Bị thương (2)
“Hả?” Eva – người trước đó từng làm đội trưởng chỉ huy vô thức mím môi lại, vừa định hỏi thì lại bị Jean cắt ngang, “Lần này nghe theo ta. Chúng ta không thể xuyên thủng lớp phòng ngự của đối phương, hệ thống sức mạnh cũng không cách nào phát huy. Thay vì đứng im kéo chân đồng đội, chi bằng thu hút công kích, tranh thủ cơ hội cho những người khác.”
Jean khựng lại, nheo mắt nói: “Ta ra tay trước, nếu như con hồ ly kia xuất hiện tấn công ta thì các ngươi lập tức sử dụng kỹ năng khống chế, sau đó nhanh chóng rời khỏi thi đấu, không được ham chiến.”
Eva im lặng một lúc, “… Ngươi có thể làm được không?”
“Thử xem sao.”
Jean hít sâu một hơi, kéo khóa khởi động cưa điện, khiến nó rú lên ầm ầm.
Bản thân tiến lên phía trước một bước.
Một bước này hệt như kích hoạt công tắc nào đó.
Thân hình nhỏ bé của Thanh Khâu đột nhiên xuất hiện trước mặt Jean, thanh kiếm mảnh trong tay nó chém thẳng về phía đầu nàng.
Nhanh quá.
Thời điểm Thanh Khâu đột nhiên xuất hiện từ bóng tối, nhẹ nhàng chém một nhát kiếm, rốt cuộc Jean cũng hiểu được áp lực trước đó mà đám người Sát Sinh Viện phải đối mặt.
Lưỡi kiếm trong tầm mắt ngày một gần hơn, ngày một phóng đại.
Cảm giác về sự tồn tại của thanh kiếm trở nên lớn mạnh, lấp đầy tâm trí, khiến nàng không còn chỗ suy nghĩ đến bất kỳ thứ gì khác.
Keng!
Jean nghiêng tay trái đi, khiến chiếc cưa điện đang gầm rú trong tay cũng nghiêng theo.
Lưỡi cưa cuộn nhanh chẳng những không thể cắt đứt thanh kiếm mảnh, mà còn bị lưỡi kiếm bổ đôi.
“Hửm?”
Thanh Khâu cảm thấy hơi ngạc nhiên vì bản thân không thể kết liễu đối thủ bằng một nhát kiếm, có điều cũng chỉ dừng lại ở kinh ngạc mà thôi.
Nó đạp lên mặt đất, lao người lên, đâm kiếm về phía hốc mắt của Jean.
Đại não của Jean còn kịp phản ứng lại, tay trái đã tự động di chuyển.
Trước khi thanh kiếm mảnh đâm trúng mắt trái, bàn tay nàng khó khăn chặn đứng đường công kích của nó.
Phập.
Lưỡi kiếm đâm xuyên qua lòng bàn tay, nhưng không hề có máu tươi bắn ra…
Bàn tay trái của Jean là một cánh tay máy móc giả, được bọc trong một lớp vật liệu mềm như da.
“Bắt được ngươi rồi.”
Jean hét lên một tiếng, bàn tay trái giả tự động nắm chặt lưỡi kiếm, không để cho Thanh Khâu rút về.
Đồng thời, nàng thi triển kỹ năng có tên là ‘tiếp túc tĩnh điện”, tạo ra một dòng điện cường độ mạnh chạy qua tay giả, dọc theo thanh kiếm kim loại, khiến Thanh Khâu bị thương.
Cùng lúc đó, Eva và Nina đứng cạnh nàng cũng tung ra một loạt kỹ năng khống chế của bản thân… người trước sử dụng trường lực giảm tốc màu lam nhạt, người sau nguyền rủa, khiến trước mắt của Thanh Khâu tối đen, tầm nhìn bị thu hẹp, độ nhạy bén của năm giác quan giảm xuống.
Thanh Hành Đăng, Hải Phường Chủ và Vũ Y Tâm Trung ở một bên cũng quyết định ra tay vào lúc này đây.
Thanh Hành Đăng lấy ngọn nến ra, phóng ngọn lửa màu xanh lam u ám vào trường lực giảm tốc.
Hải Phường Chủ chạy hai bước lấy đà, bật người nhảy lên, Lang Nha bổng vẽ một đường bán nguyệt trong không trung, sau đó đập thẳng về phía đầu Thanh Khâu.
Vũ Y Tâm Trung lập tức kích hoạt hóa hình Bát Nhã, tiến vào trạng thái bán yêu, trên mặt nổi gân xanh, thanh đao katana tràn ngập yêu khí trong tay chém về phía Thanh Khâu.
Đối mặt với vòng vây có thể gọi là thiên la địa võng, vẻ mặt kinh ngạc của Thanh Khâu lập tức biến thành chế giễu.
Nó buông lỏng chuôi kiếm ra, thả người rơi xuống, lòng bàn chân giẫm lên mặt đất, sau đó khuỵu gối rồi nhảy lên, dùng chân đạp vào eo Jean, đồng thời một lần nữa cầm lại chuôi kiếm.
Bùm!
Jean bắn đi hệt như một quả đạn pháo, đôi mắt thẫn thờ mở to, phun ra một ngụm máu tươi giữa không trung, sau đó va phải bức tường, nhận sát thương lần hai, cuối cùng biến mất không thấy đâu nữa.
Thanh Khâu vẩy thanh kiếm mảnh nhuốm máu, động tác nhẹ nhàng uyển chuyển tựa như không bị ảnh hưởng bởi trường lực giảm tốc… nói chính xác hơn là nó căn bản không hề chịu ảnh hưởng, mới nãy chỉ vì để lừa người chơi, dụ dỗ bọn họ chủ động ra tay mà thôi.
“Bắt đầu từ ai đây…”
Ánh mắt của Thanh Khâu vô thức liếc nhìn qua Eva đang loại bỏ trường lực giảm tốc, lẩm bẩm nói: “Ngươi đi…”
Trước khi âm thanh của từ cuối cùng kết thúc, Thanh Khâu nhoắng cái đã xuất hiện phía sau lưng Eva.
Nó dùng một góc độ đặc biệt, khiến nhát kiếm cùng lúc đâm xuyên qua trái tim của Eva và Nina, xâu chuỗi hai người lại, tựa lưng vào nhau.
Pằng…
Tiếng súng vang lên, viên đạn phá ma bằng bạc sượt qua da đầu Thanh Khâu, kéo theo một mảng tóc và máu, đồng thời cũng khiến nó khựng lại, không thể hoàn toàn xé nát Eva và Nina.
Lại là loại đạn này.
Thanh Khâu quay đầu 180 độ, mặt không biểu cảm nhìn Lý Ngang cầm khẩu súng ngắn ổ xoay Colt, lửa giận trong lòng bốc lên hừng hực, thế nhưng đã không còn sợ hãi như lần trước nữa.
Nó nhanh chóng nhận ra, hình như sức mạnh của phát đạn thứ ba không hề tăng thêm, vẫn không có đường đạn bay.