Ngao Dũng nhìn chị gái mặc áo ngủ màu hồng trên màn hình, rồi nhìn Lý Ngang, không biết phải đá xéo sao cho tốt.
-Đừng dùng ánh mắt như nhìn biến thái kia nhìn tôi có được hay không?
Lý Ngang giống như có thể xuyên qua mặt nạ phòng độc của Ngao Dũng nhìn được sắc mặt, khó chịu nhếch môi.
-Chị gái mặc áo ngủ màu hồng ở ảnh đại diện wechat là tôi lấy trên mạng, kế bên cô ta, tôi có dùng phần mềm P trên điện thoại, chèn thêm một tấm bùa mà tôi tìm được ở tầng năm.
-Hửm?
Ngao Dũng vô thức nhìn chăm chú màn hình điện thoại, nhưng chỉ thấy chị gái, không thấy tấm bùa.
-Qủy hồn sẽ không thấy được tấm bùa, cho dù đó có là đồ thật hay Photoshop lên hình ảnh.
Lý Ngang nói:
-Lúc anh nhường chúng tối xuống, tôi đã dùng ảnh đại diện wechat kết bạn với nick wechat của anh và Dịch Y, dùng nó kiểm tra xem một trong hai người ai là quỷ hồn. Kết quả Dịch Y nhanh chóng chấp nhận lời mời kết bạn của tôi, còn hỏi tôi là ai, nhưng anh thì không.
Ngao Dũng ngẩng đầu, trầm giọng nói:
-Có thể, chẳng qua lúc đó tôi không chú ý.
-Đúng, tôi có tính đến điểm này, cho nên bố trí lần kiểm tra thứ hai.
Lý Ngang híp mắt nhẹ nhàng vỗ lên mặt nạ:
-Nhìn xem, trên trán tôi có gì?
-…
Ngao Dũng chỉ im lặng.
Lý Ngang cười nói:
-Không thấy phải không? Thật ra ở đây vẫn luôn có một tấm bùa màu vàng. Tôi cosplay cương thi, dán bùa đứng đây lâu như vậy, nhưng anh không phát hiện ra điểm khác biệt. Cho nên, anh chính là quỷ hồn mà ban ngày đã chiếm giữ thân xác của Ngao Dũng?
…
Ngao Dũng vẫn giữ im lặng, lát sau mới từ từ đứng thẳng dậy, vỗ tay bốp bốp bốp:
-Cậu, rất thông minh.
-Tất cả mọi người đều nói như vậy.
Lý Ngang gật đầu nói:
-Chắc do tôi uống quá nhiều Não Bạch Kim* và Vui Vẻ Trưởng Thành*.
(*) Tên của thuốc bổ
Ngao Dũng không quan tâm đến lời nói điên khùng của Lý Ngang, nghiêng đầu, thuận theo hỏi:
-Vậy, cậu sao lại biết tôi chính là Hứa Thác An? Mà không phải là vị này?
Ngao Dũng chỉ chỉ quỷ hồn bị rút lưỡi bên ngoài bức tường không khí.
-Nó không phải kỹ sư.
Đôi mắt Lý Ngang nhìn về phía quỷ hồn, bình tĩnh nói:
-Nó là hồn phách của Tàu Bay Bị Lạc.
-…
Ngao Dũng hơi khép mắt, còn quỷ hồn kia càng lúc càng kích động, há rộng cái miệng mất lưới kêu a a, cánh tay vung vẩy không ngừng, trong hốc mắt chảy ra nước mắt máu.”
-Lúc Dịch Y đi xuống tầng một ngắt điện, là lúc lão quỷ hồn chiếm cứ thân xác của Tàu Bay Bị Lạc, và bị một con lệ quỷ khác tấn công. Ngay từ đầu tôi cũng lầm tưởng con lệ quỷ kia chính là kỹ sư Hứa Thác An, nhưng sau khi tôi phát hiện thấy số lượng quỷ hồn thay đổi, thì đoán rằng quỷ hồn kia có phải là hồn phách của Tàu Bay Bị Lạc hay không.
