Lý Ngang bỏ súng xuống, hắn đã hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt 100 thành viên băng đảng, việc Tamar Riadi chết do mất máu quá nhiều cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Hiện tại, hạng mục công việc duy nhất cần phải xử lý chính là Santos Aquino, kẻ cũng bị sóng xung kích tác động, đang khó khăn thở dốc kia.
Đạp.
Một chân Lý Ngang giẫm lên mu bàn tay của Santos, ủng chiến hơi dùng lực một chút, đã nghe thấy một tiếng "Rắc".
Ngón út và áp út của Santos bị đạp đến gãy xương, mà Lý Ngang vẫn đang nghiến chân, nghiền chặt lên phần xương bị gãy của Santos.
Tay đứt ruột xót, cơn đau kinh khủng ở phía dưới khiến cơ thể Santos cuộn tròn lại như một con tôm hùm, khuôn mặt đỏ bừng, hai mắt hằn đỏ trợn trừng lên, miệng mở to không nói thành lời.
Lý Ngang chậm chạp nâng chân lên, khom lưng xuống, túm lấy cổ áo tây phục của Santos, lạnh lùng hỏi:
-Nói tôi nghe xem, ông có giá trị gì.
-Tôi, tôi có rất nhiều tiền.
-Tôi không quan tâm đến tiền.
Lý Ngang lắc đầu. Liễu Vô Đãi cho hắn ba mươi vạn đô la mỹ tiền mặt dùng rất lâu chưa hết, hơn nữa Santos cũng không mang theo nhiều tiền trong người.
-Anh của tôi là Kruz, Kruz Aquino, khụ khụ, S. W. A. T. các cậu không phải là muốn bắt tôi để uy hiếp anh tôi sao?
Santos nén cơn đau, cố gắng không hoảng sợ nói:
-Anh ấy rất thương yêu tôi, tin tưởng tôi, chỉ cần các cậu đưa cho anh ấy xem video của tôi, anh ấy nhất định sẽ hoãn việc tấn công Marawi lại...
-Thật ngại quá, tôi không quan tâm chuyện này đâu.
Lý Ngang nghiêng đầu, nhìn kỹ Santos, ánh mắt sắc nhọn của hắn không ngừng đảo qua đảo lại cái cổ, giống như là đang dò xét xem nên hạ doa từ góc độ nào.
- Tôi, tôi quen biết rất nhiều người quyền thế, cậu hiểu không, rất có quyền thế.
Santos nuốt nước bọt, khó khăn nói:
-Bọn họ là số ít những người thực sự đứng trên đỉnh kim tự tháp để cai trị, quản lý và đưa ra các quy tắc cho sự vận hành của xã hội loài người.
-Các nhà tài chính, các nhà công nghiệp, công ty độc quyền, nhà tài phiệt, các đầu sỏ, đại gia tư bản, các chức sắc hàng đầu... Tôi phục vụ họ đấy.
-Trong mạng lưới quan hệ này, họ chỉ cần cung cấp một chút tài nguyên vụn vặt cũng có thể giúp cậu một bước lên trời.
-Ồ?
Lý Ngang phải thừa nhận rằng hắn có một chút hứng thú với cái này, thờ ơ nói:
-Tôi không nghĩ rằng anh trai của một thủ lĩnh phiến quân rác rưởi ở một đất nước xa xôi lại có thể liên lạc với những người có "quyền lực hàng đầu".
Santos trong lòng thở phào, không dám nói dối, thành thật đáp:
-Nếu như là trước kia thì đúng là không có khả năng.
-Nhưng mà nửa năm trước đó, lúc tôi đi du học ở Anh có quen biết một bạn học là người thừa kế trong giới thượng lưu, thông qua đó gia nhập vào một tổ chức xuyên quốc gia rất bí ẩn.
-Tổ chức đó tên là "Hoa quỳnh".
-....
Lý Ngang nheo mắt, lãnh đạm nói:
-Nói tiếp đi.
Santos nhổ khí độc ra, nén chịu đau đớn ở ngón tay, nói:
-Cái tổ chức đó có lịch sử rất lâu đời, thành viên trong tổ chức phân bố rộng trên khắp thế giới, đều là những người có quyền lực tối cao.
-Loại như tôi chỉ là có liên hệ chút ít với một phiến quân đơn độc nào đó ở Philippines, tất nhiên là không có khả năng trở thành thành viên chính thức.
-Nhưng mà...
Santos ngừng một chút rồi nói tiếp:
-Những kẻ ở trên đỉnh cao kia lại luôn cần những kẻ ở tầng lớp thấp nhất giúp làm những công việc bẩn thỉu mà chúng không muốn tự ra tay.
Lý Ngang nhíu mày:
-Ví dụ như?
-Sản xuất hóa chất.
Santos nói:
-Là một thành viên vòng ngoài, tôi chịu trách nhiệm liên hệ với các thủ lĩnh băng đảng như Tamar Riadi ở Philippines và giao cho họ sản xuất một hóa chất đặc biệt, có tên là "Hoa quỳnh".
Sau đó Santos nói hết cho Lý Ngang biết những đặc tính mà sản phẩm phụ của "Hoa quỳnh" có:
-Sản phẩm kém nhất tên là "Hoa quỳnh 1", là những thứ cậu nhìn thấy ở nhà kho tầng dưới. Tổ chức yêu cầu bọn tôi bán nó cho những độc trùng thấp kém ở dưới đáy của xã hội, chỉ cần phát tán, không cần phải kiếm tiền.
-Một sản phẩm cao cấp hơn có tên là "Hoa quỳnh 2". Điều kiện để chế tạo ra hóa chất này nghiêm ngặt hơn nhiều, mỗi lần chỉ có thể tạo ra được một lượng nhỏ, thế nhưng hiệu quả vô cùng mãnh liệt. Chúng được cất ở bên trong cái rương kim loại ngay sát tường phòng ngủ kia.
-Mỗi nhóm sản xuất ra "Hoa quỳnh 2" đều được phía tổ chức cực kì coi trọng, đều là người do họ tự sắp xếp.
-Nhưng tên đó vì chủ trương cá nhân mà tự hành động riêng, phá rối tổ chức, anh trai tôi mới được tới đây trợ giúp, tất nhiên là muốn cướp đi lô hàng hóa này.
Lý Ngang ngắt lời hắn, nói:
-Chờ chút, nếu như thật sự giống như lời ông nói, những kẻ có quyền lực thống trị kia yêu cầu các ông đi sản xuất "Hoa quỳnh 1" và "Hoa quỳnh 2", vậy tại sao họ không sử dụng mạng lưới của riêng mình để thiết lập một vài nhà máy siêu lớn ở Châu Phi hoặc Nam Mỹ, sau đó gửi tất cả hàng hóa đến mọi nơi trên thế giới?
-Sao lại phải giống như bây giờ, phân bố nhà máy rải rác ở khắp nơi?
-Yêu cầu duy nhất của tổ chức đối với chuỗi sản phẩm "Hoa quỳnh" là muốn truyền bá, phát tán nó càng nhanh, càng hiệu quả càng tốt.
Santos trả lời:
-Do các yếu tố về địa lý và giao thông, việc phân bố số lượng lớn các nhà máy chế tạo cấp thấp trên toàn thế giới sẽ có hiệu quả cao hơn về mặt thông tin liên lạc so với việc chỉ bố trí một vài nhà máy khổng lồ.
-Hơn nữa, điều kiện tiên quyết để tinh chế ra "Hoa quỳnh 2" là cần một lượng lớn "Hoa quỳnh 1" để luyện hóa.