Theo đàn anh Hà rời khỏi, Lộ Nhiên hỏi thầy Giang Đấu: "Thầy ơi, ngoại trừ đàn anh Giang Mãn, bên trong võ đường mình còn có những người khác được chọn trúng trở thành ngự thú sư không?"
"Không có." Giang Đấu lắc đầu, nói: "Số lượng ngự thú sư dạo gần đây mới tăng nhiều như vậy."
"Vậy sau này có thể thu nhiều ngự thú sư làm làm học viên rồi. Ngự thú sư chia thành hai lưu phái, một bên chủ yếu bồi dưỡng thú cưng, một bên chủ yếu cường hóa bản thân. Đàn anh thuộc lưu phái thứ hai. Sau này sẽ có không ít ngự thú sư đi theo lưu phái này, đến lúc đó những loại vũ khí lạnh như đao kiếm nhất định có thể lại phát triển mạnh mẽ."
"Con nói rất đúng!" Hai mắt Giang Đấu tỏa sáng, đã có Giang Mãn và Lộ Nhiên làm ví dụ, ông cảm thấy ngự thú sư tiếp xúc với lực lượng siêu phàm đi tu luyện Kiếm đạo quả thực có ưu thế cực lớn!
Kiếm Thế mà còn có thể nhanh chóng lĩnh ngộ!
Có lẽ, những môn võ cổ xưa đã mất ở nước Hạ sẽ được hổi sinh lần nữa.
"Đúng rồi, không biết kỹ thuật bắn súng và lực lượng của thú cưng kết hợp lại sẽ như thế nào nhỉ? Nếu như có thể thêm thuộc tính năng lượng vào trên viên đạn thì sẽ rất ngầu nha." Nghĩ đi nghĩ lại, Lộ Nhiên lại lâm vào trầm tư.
Giang Đấu: ? ? ?
Lông mày Giang Đấu dựng đứng lên. Ông bỗng nhiên có một dự cảm xấu. Bà mẹ nó! Lộ Nhiên tên nhóc này ngày sau sẽ không lại vứt bỏ Kiếm đạo đi chơi súng đấy chứ?
Lịch sử lặp lại à? !...
Lộ Nhiên không biết ông cụ Giang Đấu nghĩ như thế nào, tuy nhiên hắn đã quyết định sẽ ở lại võ đường Thiên Hồng một thời gian ngắn, hắn muốn đi xung quanh xem xét một chút.
Vì vậy, Lộ Nhiên lấy lý do 'dắt chó đi dạo mỗi ngày và tìm một nơi có phong thủy tốt để Hà Tổng đi nặng', sau đó cùng với Hà Tổng mang thù rời khỏi võ đường.
"Anh ấy là ngự thú sư sao?"
"Thật là ngầu!"
Thời điểm Lộ Nhiên đi ra khỏi võ đường, hắn không thu hồi Hà Tổng mà để nó đi bên cạnh.
Nhìn thấy bên cạnh Lộ Nhiên có một con Husky oai phong lẫm liệt đi theo, một vài học viên của võ đường khẽ giật mình.
Nghề ngự thú sư này hiện tại là tiêu điểm mà mọi người đều chú ý đến, từ khi Lộ Nhiên đến võ đường vốn đã thu hút được chú ý, hiện tại phát hiện đàn anh Lộ Nhiên còn có thân phận là ngự thú sư, các học viên của võ đường càng muốn biết những tin tức khác về Lộ Nhiên.
"Thảo nào anh ấy lợi hại như vậy..."
Trong đó mấy học viên nữ nhớ lại cảnh tượng lúc ban đầu Lộ Nhiên bùng nổ khí thế, trong lòng càng như nai con đi loạn.
"Nếu như anh bảo nhóc trong mấy ngày này tự ra ngoài kiếm đồ ăn thì nhóc làm được không?"
Lộ Nhiên hỏi Vua Đột Tử ở trong túi.
Hắn vốn không có ý định ở lại Kim Lăng quá lâu, bởi vì không mang nhiều thức ăn cho Vua Đột Tử, dẫu sao ba lô không gian không thể cất những vật còn sống, Vua Đột Tử lại thích ăn đồ tươi mới, cho nên nếu như những ngày tiếp theo Vua Đột Tử muốn có đồ ăn phong phú thì chính nó phải tự đi kiếm thôi.
