Vạn Lý Phong Đao, Liễu Vô Đãi và La Tử thì khá chật vật, La Tử còn bị thương khá nặng, đang uống ma dược làm vết thương khép lại.
Vừa nhìn liền biết gặp phải công kích của dị biến, nhưng vẫn chưa chết.
Đợi đến khi Ω ở tầng một mửa cửa phòng, chính minh bản thân xong thì đám người chơi lại leo bậc thang trở lại tầng mười một, trên đường đi còn nói về chuyện bản thân gặp phải tối hôm qua.
Đêm qua, người không lấy được giấy ghi chú gồm có Bạch Hạo Chính, Hắc Thánh Tử, 13Mark, Vũ Y Tâm Trung, Ω.
Người nhận được tờ giấy ghi chú gồm có Mục Ẩn Chi Quỷ, Danfi, Bob, Dịch Y, Lý Nhật Thăng, La Tử, Liễu Vô Đãi, Vạn Lý Phong Đao.
Trong đó có 13Mark ở tầng tám và Ω ở tầng một vô cùng may mắn, cả hai ngày đều không dính phải chuyện dị biến.
Đám người sau khi tập hợp lại liền lấy ra trang giấy tràn đầy chữ viết để phân tích.
Trong ghi chú của Mục Ẩn Chi Quỷ ở tầng mười ba, nó yêu cầu Mục Ẩn Chi Quỷ đi ngủ, trong giấc mơ, hắn gặp được một bóng đen đang cầm ô đứng trên cầu, mãi tới khi đối phương hoàn toàn quay người lại...
Khó trách sắc mặt của Mục Ẩn Chi Quỷ lại kém tới vậy, tựa như uống phải ba bát nước bài tiết của chồn hôi và chiếc tất ướt mồ hôi chân, bị mốc trộn lẫn với nhau vậy.
Biết cái chết của bản thân có thể tới bất kì lúc nào mà sắc mặt vẫn có thể đẹp được mới là kỳ lạ.
Còn Bob vẫn giống như hôm qua, do từng bị ngâm trong hồ cá nên cảm giác lúc này của hắn ta về thời gian cũng bị kéo dài ra gấp đôi, tuy không nguy hiểm tới tính mạng nhưng vẫn vô cùng khó chịu. Nếu cứ tiếp tục thế này thì chẳng mấy chốc sẽ bước vào trạng thái sụp đổ tinh thần.
Dịch Y thì bị yêu cầu ngồi trước gương trải tóc lúc ba giờ đêm.
Hắn dựa theo mệnh lệnh trên tờ ghi chú để làm việc, mới chải được một nửa thì đã nhìn thấy một cánh tay trắng bệch đang từ ảnh ngược tóc của hắn bò ra ngoài.
Mỗi một lần chải thì bàn tay tái nhợt kia lại vươn ra xa hơn một phần, tựa như muốn chui ra khỏi da đầu hắn.
Dịch Y sợ hãi trong lòng nên vô thức thả chậm tốc độ chải lại, nhưng chỉ cần động tác chải tóc bị chậm, hoặc chải tới nơi tương tự ảnh ngược thì cánh tay tái nhợt kia càng chui ra nhanh hơn, sắp duỗi ra hẳn.
Đầu thì lớn mà nơi có thể chải lại có hạn.
Anh ta đành phải dùng kỹ năng gây tê, dùng lưỡi dao cắt phần da đầu của mình, tính cả xương sọ xuống.
Chịu đựng cảm giác đau đớn mạnh mẽ và sự choáng váng do mất quá nhiều máu.
Dịch Y vừa dùng kỹ năng của Liên minh các nhà khoa học Quỷ để ráp lại xương sọ của chính mình, bao bọc lại phần đại não bị lộ ra bên ngoài, lại vừa sử dụng kỹ năng phóng đại phần xương sọ và da đầu vừa cắt ra.
Phóng lớn diện tích vần da đầu và tóc.
Đồng thời vẫn không ngừng chải vuốt tóc, cuối cùng cũng chống đỡ được tới khi thời gian cấm đi lại ban đêm kết thúc.
