Người Chơi Hung Mãnh (Bản Dịch)

Chương 1281 - Chương 1283 - Thẩm Vấn (2)

Chương 1283 - Thẩm vấn (2)
Chương 1283 - Thẩm vấn (2)

Thẩm vấn (2)

Bị rót các loại dược tề vào, dẫn tới ý chí, cơ thể bị nhược hóa, không thể sử dụng kỹ năng được à…

Hơi thở Cư Thiên Phú chợt chững lại, nhưng cũng không tuyệt vọng cho lắm, hắn còn có một lá bài tẩy cuối cùng -- thần tính Huyền Minh không phải cần phải mượn điểm linh lực…

Két --

Âm thanh cổ quái vang lên ở phía sau, Cư Thiên Phú lập tức nhắm mắt lại, làm vẻ trạng thái hôn mê.

Két, két.

Âm thanh dần dần đến gần hơn, như là một chiếc xe đẩy đang nâng một vật nặng cứng nhắc, áp sát đến phía của hắn.

“Ngươi đã tỉnh.”

Âm thanh hơi khàn khàn, mơ hồ, trầm thấp lại lạnh như băng quanh quẩn ở trong phòng: “Không sai, ngươi là người có tố chất tốt nhất trong đám người này.”

Cư Thiên Phú vẫn duy trì tư thế hôn mê như trước.

Âm thanh kia lạnh lùng nói: “Không cần phải ngụy trang vô nghĩa, vật chứa đang chứa ngươi giám sát tình trạng sinh lý của ngươi trong từng phút, trừ phi ngươi tự đánh mình ngất xỉu, nếu không thì vật chứa phía trên sẽ không cứ phát sáng như vậy.

Nhân loại.”

Cư Thiên Phú chậm rãi mở mắt, đứng ở phía trước hắn là một sinh vật dữ tợn cao gần ba mét, giáp xác đầy cây gai nhọn, có hai màu đỏ đen, một sừng mọc ra gai ngược, dài gần nửa mét, một cơ quan giống như ống khói tản nhiệt, sáu đường cong cơ bắp dày đặc chỉnh tề, cánh tay to lớn có thể so với hệ thống trợ lực thủy lực, cùng với lỗ khảm ở phía sau thân là cốt đao sắc bén, thương của giáp trùng ăn thịt, pháo dịch axit…

Một trong những sinh vật của tổ trùng có kỹ thuật tiến hóa đỉnh điểm, lãnh chúa tổ trùng, Cerberus.

Mặc dù đứng trên lập trường là kẻ địch, nhưng lãnh chúa tổ trùng đúng là binh khí sinh vật lộ ra mỹ cảm chết chóc dị dạng.

Cách một khoảng cách, Cư Thiên Phú vẫn có thể cảm nhận được tinh lực trong thân thể đối phương dâng trào như sông như biển.

“Ngươi biết nói ngôn ngữ nhân loại.”

Cư Thiên Phú bình tĩnh nhìn đối phương, từ tốn nói: “Không sai.”

Trong cổ họng Cerberus phát ra âm thanh trầm thấp: “Xuất phát từ mục đích tối đa hóa hiệu suất sử dụng tài nguyên, ta tạm thời học tập ngôn ngữ của nhân loại.”

Hiệu suất sử dụng tài nguyên…

Đáy lòng Cư Thiên Phú trầm xuống, đã thấy Cerberus bước sang bên trái một bước -- phía sau lãnh chúa tổ trùng, quả thật có một chiếc xe đẩy phẳng, trên xe đẩy đặt năm vật thể như là quan tài xác ướp.

Mỗi một quan tài đều có chất liệu là huyết nhục, cao gần hai mét, đỉnh chóp quan tài xếp vào rất nhiều ống dẫn huyết nhục, tất cả quan tài đều đưa lưng về phía Cư Thiên Phú.

Cerberus vươn một cánh tay, thay đổi phương hướng của xe đẩy, làm cho Cư Thiên Phú thấy rõ chính diện quan tài.