Về phần tài nguyên siêu phàm ở thành phố Vô Hạn... Lộ Nhiên tỏ vẻ hiện tại thật sự không đủ khả năng nuôi dưỡng hai con thú cưng.
Hay là trước tiên cứ để cho Vua Đột Tử ăn thức ăn bình thường đi đã.
Võ đường Thiên Hồng ở dưới chân núi, sát với khu vực hoang dã, đầy khắp núi đồi đều là côn trùng, có lẽ đủ để Vua Đột Tử ăn no nê.
[Phải tự mình kiếm ăn? Thật đáng sợ! Đột tử đây! ]
Vua Đột Tử khẽ đảo hai mắt, hôn mê luôn trong túi áo.
"Đột cái con khỉ mốc!" Lộ Nhiên tức giận nói: "Nhóc đã là chủng tộc siêu phàm cao cấp rồi, yên tâm đi, những côn trùng kia không đánh được nhóc đâu."
Bên cạnh, Hà Tổng lộ ra biểu cảm khinh bỉ với Vua Đột Tử, đồ nhát gan.
"Oa ca..."
Rất nhanh, Lộ Nhiên đưa Hà Tổng và Vua Đột Tử lên núi.
Hắn túm Vua Đột Tử ra khỏi túi áo và thả xuống đất, mặt đối mặt nói với Rồng Đen Mắt Đỏ Thật mini: "Kế tiếp là thời gian nhóc tự do tìm kiếm thức ăn, Hà Tổng, ừm... trông chừng nó."
"Gâu!" Hà Tổng gật đầu, hóa thân thành thợ chăn thằn lằn.
Mà bản thân Lộ Nhiên lại lấy điện thoại di động ra, dự định nhìn xem hôm nay có tin tức gì về lĩnh vực ngự thú không.
[Thử nghiệm vận hành kênh dành riêng cho Ngự thú sư đã kéo dài hơn ba ngày... ]
[Trong tuần qua, nguồn cung cấp cho các cửa hàng thú cưng ở nhiều thành phố đã bị thiếu hụt... ]
[Gần đây, một số lượng lớn những người có thẻ đen đã đến vùng nông thôn để cố gắng bắt động vật hoang dã. Các chuyên gia kêu gọi không nên mù quáng theo đuổi động vật có chủng tộc cấp cao... ]
[Trước mắt, nước Hạ đã thành lập trụ sở ngự thú ở 34 thành phố, trụ sở ngự thú sẽ trở thành trung tâm hành chính của nghề ngự thú sư ở các thành phố này... ]
[Thật bất ngờ! Một đứa trẻ tám tuổi lại được chọn trúng trở thành ngự thú sư, thú cưng mà cậu bé ký khế ước vậy mà là khủng long... ]
"Tại sao lại lẫn vào một tin lá cải kỳ quái như thế nhỉ." Lộ Nhiên nhức đầu.
Tuy nhiên, trong một đống tin tức, đây là tin tức thu hút ánh mắt của mọi người nhất...
Hắn không nhịn được ấn vào xem.
Nhưng mà, sau khi ấn vào, Lộ Nhiên càng muốn chửi thề rồi. Quả nhiên là tin lá cải! Thì ra là cha của đứa trẻ đó đã tự làm ra một chiếc thẻ màu đen và mua một mô hình khủng long cho cậu bé, để cậu bé được làm người huấn luyện rồng, tiếp đó đăng lên trên mạng.
Tiếng đống bình luận mắng chửi...
Phương Lan: [Đến Kim Lăng chưa? ]
Lộ Nhiên thuận tay báo cáo xong, đúng lúc Phương Lan gửi tới một tin nhắn.
Lộ Nhiên thở hắt ra rồi trả lời: [Tôi đến rồi. À mà có lẽ tôi sẽ ở lại đây vài ngày, mấy hôm nữa mới trở về. ]
Phương Lan: [Tùy cậu, tôi chỉ báo cho cậu là hôm nay diễn đàn Ngự Thú của chính phủ đã upload rất nhiều tin tức cơ bản về ngự thú, rất toàn diện, cậu rảnh thì lên xem đi. ]
Lộ Nhiên: [Ok. ]