Hắn phải ghi chép lại, phải để cho Hắc Thánh Chủ của hắn thấy được, cố gắng hết sức tăng xác suất sống còn của Hắc Thánh Tử lên cao nhất.
Thời gian hiện tại… là 03:28.
Ta ở ‘trong mơ’, đợi ba tiếng…
Mục Ẩn Chi Quỷ nhanh chóng viết chữ trên tờ giấy, trong đầu theo bản năng tự hiện lên miêu tả của Vạn Dặm Phong Đao vào ban ngày.
Chỗ hắn đã thấy trong hình ảnh có một bức là đặc tả hành lang của khách sạn Cá Heo.
Hành lang này không có chút đặc sắc nào, không phân biệt được tầng lầu cụ thể, đồng hồ cuối hành lang hiển thị là 03:33.
Ba giờ rưỡi sáng…
Thời gian hôm qua mà Danfi nhận được điện thoại, thời gian trong video mà Vạn Dặm Phong Đao chứng kiến, thời gian hôm nay mà Mục Ẩn Chi Quỷ tỉnh lại.
Ba giờ rưỡi, rốt cuộc có ý nghĩa như thế nào trong khách sạn Cá Heo này?
-Còn thiếu một cái…
Một tiếng người trầm thấp linh hoạt kỳ ảo không chia rõ nam nữ cực kỳ đột ngột truyền vào tai của Mục Ẩn Chi Quỷ.
Vị này đến từ đội hộ vệ của tổ chức Bỉ Ngạn, lông tóc toàn thân hắn dựng đứng lên, tay phải hắn còn chưa kịp để giấy bút xuống, tay trái đã nắm thế đao khổng lồ chợt chém về phía sau.
Lưỡi đao sắc nhọn vạch ra một đường quỹ tích hình cung.
Gió thổi hất bay cái bàn thê thảm phịch một tiếng đập vào tường.
-Thiếu một cái.
Âm thanh trầm thấp linh hoạt kỳ ảo lại vang lên một lần nữa, Mục Ẩn Chi Quỷ kinh ngạc nhìn xung quanh, nuốt một ngụm nước bọt.
Giọng nói này cũng không phải là bắt nguồn từ gian phòng 1208, thậm chí cũng không vang lên ở lầu mười hai.
Cái thanh âm kia quanh quẩn ở trong cả tòa khách sạn.
-Thiếu một cái!
Âm thanh trầm thấp chợt nâng cao âm điệu lên, mặt đất khách sạn khẽ rung lên, giống như là có đồ vật gì đó xông vào.
Mục Ẩn Chi Quỷ cầm giấy bút chạy về phía cửa phòng 1208, thân hình khổng lồ hạ người xuống, dán lên cửa chính, dùng một con mắt nhìn qua mắt mèo ra xung quanh ngoài cửa.
Hắn nhìn thấy trên đỉnh của thang máy phía bên trái tầng mười một đã bật sáng lên.
Bắt đầu từ lầu một, đang từ từ lên cao.
Có người nào đó, hoặc là thứ gì đó nhấn nút thang máy, đang đi lên.
Xảy ra chuyện gì?
Dường như Mục Ẩn Chi Quỷ đang nín thở, suy nghĩ trong đầu nháy mắt nổ tung ra.
Cuối cùng là người nào mở cửa thang máy?
Người chơi? Cực kỳ không thể. Mở cửa phòng ra trong thời gian giới nghiêm là một tối kỵ của cầu sinh, trừ khi có người nhận được một ghi chú đặc biệt nào đó, hoặc là nghe được tiếng nói ‘thiếu một cái’ kia, chuẩn bị chạy trốn lên trên.
Ngoại tộc? Hướng dẫn dừng chân ở khách sạn đã nói rất rõ ràng rằng thang máy của khách sạn sẽ mở hệ thống bảo vệ an toàn ra trong khoảng từ 01:11 đến 06:07, nên lúc này tiến vào thang máy sẽ tuyệt đối an toàn. Nói cách khác, ngoại tộc không có cách nào tiến vào thang máy.
