Người Chơi Hung Mãnh (Bản Dịch)

Chương 1543 - Chương 1545 - Bác Sĩ (2)

Chương 1545 - Bác sĩ (2)
Chương 1545 - Bác sĩ (2)

Bác sĩ (2)

Hoenheim nhíu mày, nếu như trong hoàn cảnh khác, hắn không ngại đưa tay giúp đỡ, thế nhưng chuyện liên quan đến cơ hội cầu nguyện chỉ có một lần, hơn nữa nếu cơ chế cầu nguyện là một trò lừa đảo, pháp lực có hạn thì không sao, song nếu giới hạn trên của cầu nguyên cực kỳ cao, có thể giúp đỡ người chơi thì… hắn thực sự không có nhiều lòng tốt để ban phát đến thế.

Hơn nữa bên cạnh hắn còn có những đồng đội khác, cho dù hắn đồng ý, bọn họ cũng chưa chắc đã có thể thống nhất ý kiến.

“Trưởng làng, ngươi đứng dậy trước đã.”

Hoenheim giả vờ đưa tay ra đỡ, thế nhưng trên thực tế lại phóng ra mấy bàn tay pháp sư để nắm lấy tay chân của trưởng làng, nhẹ nhàng đỡ lên tránh không làm gãy xương của hắn, kích hoạt cơ chế trừng phạt gì đó (nói không chừng ngôi làng bảo vệ núi thánh này cũng nằm trong phạm vi che chở của cấm chế sấm sét).

Trưởng làng chắc chắn chưa tình xem phim truyền hình tình cảm đau khổ, da mặt cũng không đủ dày, còn chưa nói mấy câu như “ngươi không đồng ý thì ta sẽ quỳ mãi không đứng dậy” đã thành thật đứng lên, được bàn tay pháp sư nhẹ nhàng ấn trở lại ghế sofa.

David đứng bên cạnh kịp thời bắt chuyện, khéo léo từ chối: “Bọn ta cũng rất muốn giúp đỡ ngươi, thế các thành viên trong nhóm bọn ta đều tới từ những nơi khác nhau.

Người thì muốn cứu quốc gia của mình.

Người thì muốn cứu người yêu đã mất của mình.

Người thì muốn tìm khoa học kỹ thuật cổ đại.

Mọi người đều có khát vọng và mục tiêu khác nhau…”

Trưởng làng nói: “Ta có thể trả một khoản thù lao hậu hĩnh tương ứng.”

“… Tuy nhiên ta tin rằng việc theo đuổi chính nghĩa và cái thiện đã khắc sâu trong trái tim của mỗi thành viên trong nhóm bọn ta. Cầu nguyện vì dân, không thể chối từ.”

David mặt không đổi sắc bổ sung thêm nửa câu, mỉm cười rồi nói: “Mời tiếp tục nói, ta đang lắng nghe.”

Thay đổi thái độ dứt khoát tự nhiên không hề chậm trễ, không hổ danh xuất thân từ FBI.

Đồng đội ném cho hắn một ánh mắt tán thưởng, trưởng làng lại không phát hiện ra, tiếp tục nói: “Ờm… Từ lâu, thôn làng bọn ta đã chịu trách nhiệm bảo vệ núi thánh, tiếp đón các nhóm dũng sĩ tới hành hương đến từ khắp nơi trên thế giới.

Trước khi chiến tranh hỗn loạn càn quét thế giới bên ngoài, thôn làng bọn ta chính là đầu mối then chốt của cả thế giới.

Biết bao dũng sĩ có cho riêng mình những trải nghiệm truyền kỳ ở nơi khác đều đã đổ những giọt máu nhiệt huyết và khát vọng trong chuyến hành trình thử thách đến núi thánh, đồng thời cũng mang phát minh và kỹ thuật trên toàn thế giới đến thôn làng bọn ta.”

Trưởng làng chỉ vào gian phòng rộng rãi được trang hoàng bằng những thứ đồ đạc rõ ràng khác biệt về phong cách thiết kế, sau đó nói một cách chậm rãi: “Tuy rằng thôn làng bọn ta không hề cố ý thu thập, thế nhưng trong những năm qua, một số dũng sĩ không thể vượt qua thử thách rồi chết trong quá trình đó hoặc sau khi hoàn thành thử thách rồi cầu nguyện được rời đi, để lại vật phẩm rơi rớt trong phạm vi núi thánh (đương nhiên cũng có rất nhiều dũng sĩ tặng những thứ không dùng lại cho bọn ta).

Bọn ta cũng bảo quản rất tốt những vật phẩm này.

Trừ khi thiếu công nghệ cũng như không thể bảo trì hay tu sửa, bọn ta mới không thể không bỏ chúng vào trong nhà kho.

Hoenheim gật đầu, trên đường tới đây, nhóm người chơi đã nhìn thấy thiết bị ngụy trang quang học tương đương hay thậm chí vượt xa trình độ kỹ thuật của thế giới thực cũng như nhiều loại cơ giáp, vũ khí và đạo cụ phòng ngự không rõ chức năng.

Tuy rằng hầu hết chúng đã bị gỉ sét và hỏng hóc, thế nhưng nếu mang về thế giới thực, chắc chắc cũng có ít nhiều giá trị phân tích nghiên cứu.

Nếu như có thể chuyển hết về, nói không chừng còn quý giá hơn cả phần thưởng qua ải cuối cùng.

“Nếu như các vị dũng sĩ đồng ý giúp thực hiện nguyện vọng chữa trị bệnh lão hóa cho thôn làng bọn ta sau khi hoàn thành thử thách, ta có thể làm trái lời răn của tổ tiên, tặng một lượng lớn các vật phẩm trong kho cho các vị dũng sĩ, mọi người có thể tự do lựa chọn.”

Trưởng làng khẽ nói: “Hẳn là cuộc chiến tranh bên ngoài kia đang càng ngày càng nghiêm trọng, phạm vi cũng càng ngày càng lớn, đến bây giờ vẫn chưa kết thúc đúng không?

Mỗi khi xảy ra chiến tranh đều sẽ có những quốc đảo bị diệt vong, hằng hà sa số công nghệ biến mất

Bởi vậy, nói không chừng nhà kho trong thôn làng của bọn ta chính là nơi bảo tồn kiến thức và công nghệ hoàn hảo nhất, chắc chắn các ngươi sẽ không chịu thua thiệt.”

“Như vậy à…”

Hoenheim cau mày, liếc nhìn Lý Ngang. Lý Ngang gật đầu, mở thuật liên kết tâm linh tập thể để tạo ra một mạng lưới liên lạc tinh thần.

Lý Ngang: ‘Ok, đã thiết lập xong mạng lưới rồi. Mọi người có gì muốn nói không?’

Umberlee: ‘Chà, đúng là kho báu công nghệ của toàn thế giới. Ta nghe trước đó trưởng làng nói rằng, trong quá khứ thế giới này từng rớt xuống những thứ như “người xuyên không” đúng không? Kết quả là mỗi quốc đảo sẽ sinh ra một cây công nghệ khác nhau với trình độ phát triển tương đối khá. Chậc chậc chậc, nếu như đây là thế giới cánh cửa thì có lẻ các tổ chức lớn trong thế giới thực sẽ đánh nhau sứt đầu chảy máu để tranh giành mất.’

Bình Luận (0)
Comment