!!

Đồng tử chợt mở to, rõ ràng Cư Thiên Phú thấy nằm bên trong các quan tài là đám người Long Tương Báo Biến, Thừa Ảnh, Hoàng Hôn Kỵ Sĩ, Lê Đường Pha Tuyết cùng với Satomi Ogura. Họ đều chỉ lộ ra một khuôn mặt hôn mê bất tỉnh.

“Bọn ta để cho ngươi tỉnh táo lại, tốt nhất ngươi không nên nghĩ đến việc bỏ thi đấu, truyền tống rời đi nơi này.”

Cerberus bình tĩnh nói: “Bọn họ vẫn hôn mê, không cách nào đưa ra quyết định đầu hàng bỏ thi đấu. Nếu như ngươi rời đi, bọn ta sẽ tiêu hóa, chuyển hoán bọn họ. Những người khác e rằng ngươi sẽ không quan tâm, nhưng mà hắn…”

Cerberus chỉ vào Long Tương Báo Biến, giọng khàn khàn nói: “Nhìn từ kết quả phân tích từ việc quan sát biểu cảm, động tác, ngôn ngữ trong quá trình chiến đấu, ngươi và hắn, cùng với những người chơi may mắn chạy trốn kia, chắc là có quan hệ đồng đội.”

“...”

Mặt Cư Thiên Phú không chút thay đổi, đáy lòng lại thở phào nhẹ nhõm, may mắn chạy trốn, nói cách khác, bọn Bạch Hạo Chính, Kỳ Diện Toàn Thiên còn có Cự Tử không bị tổ trùng bắt lại…

Còn có thể cứu.

Cư Thiên Phú bình tĩnh hỏi: “Ngươi muốn cái gì?”

“Tri thức, kỹ năng, tài liệu, trang bị, đạo cụ… hoặc có lẽ là, tất cả.”

Cerberus trầm giọng nói: “Hợp tác, các ngươi có thể an toàn sống rời khỏi Thế Giới Thất Lạc.”

Ước định hoàn toàn do bên A quy định, có sức ràng buộc với bên B, thực sự đáng giá tin tưởng sao?

Cư Thiên Phú nhịn lời chất vấn lại, không để lại dấu vết liếc nhìn bảng người chơi.

Trong chiến đấu trước đó hắn đã sử dụng phần lớn thần lực Huyền Minh, trước mắt thần lực còn lại là [233/ 1000].

Chẳng qua, nó đang dùng tốc độ khá là khả quan chậm rãi tăng trưởng.

Đây là chuyện gì xảy ra?

Trong lòng Cư Thiên Phú sinh ra nghi ngờ. Mấy giờ trước đó, dung lượng thần lực hắn quan sát được chỉ giảm đi mà không tăng lên, cách tăng lên duy nhất vẫn là hắn thờ phụng chính hắn, sao bây giờ lại có thể khôi phục thần lực?

Hơn nữa lại là người nào, đang cung cấp thần lực cho hắn?

Cảm xúc nghi ngờ không thể bại lộ trước mặt lãnh chúa tổ trùng đang chờ đợi, Cư Thiên Phú hít sâu một hơi, bình tĩnh nói: “Có thể, nhưng mà ta có hai vấn đề.”

“Nói.”

“Thời gian hiện tại , cùng với.”

Ở chỗ sâu trong đôi mắt Cư Thiên Phú hiện lên một tia sáng lạnh lùng mà lý trí: “Ta có phải là người chơi đầu tiên được ngươi đưa ra giao dịch trong đám người này hay không.”

Một lượng lớn nước biển ào ạt trào lên men theo đường ống, những con sóng cao hơn chục mét nặng nề hệt như bàn tay của một người khổng lồ đổ ầm xuống, những rặng đá lởm chởm được tạo thành từ những mảnh vụn kim loại xếp chồng lên nhau, song chẳng khác nào đống cát sỏi nhỏ bé không đáng kể, dễ dàng bị san bằng, nhấn chìm.

Bình Luận (0)
Comment