Người Chơi Hung Mãnh (Bản Dịch)

Chương 1286 - Chương 1288 - Thiếu Khí Oxy (2)

Chương 1288 - Thiếu khí oxy (2)
Chương 1288 - Thiếu khí oxy (2)

Thiếu khí oxy (2)

Chiếc xe bọc thép tắt đèn pha, thả chậm tốc độ, tiếng động cơ gầm rú cũng dần nhỏ lại, lặng lẽ lướt đi trong không gian tối đen như mực.

“Các ngươi thế này…”

Đại Hắc Thiên do dự, khẽ hỏi: “Gặp phải Michael à?”

“Không phải, nhưng cũng không khá hơn là bao.”

David đứng trên nóc xe chậm rãi ngồi xuống, nhìn con đường bị chặn lại ở phía sau tạm thời vẫn chưa có động tĩnh gì, sau đó quay đầu lại, nói với Đại Hắc Thiên cùng Nghi Bệnh Vọng Tưởng và Kiến Vương đang theo sau: “Các ngươi có biết thang máy và thông đạo dẫn đến không gian tầng dưới ở đâu không?”

“Biết.”

Kiến Vương đưa ra mấy vị trí, sau đó nghiêm túc nói: “Bốn thang máy và ba thông đạo mà bọn ta tìm được đều đã bị bầy trùng kiểm soát, thế nhưng có hai đường tạm thời vẫn chưa bị bầy trùng phát hiện, nhưng có khả năng phải đi đường vòng.”

“Bầy trùng?”

David nhíu mày, trước đó bọn họ đã phát sinh xung đột với Đoản Diện và Tị Dịch, mà sau khi giết chết con tắc kè hoa là Tị Dịch, tận mắt nhìn thấy thi thể của đối phương tan biến, bọn họ mới xác định đối phương đúng là người chơi dị vực.

Thế nhưng Cain cũng bị cuốn vào cơn thịnh nộ của Đoản Diện, sau đó bị xé thành hai nửa, rời khỏi trận thi đấu, không chắc có thể sống sót được hay không.

Ba người may mắn sống sót đều đi thang máy xuống dưới, trốn tránh sự truy sát của Đoản Diện, cho nên vẫn chưa gặp được bầy trùng.

“Bỏ đi.”

David lắc đầu, nhanh chóng nói: “Với tình hình trước mắt, chúng ta tuyệt đối không thể chống đỡ một mình được. Nếu như không còn sức lực, vậy thì tốt nhất là lập tức rời bỏ thi đấu, bảo toàn tính mạng; nếu như vẫn còn sức lực, vậy thì đi xuống cùng bọn ta.”

“Đi xuống?”

Đại Hắc Thiên vô thức hỏi: “Đi đâu?”

“Đi tập hợp tất cả những người còn sống lại.”

Tầng 41, phía trên thành phố tổ trùng.

“Hướng mười hai giờ, cách ba mươi mét, có một đội trùng binh bay tới đó, đợi bọn chúng đi qua đi.”

Thiết bị nhỏ bé được cấy trực tiếp vào ốc tai của Bùi Ấu Chân kích thích các tế bào thính giác, sản sinh ra xung thần kinh, mô phỏng tín hiệu âm thanh truyền vào đại não.

Giờ phút này, nàng cùng với hai đồng bạn của mình là Jean và Eva đang đeo một đôi găng tay đặc chế có thể hút kim loại, treo lơ lửng ở mái vòm phía trên thành phố tổ trùng.

Trên người bọn họ đều được rắc một lớp bụi đặc biệt có tên là ‘Sương Mù Quỷ Kế’, có tác dụng bẻ cong ánh sáng trong môi trường để đạt được hiệu quả tàng hình.

Ngoài ra, trên quần áo và cơ thể của bọn họ còn được bôi một lượng lớn dầu đặc biệt, có thể cách ly mùi và hạn chế âm thanh phát ra khi cơ thể tiếp xúc với thế giới bên ngoài.

Thanh Hành Đăng, Bạch Hạo Chính và Kỳ Diện Toàn Thiên được chia thành hai nhóm, lần lượt đứng hai bên trái phải bên cạnh Trục Phong giả cách đó không xa.

Trên cơ thể bọn họ cũng đều bôi ‘Sương Mù Quỷ Kế’ và dầu ẩn nấp.

Sau một vài cuộc thảo luận trước đó, mấy người bọn họ đã quyết định tập hợp lại, cùng nhau giải cứu Cư Thiên Phú, Satomi Ogura và những người khác đang bị bắt giữ.

Cự Tử nhanh nhẹn khéo léo chịu trách nhiệm gây náo động nhằm thu hút sự chú ý của tổ trùng khi bọn họ lẻn vào, Nina phụ trách ẩn náu tại tầng 42 để quan sát động tĩnh của tổ trùng, đồng thời đưa ra chỉ dẫn cho mọi người, đảm bảo kế hoạch xâm nhập sẽ không thất bại.

“… Được rồi, trùng binh do thám đã đi qua, nhóm B có thể đi tiếp.”

Giọng nói của Nina vang lên trong đầu, Bùi Ấu Chân và hai đồng bạn tiếp tục bật găng tay từ tính lên, lặng lè bò về phía trước.

Thật ra những người chơi bị bắt kia vẫn còn sống, bởi lẽ tờ giấy sinh mệnh liên quan mật thiết đến thông tin tính mạng của người chơi trong Cục Đặc Sự vẫn chưa có dấu hiệu bị tiêu hủy, điều đó chứng tỏ Cư Thiên Phú vẫn chưa chết, hoặc là đã thoát ra khỏi Thế Giới Thất Lạc.

Điều này cũng xảy ra tương tự với đạo cụ trên người Satomi Ogura và những người khác.

Thế nhưng chưa chết không hề đồng nghĩa với việc không gặp xui xẻo, đặc biệt là khi phải đối mặt với trùng tộc sở hữu công nghệ cải tạo sinh vật cao siêu, đôi khi sống còn chẳng bằng chết đi…

Ba nhóm người chơi lặng lẽ bò về phía trước.

Không thể không nói, từ trên cao nhìn xuống, toàn bộ thành phố tổ trùng này trông to lớn và kỳ dị hơn bao giờ hết.

Thành phố nhân tạo ban đầu được xây dựng bằng bê tông cốt thép, nay lại được bao phủ bởi một lớp nấm màu xanh tím trông giống như rêu và địa y.

Lớp nấm này bao phủ khắp các con đường, cầu cống hay thậm chí là nóc nhà và bức tường của các tòa nhà cao tầng, hơn nữa còn không ngừng nhúc nhích với biên độ nhỏ, uốn éo tạo thành đủ loại hình vẽ khó lòng miêu tả, trông như thể có sinh mệnh của riêng mình.

Trên các tầng cao nhất của một số tòa nhà cao tầng còn mọc ra những ống khói cong queo uốn lượn.

Trên bề mặt của những ống khói với cái tên ‘Tháp khói bào tử’ này được phủ đầy các lỗ thủng, trông hệt như một nhánh san hô đã chết (một số trông cũng rất giống xúc tu), cứ mỗi mười mấy giây là sẽ phun ra một lượng bào tử với đủ các loại màu sắc khác nhau.

Bào tử sẽ bay theo gió, nếu như rơi xuống khu vực thích hợp thì chúng sẽ hấp thụ chất dinh dưỡng, nhanh chóng sinh trưởng, trở thành lớp nấm, hoặc là thảm vi khuẩn.

Bình Luận (0)
Comment