Bắn bay
Hoang Sư ngẩng cái đầu khổng lồ lên, nhìn về phía mái vòm đang không ngừng rung chuyển, như thể hắn có thể nhìn xuyên qua trần nhà, thấy được các tầng đang mau chóng sụp đổ.
“Đi thôi.”
Hoang Sư quay người nhìn về phía ba yêu tướng dưới trướng: “Sự sụp đổ sẽ đến đây sớm thôi. Các ngươi bắt đầu từ tầng thứ mười, từ dưới lên trên, dọn sạch tất cả, không để sót kẻ nào.”
Ba yêu tướng cúi đầu nhận lệnh.
Hồ ly tên Thanh Khâu vung kiếm lên, khởi động truyền tống, bóng dáng lập tức biến mất;
Ác Giao một sừng vặn vẹo thân rắn khổng lồ, trườn về phía khe nứt trên mái vòm;
Con rùa khổng lồ một mắt tên “Sơn Nham” hơi khuỵu đầu gối xuống, thân hình to lớn lao lên hệt như đạn pháo, nhảy vào lỗ hổng trên mái vòm, sau đó biến mất trong bóng tối.
Hoang Sư quang đầu nhìn về phía bốn vị tu sĩ: “Còn về các vị…”
“Chúng ta cũng sẽ cùng đi.”
Đan Thần Tử gật đầu, “Nơi này sẽ giao lại cho Yêu Vương và giáo đoàn của chư vị.”
Nói xong, bốn vị tu sĩ cũng bay vào khe nứt, biến mất không thấy đâu nữa.
…
Lý Ngang lái một chiếc xe bọc thép, chở theo đám người Liễu Vô Đãi và Trục Phong giả, lao nhanh qua khu vực địa hình phức tạp hệt như một cơn gió.
Đi theo bên cạnh là một con mãng xà to dài bằng gỗ, đám người Cự Tử và Bạch Hạo Chính đang ngồi trên lưng nó.
Ầm ầm…
Mái vòm phía trên nứt ra rồi sụp đổ, khung kim loại bên trong mái vòm không ngừng vặn xoắn rồi đứt gãy, từng mảng bê tông rơi xuống, đập vào nền đất phía trước chiếc xe bọc thép, cuốn theo đất cát và bụi bặm.
Sự sụp đổ càng lúc càng tới nhanh hơn, Lý Ngang đạp chân ga, phóng thích thần lực, khiến một lượng lớn dây theo thực vật và xúc tu máu thịt mọc khắp nơi trên xe.
Chiếc xe biến thành dáng vẻ tương tự như chiến xa Leviathan trong nhiệm vụ kịch bản ‘Không Gian Nhiều Chiều Xâm Nhập’.
Xe đột ngột tăng tốc, dạt vào khúc cua, thế nhưng một số lượng lớn thú máy cũng đột nhiên tràn ra từ đường hầm bên cạnh con đường phía trước, sau đó lao lên dưới sự chỉ huy của đám nhân viên bảo vệ.
Người chơi và đám thú máy song hành cùng nhau, cả hai bên đều ngầm ăn ý không công kích đối phương, mà cùng chạy nhanh về phía thông đạo trong tầng lầu đang sụp đổ này.
Rầm!
Chiếc xe bọc thép bán thực vật lao qua một con dốc, sau đó bay lên cao hệt như một quả bóng gôn, rơi chính xác xuống thông đạo dẫn tới tầng tiếp theo.
Thấy đầu xe sắp đâm vào vách tường thông đạo theo quán tính, một lượng lớn dây leo thực vật đột nhiên mọc ra từ thân xe, chống lấy tường, giữ cho xe rơi thẳng đứng xuống.
Đây là thần lực sao…
Trong đầu của tất cả Trục Phong giả ngồi trên chiếc xe bọc thép cùng đồng loạt hiện lên một ý nghĩ. Dao động năng lượng của thần lực khá đặc biệt, điều này vừa hay xác nhận được suy đoán của Liên minh Siêu nhiên Toàn cầu về việc Lý Nhật Thăng sở hữu thần lực, là một sinh vật thần tính.
Ở giai đoạn này của Trò Chơi Giết Chóc, thần tính không thể nói là giá rẻ, cũng không thể nói là hiếm có, thế nhưng cho dù người chơi bình thường có được thần tính cũng rất khó có thể sử dụng, phát huy được hiệu quả.
Chỉ có dựa vào các tổ chức quy mô lớn mới có thể nhận được đầy đủ sự hỗ trợ.
Tuy rằng Lý Nhật Thăng luôn thể hiện mình là một người chơi đơn độc, tuy nhiên hắn có mối quan hệ khá tốt với Cục Đặc Sự, có lẽ nói không chừng hắn đã bí mật gia nhập Cục Đặc Sự rồi cũng nên…
Đám thú máy rơi xuống bên cạnh xối xả hệt như mưa, tạo thành một ngọn núi nhỏ ở tầng bên dưới.
Chiếc xe bọc thép bán thực vật duỗi xúc tu ra, đáp xuống bên rìa ngọn núi thú máy kia, sau đó bánh xe nhanh chóng chuyển động, tiếp tục lái về phía lối vào tới tầng tiếp theo.
“Dựa theo bản đồ mà tổ trùng đưa cho chúng ta, mấy chiếc thang máy của tầng 38 có thể đưa chúng ta đi thẳng xuống tầng 31.”
Lý Ngang xoay vô lăng, trầm giọng nói: “Tốc độ sụp đổ càng ngày càng nhanh hơn, chỉ dựa vào một mình chiếc xe này, cho dù có bản đồ đi chăng nữa thì e rằng cũng không kịp, phải đi thang máy thì mới còn có chút hy vọng sống.”
Liễu Vô Đãi rướn nửa người trên ra khỏi cửa xe, kéo cung bắn một mũi tên làm nổ tung mấy tảng đá vụn rơi xuống từ bên trên, sau đó đưa mắt nhìn máy móc đặt trước ghế lái phụ, bình tĩnh nói: “Âm thanh mới nãy đã được kiểm tra bởi máy phân tích, nó không thuộc về bất cứ loài động vật nào trên Trái Đất.
Âm thanh này đến từ mọi phương hướng trong Thế Giới Thất Lạc, thế nhưng phương hướng âm thanh vang vọng mãnh liệt nhất chính là từ một tầng nào đó giữa tầng mười và tầng mười lăm.”
“… Âm thanh đó, rất có khả năng chính là nguyên nhân chính khiến tầng lầu sụp đổ.”
Cự Tử ngồi khoanh chân trên lưng con mãng xà làm bằng gỗ hít sâu một hơi, vừa điều khiển nó trườn về phía trước, vừa trầm giọng nói: “Nếu cứ tiếp tục như vậy, ba tiếng sau sẽ sụp đổ đến tầng cuối cùng.