Mà Phù Thủy lại tự mình nhảy đến bên máy hát tự động, tung một đồng xu trong lòng bàn tay ra, nhét nó vào máy hát tự động, nhấn chọn một bản nhạc pop đang lưu hành.
Theo nhịp điệu của âm nhạc, cô nhún nhảy đi về phía quầy bar, nhón chân nhảy lên, đáp xuống chiếc ghế trước quầy bar.
-Một ly bia đen, cảm ơn.
Phù Thủy vỗ vỗ vào thanh quầy ba, đặt năm đồng xu trong bằng lòng bàn tay lên bàn.
Barkeeper* ngẩng đầu lên, là một người đàn ông trung niên với khuôn mặt bình thường, hiền lành, không có đặc điểm cụ thể.
Barkeeper*: Người pha chế đồ uống có cồn.
Chính là người tạo ra tổ chức Syndicate, hay còn được gọi là sự tồn tại của giáo sư.
Tổ chức Syndicate tuy rằng có tòa nhà văn phòng độc lập ở quảng trường, nhưng không có người phục trách thực sự nào trong tòa nhà đó. Chỉ những thành viên cốt lõi mới biết rằng giáo viên của họ, những người thực sự có thể đưa ra quyết định trong tổ chức, đôi khi sẽ được tìm thấy ở trong quán bar họ tự mở được gọi là “Tên thật”.
- Còn chưa thành niên uống bia đen cái gì?
Vị giáo sư lãnh đạm nói, quay người lấy một lon Coca trên giá, nhẹ nhàng đặt xuống bàn.
Rõ ràng phía trước phía sau của giá không hề có bất kỳ thiết bị giữ nhiệt nào, nhưng trên bề mặt lon coca lại bốc lên một lớp hơi lạnh.
Phù Thủy không vui nhấp nhấp môi, nhưng vẫn đưa tay cạy mở lon coca, lấy một ống hút từ giá ống hút bên cạnh, cắm vào trong lon coca rồi chậm rãi uống.
Leng keng…
Cánh cửa gỗ của quán bar lại một lần nữa vang lên, một người phụ nữ cao ráo xinh đẹp đẩy cửa bước vào. Cô ấy có mái tóc gợn sóng màu đỏ dài đến thắt lưng, đội chiếc mũ ba góc có vẽ hình đầu lâu trên đầu, trên người mặc một chiếc áo Frock coat màu đen, tay áo thêu chỉ vàng, phối với một chiếc áo sơ mi trắng bên trong, đi ủng dài, lưng đeo một cây đao dài. Đây rõ ràng là một bộ trang phục của cướp biển.
Nữ cướp biển liếc nhìn vị giáo sư đang lau ly rượu sau quầy bar, nhếch miệng cười, tiện tay xoa xoa đầu Miêu Miêu Đầu đang ngủ trên chiếc bàn gỗ trước cửa, bỏ qua tiếng kêu cùng tiếng cào của con mèo phía sau lưng, vỗ vỗ lên vai Phù Thủy, tỏ vẻ thân quen nói:
-Chúc mừng chúc mừng, nghe nói trong danh sách năng lực chiến đấu cá nhân cô đứng thứ sáu mươi? Không tồi, không làm chúng ta mất mặt.
-Nữ nhân điên rồ, cô làm gì thế?!
Phù Thủy đảo trắng mắt, ý đồ muốn đẩy vị sư tỷ trong số mười hai môn đồ này ra, Huyết Hải- Umberlee.
-Cô không biết trên người mình toàn là mùi rượu sao? Cô rốt cuộc đã uống bao nhiêu rượu rồi! Tránh xa ra một chút được không hả!
-Có sao?
Umberlee khẽ cau mày, nhấc cánh tay lên ngửi quần áo dưới nách, nghi hoặc nói:
-Làm gì đến mức ấy, mùi cũng đâu có nồng lắm, không tin cô ngửi lại mà xem.
-Biến đi dùm cái.
Vị giáo sư đứng sau quầy bar vui vẻ theo dõi sự tương tác thân mật của hai học trò đáng yêu của mình, không hề có ý định ngăn cản.
Leng keng.
Tiếng chuông ở cửa liên tiếp vang lên, mấy bóng người nối đuôi nhau đi vào.
Đệ tử thứ bảy với lông mày rậm mắt to, thân hình khô ngô mặc đồng phục chiến đấu màu trắng đơn giản chính là Lôi Lang- Vương Hổ.
Sắc mặt tái nhợt, thân hình gầy gò, đôi mắt như mắt cá lồi ra, dưới mắt có quầng thâm, đi đường ngả ngả nghiêng nghiêng, thiếu niên áo sơ mi trắng, vẻ mặt mệt mỏi chính là đệ tử thứ năm, Dị Bộ Điều Dụng- LAN.
Mặc áo khoác da màu đen, trên đầu đội chiếc mũ bảo hiểm xe máy màu trắng đục có hình một nhân vật vô danh nào đó, chính là đệ tử thứ mười, Siêu Lâm Giới.
Đệ tử thứ sáu có đầu con thằn lằn, mặc một chiếc áo choàng có mũ trùm đầu màu nâu, lúc đi giống như lơ lửng trên mặt đất, thỉnh thoảng lại phun ra một chiếc lưỡi chẻ đôi, đánh hơi không khí, chính là Tiên Thiên Lý Luận- Nại Sắt Nhĩ
Nheo mắt dịu dàng mỉn cười, thanh niên mặc áo trắng bình thường là đệ tử thứ nhất, Thái Hạo.
Thanh niên tóc đen đẹp trai vẻ mặt lãnh đạm, là đệ tử thứ hai, Thất Khống.
Đệ tử thứ ba là một cô gái tóc vàng dáng người thấp bé có thái độ lười biếng, hai tay gối sau đầu, miệng huýt sáo chính là Nhiên Thiêu Lý Luận, Cuồng Nhiên Hỏa.
Bộ xương mặc áo khoác, ôm đầu trên tay là đệ tử thứ tư, Môn Trạng Cức Ba.
Đệ tử thứ mười một là một trạch nam mập mạp, thân hình rộng lớn, mặc áo sơ mi anime, đeo kính, phong cách không giống với mọi người, Siêu Cự Tác Dụng – Lư Ngư.
Đệ tử thứ tám là Phù Thủy, còn Miêu Miêu Đầu là đệ tử thứ chín.
Trong số mười hai đệ tử của giáo sư, mười một người đã đến.
-Ồ, đến hết rồi đó à.
Umberlee đặt ly rượu rum mà giáo sư rót cho cô xuống, nhướn mày nói:
-Thật hiếm mới đông đủ như vậy.
-Mọi người đều đến rồi, có chuyện gì mau nói đi.
Cuồng Nhiên Hỏa có dáng vẻ không quá mười một tuổi cong môi, cổ quái nói:
-Đứng đấy làm gì?
-Đừng vội.
Giáo sư lắc đầu cười nhẹ:
-Còn một người nữa chưa tới.
Lời này còn chưa nói xong, đã nghe thấy một tiếng leng keng khác.
Một anh chàng đẹp trai với mái tóc vàng ngắn từ cửa bước vào, có chút thận trọng kính cẩn gật gật đầu với mọi người.
-Đây là sư đệ của các con.