Nếu như lúc ấy, Mục Ẩn Chi Quỷ lựa chọn quan sát tình hình của manga thì nói không chừng là hắn có thể nhận ra nữ tử trẻ tuổi nhìn vào tấm gương để chải đầu có phải là bóng người bung dù trước mắt hay không.
Két--
Tiếng vang nặng nề truyền đến từ phía sau, Mục Ẩn Chi Quỷ không có quay đầu lại.
Nhờ vào ngũ giác nhạy cảm vượt xa người thường của người chơi thì hắn cảm ứng được rõ ràng đó là âm thanh một viên gạch trên cầu đá phía sau dãn ra.
Cầu đá, đang tiếp đón sự sụp đổ.
-Ngươi là ai?
Mục Ẩn Chi Quỷ mở miệng hỏi, âm thanh hùng hồn cường tráng, chấn động không khí.
-Đây là đâu?
Nữ tử kimono dừng bước lại, lẳng lặng nhìn Mục Ẩn Chi Quỷ, chưa trả lời, mà là dùng ngón tay tinh tế từ từ di chuyển cán dù bằng trúc.
Giống như là thiếu nữ mới biết yêu, nhìn thấy người mình thầm mến trong lòng trên cầu đá, đang e lệ do dự không biết lên tiếng chào hỏi đối phương như thế nào.
Ken két--
Âm thanh gạch đá dãn ra lại càng vang dội hơn một chút, cả cây cầu đá đang nhẹ rung động lung lay.
Trong lòng Mục Ẩn Chi Quỷ lại càng hừng hực lo lắng và bất an. Hắn mơ hồ có dự cảm rằng nếu như cầu đá hoàn toàn sụp đổ mà hắn vẫn không thoát khỏi giấc mộng để đi ra ngoài.
Thì một vài chuyện tình không tốt sẽ phát sinh ngay lập tức.
-Ngươi tên là gì!
Mục Ẩn Chi Quỷ lên giọng gầm thét với nữ tử kimono. Hình như khói đen tỏa ra khi thân thể hắn cao lên và thế đao đang nhanh chóng xoay tròn.
Một lúc lâu sau, nữ tử kimono chậm rãi hé miệng, phát ra âm thanh dịu dàng êm tai:
-Xin hỏi, ngài cũng tới để giết ta hay sao?
Đột nhiên hai mắt của Mục Ẩn Chi Quỷ trợn to lên, hỏi theo bản năng:
-Cái gì?
-Ngài cũng tới đây để giết chết ta, đúng không?
Nữ tử kimono xin lỗi đối phương, giống như là vì mình mang phiền phức tới cho người ta, vô cùng ngượng ngùng hơi cúi đầu, thật lòng xin lỗi nói:
-Rất lâu rồi chưa từng nhìn thấy nhân viên làm việc của khách sạn nữa, ta còn tưởng là bọn họ xảy ra sự cố ngoài ý muốn trong tai nạn lần trước… A, cầu sắp sập. Nếu không giết chết ta... ngài sẽ bị giam ở đây vĩnh viễn.
Đầu óc Mục Ẩn Chi Quỷ đầy rẫy hoang mang và lo lắng, sợ hãi và bất an, hắn mơ hồ cảm thấy mình đã chạm đến một chút chân tướng của khách sạn.
Đâm thế đao một cái, gầm nhẹ:
-Ngươi đang nói cái gì vậy? Rốt cuộc ngươi là ai?
Ầm!
Cầu đá phía sau đã bắt đầu sụp đổ, phần lớn gạch đá rơi vào mặt sông tóe lên bọt biển trắng xóa.
Vị trí của Mục Quỷ Ẩn Chi Quỷ đã đung đưa điên cuồng.
-...Ngài, không phải là nhân viên của khách sạn sao?
Nữ tử mở to hai mắt, hình như ý thức được điều gì, trong mắt có phần đau thương.
-Bọn họ đã chết hết rồi sao…
Rốt cuộc bọn họ là chỉ ai?
Mục Ẩn Chi Quỷ rất muốn hỏi lại, nhưng mà tốc độ sụp đổ của cầu đá thật sự quá nhanh.
Vô số hòn đá rơi vào lòng sông, mỗi một khối vật liệu bằng đá rơi xuống, đáy sông sẽ dâng rất nhiều cá chết trồi lên trên mặt nước, tản ra mùi hôi thối ngất trời.
Mất thấy sự sụp đổ của cầu đá sắp sửa ăn đến phần đất mình đặt chân, Mục Ẩn Chi Quỷ đạp một phát lên mặt đất, dùng thân hình khôi ngô không hợp với bước chân tinh xảo mà nện bước, nhẹ nhàng xẹt qua cầu đá, vọt tới trước người nữ tử kimono.
Hắn vươn bàn tay to lớn ra, bóp cổ đối phương.
Làm hộ vệ của thiếu chủ trong tổ chức Bỉ Ngạn, hiển nhiên đạo cụ được trang bị trên người Mục Ẩn Chi Quỷ sẽ không hề keo kiệt.
Môn công pháp mà hắn đang tu luyện có kỳ công đặc hiệu, vừa lúc có bao gồm ‘áp chế linh thể, hấp thu sức mạnh trên người và trí nhớ của đối phương’.
Mục Ân Chi Quỷ cực kỳ chắc chắn đối phương không phải con người bình thường, mà là một ngoại tộc nào đó.
Song hắn đã đánh giá quá thấp trình độ yếu ớt của đối phương.
Hắn chẳng qua chỉ xòe bàn tay ra, đầu ngón tay vừa mới chạm vào da cổ của đối phương, cổ của nữ tử kimono lập tức bị bẻ gãy vỡ vụn, hóa thành vô số mảnh nhỏ, bay về phía sau.
Còn yếu ớt hơn cả giấy….
Trong mắt Mục Ẩn Chi Quỷ toàn kinh ngạc là kinh ngạc, hắn há hốc mồm, vừa muốn nói cái gì đó thì cả người đã bị một luồng sức mạnh nào đó không cách nào ngăn cản được mà thúc đẩy, trực tiếp bay lên không trung, càng bay càng cao.
Tiếng gió gào thét bên tai, cây cầu đá đã sụp đổ hoàn toàn rơi vào lòng sông ở phía dưới càng ngày càng nhỏ lại, cuối cùng hóa thành một khối màu xám tro.
Một giây sau, Mục Ẩn Chi Quỷ đột nhiên tỉnh lại ở trên giường, hô hấp dồn dập từng hơi hít vào thở ra, trong mắt hằn lên tia máu.
Đây không phải là cảnh trong mơ.
Mục Ẩn Chi Quỷ nhảy ra khỏi giường, quơ lấy mấy tờ tiền giấy trên tủ đầu giường, chạy thẳng ra phòng khách.
Trên người hắn còn giữ lại hình thái thân ngoài yêu ma đặc thù, tay còn nắm thế đao.
Bên tai cũng vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống, nhắc nhở vừa rồi hắn vừa mới giết chết một sinh mệnh, thu được 500 G-coin và phần thưởng điểm kinh nghiệm EXP.
Kinh nghiệm mới vừa rồi của Mục Ẩn Chi Quỷ cũng không phải là ảo giác, hắn thật sự đã giết chết nữ tử kimono, dùng một loại phương thức quỷ dị mà ngay cả chính hắn cũng không biết.
Mục Ẩn Chi Quỷ múa bút thành văn trên tờ giấy, hắn cảm giác sâu xa rằng theo nội dung lời nói của nữ tử kimono và video mà Vạn Dặm Phong Đao nhìn thấy hôm qua đều đã vạch trần bí mật của khách sạn.