-Còn lão quỷ hồn chiếm thân xác của Tàu Bay Bị Lạc, thì phụ trách giám sát trong phòng điều khiển chủ, đồng thời cưỡng ép khống chế hồn phách của Tàu Bay Bị Lạc, để hắn giả thành Hứa Thác An, nhằm đối phó với quỷ hồn.
-Sau khi thêm wechat với Dịch Y, tôi đã xác nhận hắn là người, cũng hỏi hắn hỏi tình hình ở phòng phân phối điện, hắn nói cho tôi biết chỉ có lão quỷ hồn phụ trách truy tìm, mặc dù đã đổi thành một con quỷ hồn khác tìm hắn, nhưng tính công kích không quá lớn.
-Bởi vì lúc trước Tàu Bay Bị Lạc thực hiện nhiệm vụ, khuôn mặt được giấu kín trong khăn trùm, chúng tôi chưa từng thấy dáng vẻ của hắn, nên không thể nào phân biệt được.
Nếu như tôi đoán không sai, Tàu Bay Bị Lạc trước khi chết, đầu lưỡi của hắn bị nhổ đi, để phòng ngừa quỷ hồn của hắn nói lung tung tiết lộ sự thật, đúng không?
Ngoài tường không khí, thân xác Tàu Bay Bị Lạc chầm chậm gỡ khăn trùm xuống, lộ ra khuôn mặt giống y đúc quỷ hồn.
Hắn nhếch môi cười khinh, bày ra nửa chiếc lưỡi trong miệng.
Mà Tàu Bay Bị Lạc thật, thì bất lực khóc, đột nhiên bật dậy xông đến đánh vào cơ thể của mình, chợt cổ tay bị nắm lại, quẳng xuống đất.
-Trong những tài liệu mà người môi giới đưa cho tôi, mặc dù không có ảnh của kỹ sư Hứa Thác An, nhưng trong ảnh của người chết sau cùng thì lại có, cũng chính là người bị biển quảng cáo đè chết.
Lý Ngang chỉ chỉ quỷ hồn mặc quần tây:
-Lúc nó chết, nó mặc đồ vest. Cứ như thế, dùng phương pháp loại trừ thì sẽ đoán được quỷ hồn nấp trong thân xác của Ngao Dũng, không ai khác ngoài kỹ sư Hứa Thác An.
Bốp bốp bốp.
Ngao Dũng, hoặc gọi là Hứa Thác An, vỗ tay tán thưởng:
- Cậu thật sự rất giỏi, có thể nói cho tôi biết trong cuộc sống ở hiện thực cậu làm công việc gì không?
-Tôi làm rất nhiều công việc.
Lý Ngang dùng chất giọng buồn bã nói:
- Khi còn bé tôi muốn trở thành người bảo vệ môi trường, cố ý không xả bồn cầu một tháng để tiết kiệm tài nguyên nước, đáng tiếc chỉ nhận lấy tất cả lời chỉ trích phê bình của mọi người.
- Sau này tôi làm streamer, muốn ngày ngày có hai mươi dân cư mạng lì xì cho tôi một trăm đồng, đáng tiếc không có ai tham gia buổi phát sóng của tôi.
- Sau nữa tôi tìm cách kiếm chút tiền mở nhà máy sản xuất thuốc trừ sâu, nhưng ngay cả tôi cũng không dám uống thuốc trừ sâu do nhà mình sản xuất, thì đâu có ngươi nào lại dại dột mua hàng của tôi.
- Đau lòng quá tôi dự định ra nước ngoài làm lính đánh thuê, để rèn luyện năng lực chống đạn, mỗi ngày tôi dùng đạn có đường kính cực nhỏ tấn công mình, kết quả khiến toàn thân bị thương.
- Bây giờ tôi đã trở thành một nhà phát minh, chuyên môn cải tiến một chút đồ dùng trong sinh hoạt.
- Ví dụ như, một cái ghế bốn chân chỉ ngồi được một người, nhưng khi chổng ngược nó lên thì một lần ngồi được bốn người, có điều cúc hoa sẽ khá là đau nhức.
- Tôi tin rằng, chỉ cần kiên trì, tôi sẽ trở thành một nhà phát minh nổi tiếng.