- Là quỷ hồn nên tôi không cách nào hoàn thành tụ âm trận, cho dù đoạt xác người bình thường cũng không được.
- Sau khi lệ quỷ đoạt xác sống nhờ thân xác con người, âm khí của quỷ hồn sẽ nhanh chóng làm thân xác mục nát, sinh ra huyết khí nhưng không đủ để hoàn thành tụ âm trận.
Lý Ngang nhíu mày nói:
- Ngay cái lúc mà chúng tôi đến, đúng không?
Hứa Thác An nói:
- Không sai.
- Tôi phát hiện Ngao Dũng lén lút lẻn vào phòng điều khiển, nên mới nương nhờ thân xác của hắn, tiếp xúc với cái gọi là quyền hạn người chơi.
- Trò chơi chết chóc phải không? Nháy mắt tôi đã hiểu rõ những ‘Bí mật’, ‘Tiên tri’ mập mờ không thể tiết lộ trong tổ chức Hoa Quỳnh là gì.
- Tôi không muốn vào luân hồi, cũng không muốn làm cô hồn dã quỷ, tôi muốn thoát khỏi nơi này, làm người sống, nhưng tốt nhất là có thể trở thành người chơi của trò chơi chết chóc.
- Cho nên, anh đã theo dõi chúng tôi.
Hứa Thác An gật đầu:
- Tru tà trận và tụ âm trận có kết cấu giống nhau, tru tà trận cần sáu tấm bùa, tụ âm trận cần năm tấm.
- Chỉ cần giảm hoặc tăng một lá bùa thì có thể thay đổi tru tà trận thành tụ âm trận và ngược lại.
- Giảm một rất dễ dàng, nhưng để thêm tấm mới toanh, phải cần người sống thực hiện.
Lý Ngang rung tấm bùa trên tay:
- Anh cho Dịch Y tờ giấy vàng này, hẳn là tấm mới, thuộc về tụ âm trận?
- Đúng thế.
Hứa Thác An gật đầu thở dài, chỉ con lệ quỷ mang đồ vest, nói:
- Cậu vẽ tấm bùa kia ở tầng năm, vừa lúc vứt đi.
- Thế là tôi để nó dựa theo bức ảnh mà cậu gửi trong nhóm, đi đến dưới tấm bảng hiệu Gạch Cua Cửu Phẩm, đào tờ giấy vàng ở dưới nền lên.
- Khi âm linh tiếp xúc với bùa chú sẽ bị thương nặng, dẫn đến nổ tung, nhưng đối với kết quả sau khi hoàn thành kế hoạch của chúng tôi mà nói, chẳng đáng nhắc đến.
Lý Ngang dùng câu trần thuật hỏi:
- Các người định hoàn thành tụ âm khí, hấp thụ âm tà sát khí, rồi đi chiếm thân xác tôi, Liễu Vô Đãi, Dịch Y?
Hứa Thác An cười nói:
- Đúng vậy.
- Nhiệm vụ mà tôi nhận được khi làm quỷ hồn là vẽ năm tấm bùa tụ âm trận, vẽ xong tức hoàn thành nhiệm vụ.
- Năm quỷ hồn, tương ứng với năm thân xác, năm người chơi có sinh mệnh hoàn toàn mới. Đây chính là ám chỉ của hệ thống, không phải sao?
- Bị hệ thống hạn chế, bốn con lệ quỷ chỉ có thể thông qua âm thanh dẫn riêng để đuổi bắt các người, nhưng tôi lại có hai quỷ hồn tồn tại trong thân xác người chơi, nên việc đuổi bắt các người trở nên cực kỳ dễ dàng.
Cho đến bây giờ, chúng tôi đều diễn với các người, vờ đuổi bắt, gây áp lực, để các người vẽ bốn tấm bùa tru tà trận và tụ âm trận thông dụng.
Về phần tấm bùa thứ năm mang tính quyết định, tôi tính dụ dỗ các người vẽ.
- Đáng tiếc, cậu quá thông minh, thông minh đến mức không biết phải giả vờ như thế nào. Nếu như cậu phát hiện ra chỗ khác thường của tôi sớm, tìm tôi nói chuyện riêng, nói không chừng tôi còn có thể tha cho cậu một cái mạng, để cậu bình an mà vẽ xong tấm bùa thứ năm, sau đó mới chết một cách không đau đớn được.
- Bây giờ, tôi chỉ có thể đánh gãy tứ chi của cậu, để cậu dùng miệng cắn bút chu sa, chầm chậm vẽ…
Hứa Thác An phun ra trọc khí, huyết dịch của hắn trên mặt đất tụ thành trận pháp rồi từ từ biến mất, bên ngoài tường không khí vài con lệ quỷ lê đến gần.
Lá chắn tường không khí mà bản thân Hứa Thác An thiết kế có hai mục đích, một tạo dựng cảm giác áp bách, bắt nhóm người Lý Ngang dưới tình huống nguy cấp vẽ bùa.
Hai là không cho hồn phách Tàu Bay Bị Lạc tiếp cận người chơi, đề phòng xảy ra chuyện ngoài ý muốn – dù hắn không còn lưỡi, không nói chuyện được.
Bây giờ Lý Ngang đều đã suy đoán ra được tất cả sự thật, tường không khí không còn quan trọng nữa, đã đến lúc kết thúc vòng bí hiểm nhàm chán này.
Lệ quỷ lê đến, Hứa Thác An cười lớn, Liễu Vô Đãi lặng lẽ kéo căng dây cung, hai tay Dịch Y rũ xuống, không nhúc nhích.
Lý Ngang nhìn xung quanh, thấy lệ quỷ càng ngày càng áp sát, đột nhiên nhoẻn miệng cười, nói với Hứa Thác An:
- Anh nhìn kìa, tôi tìm được ba tấm bùa, Dịch Y tìm được một tấm, Ngao Dũng hoặc nói là anh tìm được hai tấm.
- Nếu như của anh đều là giả, thế thì hai tấm bùa đó chắc hẳn được giấu ở trong góc của cửa hàng này nhỉ?
- Không sai.
Hứa Thác An nghiêng đầu, trong hốc mắt trống rỗng bỗng chảy ra nước mắt máu:
- Làm quỷ hồn tôi nào có nhìn thấy bùa chú mà hệ thống tạo ra, nên một tấm cũng không tìm được.
Nhưng để đề phòng các người tìm được hai tấm bùa, vì vậy ở wechat nhóm nói bậy là đã tìm được, vì đề phòng các người phát hiện sấp giấy vàng, nghi ngờ số lượng khác thường.
- Hóa ra là thế.
Lý Ngang nhìn con lệ quỷ đến gần mình, không lơ đễnh, cười híp mắt nói:
- Anh đoán xem, tôi đã chuẩn bị gì ở đằng sau?
- Không biết, cũng không cần biết.
Hứa Thác An nham hiểm nói:
- Dù sao thân xác của cậu sẽ nhanh chóng thuộc về chúng tôi…
Chưa đợi Hứa Thác An nói xong, điện thoại Lý Ngang bắt đầu rung “Reng reng.”
Wechat có tin nhắn mới.
- Chờ một chút.
Lý Ngang giơ tay lên, mở khóa màn hình điện thoại, rồi đưa cho Hứa Thác An xem.
Trên màn hình điện thoại là khung trò chuyện wechat, đối tượng nói chuyện là “Dịch Y”.
- Tôi đã vẽ xong.
Đây là tin nhắn Dịch Y gửi đến lúc 2:38 rạng sáng.