Bị thương (2)
Không chỉ đám người Trạm Lư bị cuốn vào cuộc chiến cam go, mà ngay cả Cự Tử cũng vẫn đang bị mắc kẹt trong cơn lốc giữa lòng bàn tay cát khổng lồ được triệu hồi bởi thư sinh cầm sách.
Phần dưới đế đôi giày mà hắn đang đi phun ra ngọn lửa màu xanh thẫm, cung cấp một lực đẩy lớp, giúp hắn cố gắng thoát ra khỏi sự trói buộc của cơn lốc.
Thế nhưng cơn lốc này lại được hình thành bằng pháp lực, hút chặt lấy cơ thể Cự Tử, khiến hắn không cách nào thoát ra được.
Đồng thời, cơn lốc cuốn cát bụi xoay tròn với tốc độ cao, trông hệt như máy trộn bê tông, nghiền nát bất kỳ vật thể nào rơi vào trong đó thành bột.
Tay trái Cự Tử ôm hộp gỗ chứa thanh kiếm thứ bảy của Đan Thần Tử, tay phải không ngừng lấy đủ loại đồ do công hội ‘Cơ Xảo’ chế tạo ra từ trong hư không.
Bom bổ, lựu đạn, bom cháy, đạn nổ…
Hiện tại, công hội ‘Cơ Xảo’ là một trong những nhà sản xuất chủ yếu của các loại sản phẩm cơ khí trong Trò Chơi Giết Chóc. Với tư cách là hội trưởng của công hội Cơ Xảo, đương nhiên trong trang bị không gian của Cự Tử chứa đầy sản phẩm nhà làm.
Hơn chục loại bom đạn ném vào trong mắt bão, kèm theo đó là tiếng nổ “bùm” vang lên, giữa lòng bàn tay cát bụi bị khoét thành một lỗ.
Thế nhưng cơn lốc vẫn tiếp tục xoáy, lấy một chút đất cát từ dưới đất lên, khôi phục bàn tay về trạng thái ban đầu, sau đó tiếp tục lôi kéo Cự Tử về phía mắt bão từng chút một.
Dawn khởi động cơ giáp Qubeley, đanh định dùng pháo lơ lửng bắn về phía thư sinh cầm sách đằng xa.
Tăng nhân nhắm mắt ở phía xa bèn ngồi xếp bằng xuống đất, xoay tròn Phật châu trong tay, mím môi niệm kinh Phật.
Dawn chỉ nghe thấy trên đỉnh đầu mình vang lên một loạt tiếng tụng kinh Phật thần thánh, kèm theo đó là ánh Phật quang từ bi và hiền hòa. Bóng ảnh của hai vị lực sĩ kim cang khổng lồ từ trên trời giáng xuống, một trái một phải chặn lại phía trước cơ giáp Qubeley.
Bóng ảnh của hai vị lực sĩ kim cang cao tám mét, hơn hẳn cơ giáp Qubeley một cái đầu.
Cả hai đều mang gương mặt phẫn nộ, trong tay cầm Hàng Ma chử và Bảo thụ, đập xuống Dawn ở phía bên dưới.
Dawn lùi lại theo bản năng, rõ ràng hai vị lực sĩ kim cang kia chỉ là bóng ảnh, thế nhưng lúc Hàng Ma chử và Bảo thụ nện xuống mặt đất, chúng lại khiến mặt đất vỡ nát.
Ảo cảnh của hai vị lực sĩ kim cang quấn lấy cơ giáp Qubeley, khiến Dawn không thể lao đến giải cứu Cự Tử… Cự Tử cố gắng hết sức kích hoạt hệ thống phun lửa dưới lòng bàn chân, thế nhưng vẫn bị kéo lê từng chút một về phía trung tâm mắt bão trông giống như chiếc máy xay sinh tố.
Không ổn rồi.
Thấy đồng đội bị giữ chân, Đinh Chân Tự không đợi quá trình tự kiểm tra hệ thống của cơ giáp Quỳ Ngưu hoàn tất đã nhấn nút, chuẩn bị điều khiển cơ giáp tới cứu viện.
“Đợi đã.”
Giọng nói của Lý Ngang vang lên, “Đừng nhúc nhích.”
“Cái gì?”
Đinh Chân Tự vô thức đứng im tại chỗ, không động đậy. Lý Nhật Thăng có mối quan hệ khá tốt với Cục Đặc Sự, hơn nữa lần trước cũng đã chứng minh được thực lực của bản thân trong đấu trường trên không lần trước.
“Sao lại đừng nhúc nhích? Xảy ra chuyện gì rồi?”
Đinh Chân Tự điều khiển cơ giáp Qùy Ngưu duy trì tư thế cứng nhắc, tay phải cầm đao cắt cao tần, tay trái nâng tấm khiên hình tròn lên, chắn phía trước khoang điều khiển trên ngực, đặt câu hỏi qua máy liên lạc.
Còn chưa dứt lời, câu hỏi của hắn đã nhận được đáp án.
Sát ý.
Sát ý nồng đậm thấu xương xuất phát từ Thanh Khâu đang tràn ngập khắp xung quanh.
Đinh Chân Tự như thể bị một kẻ săn mồi hàng đầu nhắm trúng, chỉ cảm thấy phía sau lưng mồ hôi tuôn ra như suối, đèn cảnh báo màu đỏ không ngừng nhấp nháy, phản chiếu lên gương mặt cứng đờ của hắn.
Thanh Khâu không thấy bóng dáng đang ở gần đây…
Jean cầm cưa điện, chậm rãi tụ họp lại với đồng đội Nina và Eva.
Thời điểm ngồi trên xe bọc thép tới đây, bọn họ đã nhìn thấy cảnh tượng Thanh Khâu giết Hộc Ký Sinh, Sát Sinh Viện và Thực Trang Đồng Cấu.
Hộc Ký Sinh là hội trưởng của công hội Thiên Hầu Chi Thú, Sát Sinh Viện là cường giả mạnh nhất của Cục điều tra Vấn đề bất thường đảo Nhật, Thực Trang Đồng Cấu cũng là vũ khí bí mật của Tập đoàn Công nghiệp nặng Châu Âu.
Ba người đều là cường giả trong cường giả, chắc chắn là người chơi top đầu, mạnh hơn đám “tay mơ” như bọn họ rất nhiều.
Thế nhưng trước mặt Thanh Khâu, những cường giả như vậy lại chẳng thể chống đỡ nổi một hiệp, bị kết liễu một cách gọn gàng hệt như giết gà mổ lợn…
Bọn họ thật sự có đủ năng lực, có cần thiết phải ở lại đây không?
Jean tập trung cao độ nhìn chằm chằm phía trước, liếc mắt nhìn qua máy quan sát hệ thống bay lơ lửng trên không trung, sau đó nói nhỏ với bạn đồng hành: “Ta đã chuẩn bị xong xuôi các loại hình phòng ngự chủ đồng, ngoài ra còn có các đạo cụ kỹ năng loại hình khống chế.”