Ngự Thú Chi Vương ( Dịch Full )

Chương 85 - Chương 85: Kiếm Ý

Chương 85: Kiếm Ý Chương 85: Kiếm Ý

Hà Tổng lộ ra biểu cảm dầy trí tuệ, cái gì cũng nghe vào tai, nhưng không hiểu gì. Tuy nhiên, nó vẫn rất thích bộ dạng cương quyết bướng bỉnh vừa rồi của ông.

"Thầy ơi tém tém lại đi, thầy không dạy được nó đâu." Lộ Nhiên vội vàng ngăn lại, nói: "Ngài đã một bó tuổi rồi, với bộ xương này của ngài, con sợ sẽ bị nó cho ăn hành đến mệt mỏi rã rời mất."

"Khục, nếu như ngài còn có bản lĩnh xuất chúng gì, không bằng dạy cho con đi, con sẽ dạy lại cho nó, cũng giống nhau cả thôi."

"Con thấy trong nhật ký đàn anh có viết rằng thầy đã sớm nắm giữ Kiếm Thế rồi phải không, thậm chí còn nhắc tới kiếm ý gì đó nữa?"

Lộ Nhiên đặt câu hỏi, Hà Tổng thực sự không phải là người bình thường có thể dạy... Có thể nói, nó đã bị buộc chặt với hắn rồi.

"Vậy sao? Thật đáng tiếc!" Giang Đấu nhìn Hà Tổng đúng thật là không quá thông minh, nghe không hiểu lời của mình thì tiếc hận lắc đầu.

Sau đó ông trả lời câu hỏi của Lộ Nhiên.

"Đó là đương nhiên, thầy của con dĩ nhiên đã sớm lĩnh ngộ Kiếm Thế, tuy nhiên, không phải loại như Kiếm Thế của các con."

"Kiếm Thế của con và con Husky này càng gần sát với cường hóa hơi thở, tạo thành cảm giác đè nén cho kẻ địch, từ đó quấy nhiễu kẻ địch."

"Tựa như trong tự nhiên, chỉ cần mùi của Thú Vương đã có thể làm cho một đống động vật sợ vỡ mật chạy mất hút."

"Về phần Kiếm Thế của thầy, không biết con đã bao giờ nghe nói tới thuật ngữ 'Kiếm Thế như cầu vồng' chưa? Giống như tên của võ đường chúng ta, võ đường Thiên Hồng, kiếm thuật của võ đường chúng ta chính là lấy nhanh làm chủ, nhanh đến mức tận cùng, như là ánh sáng cầu vồng. kiếm pháp này chuyên cường hóa tốc độ, làm cho địch nhân hoa mắt, không thể bắt kịp, sinh ra đè nén, không cách nào phản ứng lại Kiếm Thế."

"Lúc con học ở võ đường vẫn còn nhỏ, chỉ là đặt nền móng, không tiếp xúc đến những thứ này, tuy nhiên vấn đề cũng không lớn."

"Kiếm Thế phải thích hợp với mình mới là tốt nhất, hai các con cứ tiếp tục rèn luyện Kiếm Thế đang nắm giữ là tốt rồi, cũng không cần thiết phải gượng ép học cái khác."

"Chính như con đã hỏi, truy cầu cảnh giới cao hơn Kiếm Thế, Kiếm Ý, mới là mục tiêu của các con!" Ông cụ Giang Đấu lộ ra biểu cảm hưng phấn nhìn Lộ Nhiên.

"Thầy còn chưa từng bước vào cảnh giới kiếm khách trong truyền thuyết này, đàn anh Giang Mãn của con cũng chưa kịp bước vào."

"Tuy nhiên, sau khi nó trở thành ngự thú sư đã từng trao đổi với thầy rất nhiều. Cái gọi là Kiếm Thế chính là một loại kỹ năng mà khi tu luyện kiếm thuật tới một độ cao nhất định sẽ đạt được lòng tự tin cường đại, kỹ nghệ cao siêu, giao phó cho bản thân kiếm khách sự quyết tâm, cần phải đứng ở độ cao nhất định, có trái tim sắt đá mới có khả năng lĩnh ngộ được."

"Thật ra ở từng lĩnh vực đều có loại kỹ xảo này. Không ít bậc thầy ở vị trí cao và đạt được thành tích phi thường trong một lĩnh vực nhất định cũng có khí thế vượt xa người thường."

"Mà Kiếm Thế thì là một loại cảnh giới mà người nắm giữ dung hợp loại khí thế này vào trong thanh kiếm sắc bén và để nó đè áp lên đối thủ rõ ràng hơn."

