Người Chơi Hung Mãnh (Bản Dịch)

Chương 1285 - Chương 1287 - Thiếu Khí Oxy

Chương 1287 - Thiếu khí oxy
Chương 1287 - Thiếu khí oxy

Thiếu khí oxy

Nghi Bệnh Vọng Tưởng nheo mắt lại, vẫn giữ tư thế uy hiếp Kiến Vương, “Chỉ cần ngươi nói ra quá trình tử vong của ca ca ta, ta cũng sẵn sàng hợp tác, cho dù là bảo vệ ngươi thăng cấp đến trận chiến đoạt cửa, giúp ngươi giành được cửa cũng không thành vấn đề.”

“…”

Kiến Vương để lộ ra biểu cảm cứng đờ.

Phía sau chuyện này nhất định có âm mưu gì đó.

Kiến Vương nín thở, đầu óc quay mòng mòng, liều mạng suy nghĩ.

Bầy trùng này mô phỏng theo đàn kiến của hắn, có hai khả năng:

Một, thủy triều trùng chịu sự khống chế của một người nào đó, muốn hãm hại hắn.

Giả thuyết này có khả năng xảy ra, thế nhưng lại rất thấp… Kiến Vương không tưởng tượng ra được sự tính toán của bộ não phải khủng bố đến mức nào thì mới có thể điều khiển được một thủy triều trùng với quy mô lớn đến vậy.

Vả lại, ngay cả khi thật sự có một ý thức độc lập nào đó đứng sau màn điều khiển thủy triều trùng này, thì kẻ đó cũng hoàn toàn không cần phải lãng phí sức lực và thời gian để hãm hại một kẻ sa cơ lỡ vận, rơi vào đường cùng như hắn.

Hai, bầy trùng này chỉ là sinh vật thử nghiệm mất khống chế có nguồn gốc từ Thế Giới Thất Lạc, bọn chúng ăn thịt những đơn vị kiến được hắn phái đi trước đó, rồi hấp thụ gen của đàn kiến, bởi vậy mới biến thành dáng vẻ như thế này.

Giả thiết này có tính khả thi cao hơn, thế nhưng cũng tồn tại lỗ hổng… Vì sao bầy trùng không tiếp tục tấn công?

Chẳng lẽ bầy trùng hấp thụ gen của đàn kiến, thừa hưởng được đặc điểm của loài kiến, cho nên vẫn coi hắn là chủ nhân như trước đây?

Kiến Vương hít một hơi thật sâu, ánh mắt liếc qua Đại Hắc Thiên và Nghi Bệnh Vọng Tưởng với biểu cảm nghiêm túc, hắn đang định nói gì đó thì đột nhiên nghe thấy âm thanh “leng keng” phát ra từ một nơi rất xa trong đường hầm.

Một chiếc xe bọc thép vũ trang với bốn bánh xe chịu lực nhanh chóng chạy tới từ phía xa, hai chiếc đèn pha chiếu rọi cả đường hầm sáng như ban ngày.

Người lái xe là Agares của Công ty Khoa học Kỹ thuật Sinh học Gen-Sys, còn người ngồi trên ghế phụ lái là Abe của Công ty Promethus Labs.

Lồng ngực của Abe lõm xuống, có thể nhìn thấy rõ vết thương ở vị trí xương sườn đang không ngừng chảy máu tươi.

Còn về nam thanh niên mình đầy thương tích đứng ở đầu xe…

David?!

Kiến Vương giật nảy mình. Trước đó, Tập đoàn Công nghiệp nặng Châu Âu, Đơn vị Sự cố Bất thường trực thuộc FBI và các thế lực như Công ty Promethus Labs, Công ty Khoa học Kỹ thuật Sinh học Gen-Sys đã thành lập liên minh, đảm bảo sẽ ưu tiên hợp tác, giải quyết các thế lực khác và cùng nhau phân chia lợi ích nếu như đụng độ trong trận chiến tại Thế Giới Thất Lạc.

Kiến Vương không thể tưởng tượng nổi, rốt cuộc tình huống gì đã khiến tổ hợp ba người là David, Agares và Abe phải chật vật, thậm chí là bị ép chạy trốn đến bước đường này.

“Ba người các ngươi, không muốn chết thì mau lên xe!”

David tay cầm Thẩm Phán trường mâu, đứng trên đầu xe, quay mặt hét lên với đám người Kiến Vương, sau đó tiếp tục nhìn đường hầm đen kịt không chút ánh sáng phía đuôi xe, để lộ ra biểu cảm cực kỳ âm u, giữa đôi lông mày còn ẩn chứa chút… sợ hãi.

Chiếc xe bọc thép nhanh chóng lao đến, Đại Hắc Thiên đưa mắt nhìn Kiến Vương, sau đó quay người tăng tốc chạy, khoảnh khắc chiếc xe lướt qua, bàn tay hắn lập tức nắm lấy tay vịn bên hông xe bọc thép rồi nhảy lên xe.

“…”

Nghi Bệnh Vọng Tưởng nheo mắt, tròng đen vặn vẹo biến hình, dần biến thành một đồ án khó hiểu, màu sắc trong tầm mắt cũng nhanh chóng mờ nhạt đi, thế nhưng theo đó, tất cả mọi thứ lại trở nên cực kỳ rõ nét.

Nàng nhìn thấy thứ trong bóng tối ở đằng xa…

Một con gấu đen với cái tên ‘Đoản Diện’ đứng trên một tấm kim loại lơ lửng trên không trung đang nhanh chóng bay về phía này.

Nó cúi thấp đầu, bộ lông đen trên cơ thể bay tán loạn.

Những nơi ‘Đoản Diện’ đi qua, đất đá và mảnh kim loại đều nhẹ nhàng bay lên, trôi lững lờ theo trọng lực của môi trường xung quanh, mãi cho đến khi con gấu rời đi năm mươi mét, chúng mới lại rơi xuống đất.

Một vết lõm dài hình thành trên bề mặt của đường hầm hệt như một làn khói được kéo dài bởi một chiếc máy bay trên bầu trời.

Không chút do dự, Nghi Bệnh Vọng Tưởng lập tức thả Kiến Vương, sau đó lấy một chiếc ván trượt màu xanh lẫn vàng ra khỏi ô túi đồ rồi bước lên, kích hoạt chức năng chạy nhanh của ván trượt, nhanh chóng đuổi kịp chiếc xe bọc thép của đám người David với tốc độ không thua kém gì một chiếc xe thể thao.

Mà sau khi nhìn thấy đám người kia chật vật tới vậy, Kiến Vương cũng triệu hồi ra một con kiến với đôi cánh to bằng chiếc ô tô, sau đó bước lên lưng nó rồi tức tốc đuổi theo.

Thấy tất cả mọi người đều đã bám theo, Agares đột nhiên nhấn ga, rẽ vào một con đường hẹp.

David đứng trên nóc xe hít vào một hơi thật sâu, ngưng tụ linh lực còn sót lại, sử dụng kỹ, năng ném Thẩm Phán trường mâu lấp lánh ánh vàng vào mái vòm ở không gian phía sau.

Mái vòm vang lên âm thanh đổ sụp, một lượng lớn đá vụn rơi xuống, vùi lấp con đường nhỏ hẹp.

David siết nắm tay lại, thu hồi Thẩm Phán trường mâu phía đằng xa, song bước chân của hắn cũng lại lập tức trở nên lảo đảo, suýt thì không đứng vững, may mà nhờ có Đại Hắc Thiên ở bên cạnh đỡ nên mới không ngã xuống khỏi xe.

Bình Luận (0)
Comment