Người Chơi Hung Mãnh (Bản Dịch)

Chương 1517 - Chương 1519 - Cái Túi (4)

Chương 1519 - Cái túi (4)
Chương 1519 - Cái túi (4)

Cái túi (4)

Tốc độ hành động của cơ giáp nhanh hơn mọi người, đồng thời cũng có thể tiết kiệm thể lực cho mọi người.

Đối với nhóm người chơi cấp cao như bọn họ mà nói, đây được coi là một trải nghiệm “bình thản là có thật”.

Đinh Chân Tự kéo theo những đồng đội khác băng qua nhiều con dốc nhỏ, đến gần chân núi thánh.

Khoảnh khắc cơ giáp Quỳ Ngưu giẫm lên tảng đá màu xanh đen, tiếng nhắc nhở của hệ thống lập tức vang lên bên tai mọi người.

‘Hoàn thành nhiệm vụ giai đoạn một’

‘Mục tiêu nhiệm vụ giai đoạn hai: Tìm cách đi vào núi thánh’

‘Thời gian giới hạn nhiệm vụ: 5 giờ’

‘Phần thưởng nhiệm vụ: Không’

‘Hình phạt nhiệm vụ thất bại: Không’

“Tìm cách đi vào núi thánh?”

Đinh Chân Tự sửng sốt, buông dây thừng xuống, quay đầu lại nhìn những người khác, “Hàm ý là chúng ta không thể đi thẳng vào sao?”

“Là đi vào núi thánh, chứ không phải là leo lên núi thánh.”

Hoenheim nhíu mày nói: “Chúng ta đã ở trong phạm vi của núi tuyết, theo mô tả của hệ thống, nếu hiểu theo mặt chữ, có khi nào là muốn chúng ta đi vào bên trong núi thánh thông qua tòa nhà hình khối rubik kia, hoặc là dứt khoát đào một đường hầm không?”

“Thời gian giới hạn lại là 5 tiếng đồng hồ…”

David nheo mắt, chậm rãi nói: “Lựa chọn đào đường hầm không khả thi chút nào, những tảng đá dưới chân núi thánh có gì đó không đúng, độ cứng của chúng cao hơn những tảng đá trong thế giới thực nhiều.

Có lẽ chúng ta chỉ có thể đi qua từ tòa nhà khối rubik kia.

Tuy nhiên, độ cao tính từ mặt đất của tòa nhà khối rubik kia cao hơn so với độ cao có thể gây ra sét đánh mà chúng ta đã thử nghiệm trước đó.

Nếu hấp tấp leo lên ngọn núi tuyết, chúng ta có thể sẽ bị sét đánh.

Ngoài ra, chúng ta còn có nguy cơ gặp phải sự tấn công của quái vật trên núi tuyết hoặc nguy hiểm đến từ tuyết lở.

Hả?”

Đột nhiên, David tựa như phát hiện ra thứ gì đó, bèn lập tức rút Thẩm Phán trường mâu ra khỏi ô túi đồ, sức mạnh trong cơ thể chảy xuôi đến cánh tay phải của hắn, dòng điện dâng trào xuyên qua cây trường mâu màu vàng, lông tóc trong không khí kêu lên tanh tách.

“Ai ở đó? Đi ra!

David hét về phía mảnh đất trống huơ trống hoác phía dưới chân núi, trường mâu trong tay sẵn sàng lao đi bất cứ lúc nào.

“Đừng tấn công, đừng tấn công.”

Trong không gian rộng mở vang lên giọng nói của một ông lão.

Trên mảnh đất trống không có bất cứ một thứ gì trước mặt mọi người, ánh sáng chập chờn thay đổi, để lộ ra một ngôi làng nhỏ trên núi được tạo thành từ những ngôi nhà làm bằng gỗ và đá, cũng như một nhóm… huyết tộc gầy trơ xương.

Nhóm người xuất hiện trước mặt người chơi này có nam có nữ, già trẻ đủ cả, trên người mặc quần áo đơn điệu được làm từ vải bông và vải thô, trong tay cầm một cây chĩa và một cái cuốc, khuôn mặt lộ rõ vẻ sợ hãi và bàng hoàng.

Những người này có nước da nhợt nhạt xanh xao, dáng người gầy gò, mấy người đàn ông phía trước trông khỏe mạnh và cường tráng hơn một chút, trong tay cầm kiếm và khiên sắt, trông như là người bảo vệ của thôn làng.

“Hỡi dũng sĩ đến từ phương xa, bọn ta là người bảo vệ của ngọn núi thánh này.”

Một ông lão tóc trắng chống gậy bước ra từ trong đám người, hắn nhìn nhóm người chơi, trên gương mặt nở một nụ cười nịnh nọt: “Thôn làng bọn ta nhiều đời bảo vệ núi thánh, bọn ta tiếp đón và kiểm tra tất cả những người hành hương muốn đi vào núi thánh – mặc dù lần cuối cùng có người tới đây hành hương đã là chuyện của năm mươi năm trước…

Tóm lại, ta có thể xem chứng chỉ dũng sĩ mà các ngươi mang theo không?”

Chứng chỉ dũng sĩ?

Nhóm người chơi đưa mắt nhìn nhau, bọn họ được hệ thống dịch chuyển thẳng đến khu vực rừng rậm bên trong thế giới kịch bản, xuyên qua kết giới bia đá.

Nghe có vẻ như phải có chứng chỉ gì đó thì mới có tư cách đi vào núi thánh thì phải?

Nhóm người chơi lặng lẽ trao đổi ánh mắt, ngôi làng trước mắt đây trông vô cùng lạc hậu và thiếu thốn, người bảo vệ nhìn qua cũng không mạnh lắm, chỉ một mình Đinh Chân Tự cũng có thể dễ dàng quét sạch.

Tuy nhiên điều đáng chú ý ở đây là, răng nanh ở hàm trên và hàm dưới của những người dân trong thôn làng đều tương đối nổi bật và sắc nhọn, trên người cũng có hơi thở đặc biệt khá mờ nhạt – đó là khát vọng uống máu nguyên thủy và ham muốn giết chóc.

Tổng hợp tất cả đặc điểm trên, khả năng cao bọn họ là chủng tộc sinh vật hắc ám như huyết tộc hoặc người sói…

Xét từ làn da nhợt nhạt cũng như đặc điểm có thể xuất hiện dưới ánh mặt trời, có lẽ bọn họ là một nhóm huyết tộc đã bị thoái hóa nghiêm trọng chăng?

Trưởng lão huyết tộc chống gậy nhìn những người chơi đang im lặng, hắn coi sự im lặng của bọn họ thành sự lo lắng, bởi vậy bèn cười nịnh nọt, lấy từ trong túi ra một thiết bị nhỏ và tinh xảo làm bằng kim loại trông giống như một chiếc đèn pin.

Bình Luận (0)
Comment