Hắn dừng lại, dùng cây giáo quét sạch cành khô và lá cây rụng tích tụ trên mặt đất, để lộ ra đất đai với màu sắc không đồng đều, “Khu rừng này quả thực đã được mô-đun hóa, các khu vực cứ cách một thời gian sẽ thay đổi vị trí một lần.”
Tích…
Bên trong buồng lái của cơ giáp Quỳ Ngưu, một âm thanh thông báo vang lên, cho biết AI thông minh đã quét được một loài thực vật biến dị gần giống với trong thế giới thực dưới tiền đề nới lỏng các điều kiện.
Thực vật cổ đại đã tuyệt chủng…
Liễu Vô Đãi ở bên cạnh khẽ cau mày, nhìn Đinh Chân Tự rồi hỏi: “Trên cơ giáp của ngươi được chắc hẳn được trang bị bộ xử lý đúng không?
Bắt đầu tính từ khi chúng ta tiến vào nhiệm vụ kịch bản, vị trí của mặt trời có thay đổi không?”
“Vị trí của mặt trời?”
Đinh Chân Tự nhíu chặt mày, trong đầu hiện lên vô số khả năng. Hắn chợt ngẩng đầu lên, điều khiển máy quét cảm biến, quan sát bầu trời.
Máy cảm biến lập tức khóa vào vị trí của mặt trời trong vòng chưa đến một giây, tính toán quỹ đạo thay đổi của mặt trời tương ứng với dòng chảy thời gian.
“Đã gần ba mươi phút trôi qua kể từ khi chúng ta được dịch chuyển đến nhiệm vụ kịch bản.”
Đinh Chân Tự nhìn Liễu Vô Đãi, đáp lại: “Biên độ mặt trời hạ xuống cũng như góc độ thay đổi bóng của chúng ta giống hệt thời điểm tiết xuân phân trong thế giới thực.”
“Như vậy sao…”
Liễu Vô Đãi quay đầu nhìn Lý Ngang, “Điều kiện ánh sáng mặt trời, lượng mưa, nhiệt độ, độ ẩm cũng như thổ nhưỡng mà những loài thực vật đã tuyệt chủng này cần không hề giống nhau.”
“Đương nhiên.”
Lý Ngang bật cười, gật đầu rồi nói: “Những loài thực vật hàn trần như dương xỉ hạt, giống lá lưỡi, bộ Á tuế… đều đã biến mất trong sự kiện tuyệt chủng kỷ Permi – kỷ Trias, chúng đã bị các loài thực vật hạt kín đào thải từ lâu, nếu như không tiếp tục tiến hóa, vậy thì môi trường cần thiết của chúng có thể nói là khác nhau một trời một vực so với thực vật hiện đại.”
“Nếu như tồn tại sự khác biệt…”
Liễu Vô Đãi từ tốn nói: “Theo những gì mà Cloud nói, vị trí của các khu vực khác nhau trong khu rừng sẽ thay đổi, trong khi đó sự phát triển của các loài thực vật cũng không hề quá tệ một cách kỳ lạ.
Điều này có nghĩa là, thời gian giữa các lần thay đổi vị trí khác nhau sẽ không quá dài.
Nếu không, các loài thực vật sẽ lần lượt chết đi do ở trong môi trường khác biệt một thời gian dài, còn không ít nhất cũng sẽ chậm phát triển, trở nên yếu ớt…”
“Ừm.”
Lý Ngang gật đầu, “Ta hiểu ý của ngươi.
Bởi lẽ thực vật đều phát triển rất tốt, cho nên khả năng lớn nhất chính là, sự thay đổi vị trí của các khu vực bên trong cánh rừng sẽ liên tục diễn ra hàng ngày, thế nhưng trong một khoảng thời gian đặc biệt tương đối dài, sự thay đổi này sẽ dừng lại.
Điều này đồng nghĩa với việc tất cả thực vật và đất đai phía bên dưới sẽ trở lại vị trí ban đầu của chúng.
Biểu hiện cụ thể chính là, tại thời điểm đó, màu sắc không đồng nhất của đất đai sẽ lại một lần nữa đồng nhất.
“Tức là,”
David vẫn luôn đứng bên cạnh lắng nghe chợt lên tiếng: “Chúng ta có thể hành động ngay lúc đó mà không cần lo rằng về sự thay đổi vị trí của khu rừng, khiến chúng ta cứ quẩn quanh tại một chỗ.”
“Không sai.”
Lý Ngang gật đầu, nói: “Xét đến môi trường cần thiết cho những loài thực vật hạt trần đã tuyệt chủng này, chúng tương đối khác biệt so với các loài thực vật khác.
Diện tích của khu rừng này có lẽ vẫn nằm ngoài sức tưởng tượng của chúng ta.
Tuyệt đối không thể thoát ra ngoài sau khi bị lạc đường không phải là một câu nói vu vơ của Cloud, mà là thật sự có khả năng này.
Tuy nhiên giả sử kết luận của chúng ta là đúng, vậy thì chúng ta cũng có thể đi ra ngoài mà không cần dựa vào sự hướng dẫn của hắn…”
“…”
Đinh Chân Tự đứng bên cạnh há to miệng, hắn không tài nào hiểu nổi tại sao Lý Ngang có thể lập tức phát hiện ra bí mật về sự thay đổi vị trí của cả khu rừng khổng lồ này từ việc tìm kiếm một cái cây trong rừng kiến.
Trong lúc đó đã xảy ra chuyện gì sao?
Sao ta có cảm giác như cả thế giới đều thay đổi sau khi tỉnh dậy từ giấc ngủ gật không nghe giảng bài toán năm lớp 10 vậy?
“Thế thì chẳng phải phí công rồi sao?”
Cơ giáp Quỳ Ngưu của Đinh Chân Tự giơ tay chỉ vào bệ đất, “Hệ thống của Trò Chơi Giết Chóc đưa một NPC ở lối vào của khu rừng mà chúng ta băng qua, cố ý thiết lập một canh bạc để chúng ta đánh cược cách tìm ra lối thoát, kết quả là thực ra chúng ta cũng có thể ra ngoài mà không cần đến NPC.
Thế thì chẳng phải là hệ thống làm chuyện thừa thãi sao?”
“Không hề thừa thãi chút nào.”
Lý Ngang mỉm cười rồi nói: “Ngươi thử nghĩ mà xem, chính bởi Cloud xuất hiện cản trở chúng ta, cho nên chúng ta mới có kiên nhẫn để quan sát cẩn thận môi trường xung quanh, phát hiện ra vấn đề nằm ở đâu.