Người Chơi Hung Mãnh (Bản Dịch)

Chương 1526 - Chương 1528 - Bột Tường

Chương 1528 - Bột tường
Chương 1528 - Bột tường

Bột tường

Cùng lúc đó, một quả cầu lửa cũng được phóng ra đi dọc xuống theo hành lang.

Quả cầu lửa to bằng quả bóng rổ bay xuống cầu thang với tốc độ tương đối chậm, chiếu sáng cả hai bên hành lang. Sau khi bay được một trăm mét, nó thu nhỏ lại bằng kích cỡ của một quả cam, va vào viên gạch trên bức tường, bùng lên một ngọn lửa yếu ớt rồi cuối cùng biết mất trong im lặng.

Hoenheim quay đầu nhìn lại, lối vào hang động đằng xa ở phía sau đã trở thành một ô cửa sổ phát ra ánh sáng trắng. Sau khi thay đổi quỹ đạo bay của quả cầu lửa rồi tính toán sơ bộ, hắn đưa ra kết luận, “Bậc thang bên dưới đã bằng phẳng hơn rồi.

Ừm… mạng liên kết tinh thần đóng rồi sao?

Lý?”

Hắn liếc nhìn Lý Ngang thì thấy người bạn đồng hành mặc áo khoác trắng đội đầu rồng đang ngồi trên mặt đất, cạo qua cạo lại bức tường bằng một cái dũa kim loại không biết lấy từ đâu ra.

Hoenheim sửng sốt, “Ngươi đang…”

“Thu thập mẫu vật liệu.”

Lý Ngang trả lời song vẫn không quay đầu lại, hắn dùng sức cạo ít bột trên bức tường xuống rồi dùng giấy cứng gói lại thành một chiếc túi giấy vuông, sau đó mới đứng dậy vặn cổ.

“Phù, xong rồi.”

Lý Ngang nhấc túi giấy nhỏ trong tay lên, mỉm cười rồi nói: “Bốn chuyên ngành hot nhất và được ưa chuộng nhất thế kỷ 21 là gì, không sai, đó chính là vật liệu môi trường sinh hóa.

Bốn chuyên ngành công nghệ sinh học, công nghệ kỹ thuật hóa học, khoa học và kỹ thuật môi trường và khoa học và kỹ thuật vật liệu đều có tương lai xán lạn, càng có kinh nghiệm thì càng được ngưỡng mộ.

Dù cho phần thưởng nhiệm vụ không phong phú, chỉ cần mang những vật liệu rất đặc biệt này trở lại thế giới thực, ta không chỉ có thể góp phần vào sự phát triển của kỹ thuật vật liệu của thế giới này, mà còn có thể bán được với mức giá tốt để chăm lo cho gia đình.

Than ôi, những người được bảo hộ bởi các tổ chức lớn không phải lo ăn lo mặc như các ngươi làm sao hiểu được nỗi khổ của người nghèo.”

… Nếu như bọn ta nhớ không nhầm, hình như ngươi là ông chủ của một cửa hàng tư nhân kiếm được rất nhiều tiền thì phải? Đúng là giống như câu nói đục nước béo cò trong lời đồn.

Biểu cảm trên gương mặt của David và những người khác có chút kỳ lạ, ngoại trừ Lý Ngang ra, tất cả người chơi có mặt ở đây đều chịu sự quản lý của các tổ chức lớn, đương nhiên bọn họ cũng nhận được các yêu cầu tương tự như thu thập các loại vật phẩm, động vật, thực vật, khoáng sản, sách, sản phẩm công nghệ… trong thế giới nhiệm vụ kịch bản.

Đối với các tổ chức lớn mà nói, đây mới thật sự là tài nguyên, thậm chí ở một mức độ nào đó, chúng còn có giá trị hơn cả những người chơi cấp thấp mà bọn họ bồi dưỡng…

David và những người khác đã thoát khỏi giai đoạn người mới được tổ chức yêu cầu thu thập vật tư ảnh hưởng đến việc hoàn thành nhiệm vụ kịch bản, bởi vậy ngay cả Đinh Chân Tự cũng không dừng lại để thu thập các mẫu vật mà mình gặp trên đường đi – hắn còn đang phải vật lộn với chứng say độ cao trong môi trường năng lượng tự do thấp.

“Loại bột trên bức tường này có khả năng hấp thụ năng lượng khá tốt, thế nhưng độ ổn định của nó lại rất cao, cho nên phải dùng nhiều linh lực thì mới có thể can thiệp vào cấu trúc của nó, chẳng hạn như phải dùng thuật luyện kim để cải tạo.

Đây là một loại vật liệu xây dựng không tệ.”

Lý Ngang phủi bột trong lòng bàn tay, chậm rãi nói: “Ngoài ra, loại bột tường này cũng có thể dùng trong thực chiến.

Nếu như thu thập được nhiều một chút, ngươi có thể bất ngờ quăng một nắm bột tường vào đối thủ trong quá trình chiến đấu, khiến chúng dính chặt vào mắt mũi miệng tai của đối phương hệt như vôi, tạo thành đòn đả kích trên cả hai mặt sinh lý và tâm lý.

Nếu như bột tường có thể len lỏi vào trong phổi của thông qua đường hô hấp, chắc chắn nó còn có thể đè ép hệ thống vận chuyển linh lực trong phổi của đối phương.

Điều đó sẽ tạo thành ảnh hưởng nghiêm trọng đến các hệ thống sức mạnh cần hô hấp để vận hành như nội lực, chakra hay gợn sóng.

Ừm… hay đấy, nếu như sau đó có đủ thời gian, ta có thể thu thập một ít để bán trong cửa hàng.

Giá niêm yết là 999 g-coin cho một gói là được.”

???

Không phải trong một thời gian ngắn như vậy mà ngươi đã nghĩ ra cách dùng thứ này để kiếm tiền rồi đó chứ?

Rốt cuộc là ngươi tới để giải quyết ngục tối, hay là tới để mua bán đấy?

“Ném bột vào mắt đối thủ trong một trận chiến công bằng? Đây đúng là một thủ đoạn bỉ ổi và hèn hạ khiến một chiến sĩ vinh quang kiêu ngạo như ta khinh thường.”

Umberlee nhíu mày, sau đó đột nhiên rút thanh đao cướp biển ra. Tay phải nàng cầm chuôi đao, tay trái cầm mũi đao, bước đến bên bức tường cạo sạch bột xuống hệt như Lý Ngang.

???

Tại sao ngươi cũng hùa theo hả, không phải ngươi vừa nói mình là một chiếc sĩ vinh quang kiêu ngạo hay sao? Liệu ngươi cứ bần tiện đào bới như thế thì có làm mất mặt Syndicate nhà các ngươi không vậy?

Bình Luận (0)
Comment