Trừ khi quy tắc mất hiệu lực.
Như vậy, là cái tồn tại phát ra tiếng nói 'thiếu một cái' kia hay sao?
Nó là 'nhân viên của khách sạn' theo lời nữ tử kimono kia hay sao, hay là một dị thường nào đó bên trong khách sạn?
Hơi thở của Mục Ẩn Chi Quỷ phả lên bên trong cửa chống trộm, làm trên cánh cửa đọng lại một vài giọt nước.
Nhìn xuyên qua mắt mèo, hắn nhìn thấy trên cây kim phía trên thang máy bắt đầu xoay tròn, các ô lưới tương ứng sáng lên từng cái một.
Lầu một, lầu hai, lầu ba.
Mục Ẩn Chi Quỷ gắt gao nhìn chằm chằm cây kim chỉ số tầng của thang máy, vừa đếm thầm số lầu của thang máy, vừa đặt trang giấy trên trên ván cửa chống trộm, thành thực ghi chép lại cảnh tượng hắn đã chứng kiến.
Theo lý mà nói, hắn đã dựa theo lời ghi chép yêu cầu, đi vào giấc ngủ, tiến vào cảnh trong mơ, cũng đã ngu ngu ngơ ngơ giết chết một tồn tại dị thường ở trong mộng.
Hoàn thành chỉ lệnh của lời ghi chép, không hề có phiền toái nữa.
Nhưng trước mắt thì ngay cả ngoại tộc cũng có thể lẻn vào trong thang máy, tính chất hợp lý của quy tắc khách sạn bị gắn lên cái dấu hỏi chấm cực kỳ lớn.
Chỉ sợ là hoàn thành lời ghi chép cũng không phải là an toàn tuyệt đối.
Cây kim chỉ vẫn đang xoay tròn.
Thang máy vẫn đang đi lên từ lầu một, đến lầu tám thì dừng lại.
Lầu tám là nơi ở của cái người chơi tên là 13MARK!
Đáy lòng Mục Ẩn Chi Quỷ buông lỏng, ngươi không chết thì ta chết.
Thang máy cũng không có dừng lại từ tầng 2 đến 7.
Nếu như kẻ đứng trên thang máy là một kẻ quái dị, vậy thì có thể là nó để mắt tới 13MARK. Thật ra thì như vậy cũng là chuyện tốt, ít nhất Mục Ẩn Chi Quỷ hay Hắc Thánh Tử lập tức an toàn.
Ting --
Cây kim trên đầu thang máy chuyển động một lần nữa, Mục Ẩn Chi Quỷ vì kinh ngạc mà mở to đôi mắt.
Ảnh ngược lưới điện phía trên thang máy lại lần nữa chuyển động.
Lầu chín…
Lầu mười….
Lầu mười một….
Cây kim ở giữa thang máy không ngừng chếch sang hướng bên phải.
Da đầu của Mục Ẩn Chi Quỷ cũng càng ngày càng đau nhói.
Hình như là hắn cảm giác được điều gì đó, bàn tay trái cầm chặt bút máy khẽ run lên.
Sát khí hung ác xung quanh thân hình khổng lồ giống như yêu ma cũng lặng lẽ ẩn nấp lại.
Ting--
Tiếng chuông vang lên, thang máy dừng lại ở tầng mười hai.
Mục Ẩn Chi Quỷ dừng hô hấp lại, tay trái của hắn nắm thật chặt thân bút máy, gần như là muốn bóp nát thân bút.
Tay phải của hắn nắm chặt thế đao, chuẩn bị tùy thời lùi lại phía sau nửa bước, vung đao chém ra dựa theo tin tức còn sót lại hắn nhìn thấy của Danfi.