rất nhiều.
Nhưng cũng không đến mức đi mở miệng là đòi bắt chẹt mấy đại Đế tộc chứ?
Lần này, Vân Đế xem như triệt để tin rồi, tên Lộ Nhiên này quả thực không phải loại tốt đẹp gì.
Nhưng đứng ở góc độ của Lộ Nhiên, Lộ Nhiên chỉ có thể nói, cách gia tăng thực lực này lời nhất.
Dù sao hơn 20 ngày nữa, tất cả cát bụi lại trở về với cát bụi, còn không bằng để hắn mang tài nguyên đi...
"Nghĩ cũng đừng nghĩ." Vân Đế nói: "Có tiền bối Hoa Lục Đạo che chở, xem ra không cần lo lắng cho an nguy của con rồi."
"Hiện tại ở tiền tuyến liên tục phát sinh chiến sự, dân chúng các nơi lầm than, ta sẽ đưa con lên chiến trường."
"Con lợi dụng lực lượng của mình trợ giúp những bách tính chịu khổ kia để tích lũy công đức đi."
"Con lập được chiến công, ta sẽ ban thưởng cho con dưới hình thức tài nguyên gấp mười lần, để con nhanh chóng mạnh lên."
"Làm đồ đệ của ta, bản thân nhất định phải có ranh giới cuối cùng cùng phẩm hạnh."
"Nếu có một ngày để cho ta nhìn thấy con làm việc ác, ta sẽ là người đầu tiên tôi không tha cho con."
"Sư phụ, con chỉ đùa một chút thôi..." Lộ Nhiên bất đắc dĩ.
Thật ra phần lớn người thí luyện tiến vào bí cảnh đột phá đều không coi nơi này như thế giới thật.
Mà coi đây như một trò chơi.
Có mấy ai sẽ để ý đến chuyện ở trong game giết một người hay đoạt một tài nguyên?
Bắ Lộ Nhiên đi lạm sát kẻ vô tội, trắng trợn cướp đoạt dân nữ, hắn khẳng định không làm được, nhưng chỉ là cáo mượn oai hùm đi lừa gạt lấy mấy tài nguyên, thu chút lễ vật thì Lộ Nhiên vẫn không có nhiều áp lực tâm lý, dù sao đây là quy tắc trò chơi.
Nhưng mà nhìn thấy sư phụ Đế vương nghiêm túc như vậy, Lộ Nhiên cũng bắt đầu suy nghĩ đến chuyện ông vừa nói.
"Sư phụ, vậy thì qua mấy ngày nữa con sẽ đi tiền tuyến."
Giây phút này hắn đã thành công khế ước với Hoa Lục Đạo, có gặp mấy Thánh Thú hộ quốc khác hay không cũng không quan trọng.
Lộ Nhiên dự định nghe theo ý của Vân Đế, đi tiền tuyến ma luyện thú cưng. Một là có thể thu được chiến công, gấp mười lần tài nguyên. Hai là đi săn hung thú thật ra cũng tương đương với kiếm tài nguyên.
Đương nhiên, chủ yếu nhất là tích đức làm việc thiện có thể bồi dưỡng tình cảm cùng Tiểu Hoa.
Lộ Nhiên dự định, chờ tình cảm bồi dưỡng kha khá rồi sẽ dụ dỗ nó đi giải quyết nguy cơ của đế quốc Ngự Thú, xử lý chúa tể của tứ đại đế quốc hung thú với mình.
Chúa tể của tứ đại đế quốc hung thú đều là tồn tại mạnh hơn cả Vua Rồng Đen.
Bộ phận trên người ít nhất cũng là tài nguyên cấp quý.
Mà phần thưởng cho chiến công giải quyết được bọn chúng mà đế quốc ban cho là mấy tài nguyên cấp sử thi cũng không phải là quá đáng.
Cứ như vậy thật ra còn có lời hơn đi thu lễ của mấy đại Đế tộc, dù sao còn có thể rèn luyện thú cưng.
"Như vậy là rất tốt."
Thấy trẻ nhỏ dễ dạy, Vân Đế cũng lộ ra nụ cười.
Nhưng mà, bên trong không gian khế ước của Lộ Nhiên, Hoa Lục Đạo lại lần nữa cảm nhận được ác niệm của Lộ Nhiên... Mặc dù rất yếu ớt, nhưng Lộ Nhiên khẳng định đang tính kế mình.
Hoa Lục Đạo cảm thấy cần phải dạy dỗ tên nhóc Lộ Nhiên này một chút mới được.
[Chuyện ra tiền tuyến không cần vội, cậu ta quá yếu, đi qua đó cũng chỉ mất công tôi phải bảo vệ. ]
[Còn không bằng để tôi huấn luyện cho cậu ta một thời gian trước đã! ]
Hoa Lục Đạo nói với giọng không có ý tốt.
Thanh âm của nó đều lọt vào tai Vân Đế cùng Lộ Nhiên.
Nghe vậy, Lộ Nhiên sững sờ, khóe miệng giật một cái.
Mà Vân Đế thì là vui vẻ nói 'như thế rất tốt'.
Sau đó, Vân Đế cùng Lộ Nhiên đều rời khỏi bí cảnh không gian.