"Nếu như nói, Kiếm Thế còn có dấu vết mà lần theo, như vậy Kiếm Ý lại hư ảo mờ mịt. Giống như trong truyền thuyết, các kiếm khách cổ đại cho rằng, kiếm khách lĩnh ngộ kiếm ý không những tạo thành tổn thương trên thân thể cho kẻ địch mà còn có thể tạo thành đả kích tinh thần mãnh liệt cho người ta!"

"Là một loại tín niệm biến ý chí của chính mình thành kiếm và thể hiện ra bên ngoài. Kiếm không ra khỏi vỏ nhưng một ánh mắt cũng có thể hóa thành một thanh kiếm sắc bén chém cho kẻ địch phải sợ hãi... Phải chăng, rất hư ảo, rất huyền huyễn."

"Đúng thật là vậy..." Lộ Nhiên ở bên cạnh nghe cũng cảm giác không đáng tin cậy. Nếu thật sự trâu như vậy, lúc hắn hỏi thầy rằng súng và kiếm cái nào lợi hại hơn, ông ấy đã không ỉu xìu như thế.

Tuy rằng nghe nói Kiếm Thế rất lợi hại, nhưng cũng chỉ có vậy, vẫn một một phát súng quật ngã.

Nhưng kiếm ý này nghe đã thấy không khoa học rồi, súng cũng tỏ vẻ nghe thật quá tà dị a.

"Vốn chính là cảnh giới vô cùng huyền huyễn, cũng chỉ có trong lĩnh vực truyền thuyết, nhưng hiện tại không giống vậy. Con cũng đã nhìn thấy trong nhật ký của đàn anh Giang Mãn, hình như nó đã tìm ra manh mối về con đường tu luyện Kiếm Ý, tuy nhiên đáng tiếc... nó không thể tiếp tục đi tới đích."

"Lúc ấy, nghề ngự thú sư vẫn còn trong giai đoạn tìm tòi, hiện tại đã trôi qua 3 năm rồi, một vài lý luận có lẽ đã tương đối thành thục. Nếu như là các con, nói không chừng có thể đạt tới!" Ông cụ Giang Mãn rất lạc quan nhìn Lộ Nhiên và Hà Tổng, trong ánh mắt tràn đầy chờ mong.

Tuy nhiên, ông nhìn sang con Husky kích động ở bên cạnh, trong đầu nghĩ đến chuyện rất có thể con chó này sẽ đạt đến cảnh giới Kiếm Ý mà vô số kiếm khách có tài năng hơn người cũng không thể đạt được, ông lại có chút ít ưu sầu, cái quỷ gì vậy chứ!

"Kiếm ý..."

Lộ Nhiên khẽ gật đầu.

Cũng đúng, trước khi sự kiện siêu nhiên xuất hiện, cảnh giới này có lẽ là truyền thuyết.

Nhưng mà hiện tại, chưa hẳn đã không thể thành hiện thực.

Trong nhật ký của đàn anh Giang Mãn, hình như kiếm ý có liên quan tới cách dùng cao cấp hơn của kỹ năng định hình năng lượng.

Hơn nữa còn nhắc tới một cái tên mà Lộ Nhiên quen thuộc, Cố Thanh Y.

Như vậy xem ra, kỹ năng định hình có lẽ là mấu chốt để lĩnh ngộ Kiếm Ý!

"Con biết rồi thưa thầy, con nhất định sẽ lĩnh ngộ kiếm ý."

"Tốt lắm! Tiểu Nhiên à, hay là tiếp đến con cứ ở lại võ đường đi."

"Như vậy chúng ta cũng có thể thường xuyên so tài kiếm thuật."

Ông cụ Giang Đấu mời hắn ở lại, không hy vọng Lộ Nhiên cứ như vậy rời đi.

"Chuyện này... cũng được." Lộ Nhiên khẽ giật mình. Ở lại cũng được, dù sao thành phố Lục Hải với thành phố Kim Lăng rất gần nhau, đều trong phạm vi địa lý của thành phố Vô Hạn số 3, vấn đề không lớn. Hắn ở Kim Lăng bên cũng có thể lập tức tiến vào thành phố Vô Hạn.

" Hà Đại Lực!"

"Con ở đây thưa thầy." Đàn anh Hà mở miệng.

"Nhanh đi chuẩn bị cho đàn em Lộ Nhiên của con một gian phòng đi, chọn phòng lớn hơn một chút, nó còn có thú cưng."

"Vâng vâng con đi ngay đây." Đàn anh Hà nói.

Bình Luận (0)
Comment