Lý Ngang cũng không che giấu, hắn lấy tờ giấy mà bản thân đã ghi lại những gì trải qua trong phòng ra. Đêm qua, sau khi khống chế được ba bức tranh thì hắn bắt đầu giằng co với bức tranh thiếu nữ dùng quạt che hết nửa mặt kia.
Dường như đối phương nhận ra không thể giải quyết ổn thỏa được chuyện này nên đã hạ cây quạt che khuất nửa khuôn mặt xuống, làm lộ ra chiếc cằm của mình.
Cằm của cô ta sưng to lên, bên trên mọc chi chít những nốt nụn chứa mủ màu vàng xanh. Gương mặt đầy những khe rành. Bên trong những khe rãnh đó là vô số xúc tu đang nhúc nhích và số lượng lớn máu đang phun ra ngoài.
Nửa gương mặt trên của thiếu nữ đẹp tới nhường nào thì nửa mặt dưới lại khủng bố, kinh khủng tới mức đó.
Khi cô ta nhìn vào Lý Ngang thì hắn lập tức cảm thấy chiếc cằm của mình ngứa ngáy.
Các sợi cơ thớ thịt ở mặt không chịu không chế tự đứt đoạn lòi ra ngoài, khuôn mặt dần biến thành giống với thiết nữ, máu tươi tuôn chảy ra ngoài, lượng máu vô cùng lớn.
Cảm giác này từ đầu tới cuối luôn rất kinh dị.
Thiếu nữ nhìn dáng vẻ trừng mắt của Lý Ngang thì khóe mắt ngậm ý cười, trốn phía sau ghế. Nhân vật trong bức họa có thể hành động tùy ý trên vào vẽ, nhưng Lý Ngang thì lại không thể thò tay vào bên trong cưỡng ép lôi cô ta ra.
Nhưng cô ta đã hết mánh rồi, máu tươi đang phun trên mặt của Lý Ngang bị hắn dùng dây leo gai hút được, dùng ống dẫn rỗng như đêm qua cắm vào mạch máu, thu được bao nhiêu đổ về ngần đấy.
Cứ phun đi.
Sau đó Lý Ngang sử dụng Bản mẫu sinh vật biến gương mặt của mình trở về nguyên trạng. Rồi vươn tay cầm lấy bức tranh biển cả, không để ý tới ánh mắt sợ hãi của thiếu nữ mà úp thẳng xuống, đợi khoảng mười phút sau mới lấy ra ngoài.
Lúc này thiếu nữ trong tranh đã bám lấy chiếc ghế gỗ, chật vật trôi nổi trên mặt biển, không còn sức để phản kháng.
Từ đó trở lên là nội dung mà Lý Ngang đã viết trong tờ giấy.
Gian phòng của La Tử ở tầng bốn đêm qua thì điều hòa không khí không thể sử dụng, nhiệt độ tăng lên không dưới bảy mươi độ liên tục trong hai tiếng. Mà sáng sớm hôm nay lại vẫn là thời gian cấm đi lại ban đêm, điều hòa không khí trong phòng lại mất tác dụng, nhiệt độ tăng lên không dưới bảy mươi độ, kéo dài trong ba tiếng.
Tình hình của gã không quá lạc quan, nhưng với đạo cụ và tài nguyên của một con buôn, gã vẫn có thể chống đỡ tới cuối được.
Liễu Vô Đãi thì bị ra lệnh cả đêm không được nhìn lên trên, trần phòng của cô có những sợi tóc đen nhánh đang rủ xuống, tựa như những sợi dây thừng và xích sắt không ngừng muốn thắt cổ cô tới chết.
Cô khó khăn xê dịch trong căn phòng, dùng cung và mũi tên trong tay mình không ngừng bắn nổ những sợi tóc dài rũ từ trần nhà xuống, chống đỡ tới khi thời gian cấm đi lại ban đêm kết thúc.
Về phần Vạn Lí Phi Đao, nội dung trong tờ ghi chú mà hắn nhân được là điều khiến mọi người nghi ngờ nhất, đó là xem ti vi.
Khoảng tầm 3 giờ sáng, Tiểu Đao ca nhận được tờ ghi chú ra lệnh xem ti vi, hắn đành phải đè nút khởi động tivi lên.