Giải pháp (2)
Trong thi đấu thể thao, người ta phải bỏ đi điểm thấp nhất, rồi lại bỏ đi điểm cao nhất để lấy trung bình.
Hoenheim chính là điểm cao nhất đó.
Năng lực cá nhân của hắn chắc chắn phải cao hơn mức độ khó trung bình mà nhiệm vụ kịch bản đặt ra dựa theo thực lực của mỗi chúng ta.
Ngay cả khi ngươi chết rồi, hắn chưa hẳn đã chết.
Huống chi mỗi người chúng ta đều có tấm phiếu thoát trò chơi được nhận thưởng từ trận chiến đoạt cửa trước đó, nếu như thật sự không ổn, mọi người vẫn có thể rút lui.”
“À…”
Trên gương mặt của Đinh Chân Tự xuất hiện biểu cảm kỳ lạ, không phải, cái gì mà ‘ngay cả khi ngươi chết rồi, hắn chưa hẳn đã chết’, đây là câu nói để an ủi người ta sao…
Cộc!
Cộc!
Cộc!
Thứ âm thanh trầm đục đều đều lại một lần nữa vang lên.
Tầm mắt của mọi người đều đồng loạt quay sang Lý Ngang, người vừa mới bắt đầu liên tục gõ vào thân cây ở gần đó.
“Ờm… anh Lý?”
Đinh Chân Tự gãi gãi đầu, không xác định hỏi: “Ngươi đang làm gì vậy?”
Lý Ngang đang dùng giáo Bá Giả Hoành Lan gõ vào thân cây chợt quay đầu lại, thản nhiên nói: “Chẳng phải trước đó ta đã trồng vài cái cây trong rừng kiến (ant forest) này rồi hay sao, ta đang xem thử xem trong này có cây của ta không.”
Ừm, thực ra thì rừng kiến được trồng bằng loài cây Haloxylon trông giống như cỏ cơ…
Đinh Chân Tự kiềm chế xúc động muốn phản bác lại, hắn lại nghe Lý Ngang tiếp tục nói: “Khu rừng này khá kỳ lạ.”
“Hả?” Đinh Chân Tự vô thức hỏi: “Lạ chỗ nào?”
“Loài cây.”
Lý Ngang cầm giáo Bá Giả Hoành Lan gõ nhẹ lên thân cây cao lớn, “Lớp vỏ cây màu nâu sẫm, có những vết nứt dọc nhỏ, cành con mập mạp, lá dày bằng giấy, hình bầu dục hoặc hình trứng ngược.
Đây là một loài cây Hà bá Vân Nam trong lớp Myrtiflorae, bộ Sơn thù du hai lá mầm.”
“Hả?”
Đinh Chân Tự sửng sốt hai giây rồi lập tức phản ứng lại, “Đây là loài thực vật tồn cũng tồn tại trong thế giới thực?”
“Ừm.”
Lý Ngang gật đầu rồi nói, “Loại cây Hà bá Vân Nam trong thế giới thực này chỉ tồn tại sâu trong những thung lũng ở độ cao 500 – 1100 mét ở Tây Song Bản Nạp, khá hiếm gặp, thuộc loài cực kỳ nguy cấp.”
“Không đúng lắm?”
Đinh Chân Tự nhấn nút điều khiển ra lệnh cho AI tìm kiếm thông tin của ‘cây Hà bá Vân Nam’ trong cơ sở dữ liệu được trang bị trên cơ giáp Quỳ Ngưu, nói: “Thiết bị cảm biến trên cơ giáp này của ta có chức năng quét các loại vật thể như thực vật, động vật, khoáng sản, kiến trúc, chữ viết hay tranh vẽ, nếu như có thông tin phù hợp trong thế giới thực thì nó sẽ tự động báo cáo.
Thế nhưng thiết bị quét lại không nhận ra…”
“Đó là bởi vì đây là cây biến dị.”
Lý Ngang thản nhiên nói: “Loài cây Hà bá Vân Nam này trong tự nhiên cao từ 20 đến 30 mét, trong khi đó cái cây này lại cao đến 40 mét.
Hình dạng của hoa đực và hạt giống cũng tương đối khác so với loài cây Hà bá Vân Nam mọc hoang và nhân tạo.”
Liễu Vô Đãi khẽ nhíu mày, “Có khi nào chúng trông giống nhau, nhưng thực chất lại không phải cùng là một loại cây?”
“Ta đã kiểm tra tế bào của cây này rồi, sự khác biệt so với tiêu bản cây Hà bá Vân Nam ở Tây Song Bản Nạp trong thế giới thực mà ta có được trước đó rất nhỏ.”
Lý Ngang thản nhiên nói, trước đây khi quản lý việc xây dựng hộp nuôi thú cưng tự động, hắn đã tìm đến những cửa hàng gần như có thể làm bất cứ điều gì miễn là đưa đủ tiền trong quảng trường trò chơi, thu mua tương đối nhiều tiêu bản động thực vật quý hiếm, từng tiếp xúc với một số lượng lớn các loài có nguy cơ tuyệt chủng.
“Ngoài ra,”
Lý Ngang cầm giáo Bá Giả Hoành Lan chỉ trỏ khu rừng xung quanh, “Loài cây gạo, ngọc lan, bạch quả, ngô đồng… đều là biến thể của các loài thực vật trong thế giới thực…
Không chỉ dừng lại ở đó, nếu như ta không nhầm, khu rừng này còn có dương xỉ hạt, giống lá lưỡi, bộ Á tuế… đây đều là những loài thực vật hạt trần đã tuyệt chủng từ lâu, gần như hoàn toàn biến mất vào kỷ Permi – kỷ Trias.”
“Thực vật cổ đại đã tuyệt chủng?”
Đinh Chân Tự kinh ngạc nói: “Chuyện này là sao?”
“Thông tin quá ít, khả năng quá nhiều.”
Lý Ngang thu giáo Bá Giả Hoành Lan lại, thản nhiên nói: “Có khả năng thế giới kịch bản này phát sinh trong một khu vực có thời không hỗn loạn.
Có khả năng toàn bộ thế giới kịch bản này là một không gian khép kín tương tự như hộp sinh thái, chuyên thu thập đa dạng đủ các loài – từ lời nói của quái nhân ba tay Cloud, chúng ta có thể thấy được thế giới quan của thế giới này khá rộng lớn, thực lực của cư dân bản địa sống bên trong đó cũng không hề yếu chút nào.
Còn một khả năng nữa, đó là chúng ta đang ở trong một thế giới quan được vẻ bởi một họa sĩ truyện tranh hạng ba – để thuận tiện, người sáng tạo kia bèn lên mạng tìm bừa một vài loài thực vật để làm bối cảnh.
Nhưng có một điều có thể chắc chắn.”