Tự cung tự cấp
Dù không ăn thịt uống máu, chỉ ăn chay thôi cũng hoàn toàn không có vấn đề gì.
Tuy nhiên theo thời gian, ở một thế hệ nào đó khi dân số trong làng bọn ta đạt đến đỉnh điểm, cơn khát máu khắc sâu trong huyết mạch lại quay trở lại – khi đó, dân số trong làng quá nhiều, chỉ dựa vào việc săn thú ở bìa rừng cũng như chăn nuôi gia súc thì không đáp ứng đủ nhu cầu về thịt, bởi vậy bọn ta chỉ có thể áp dụng một số biện pháp đặc biệt…”
Trưởng làng dừng lại, dường như để ý đến biểu cảm trên gương mặt của người chơi, bèn vội vàng giải thích: “Mọi người yên tâm, tổ tiên ta chưa từng tấn công dũng sĩ, cũng chưa từng có ác ý hãm hại bất kỳ nhóm dũng sĩ nào.
Bọn ta chỉ thỉnh thoảng yêu cầu nhóm dũng sĩ đến địa cung mang một số xác chết ma vật về khi đưa ra thử thách.
Hoặc là, ừm, khi dũng sĩ chết, hắn sẽ được chôn cất trong nghĩa trang của thôn làng theo nghi thức tang lễ đặc biệt của núi thánh – trên thực tế, ngươi cũng hiểu mà…”
Trưởng làng bất đắc dĩ ngượng ngùng xoa hai lòng bàn tay, hắn thực sự cũng cảm thấy rất khó xử khi kể ra chuyện dùng nghi thức tang lễ để ăn chia thi thể của những dũng sĩ đã chết.
Thế nhưng trưởng làng cũng không còn cách nào khác, hắn không nói như vậy thì không thể lấy được lòng tin của đối phương.
Hơn nữa ở thế hệ này của hắn, hay thậm chí là thế hệ trước, đều chưa từng được nhìn thấy dũng sĩ còn sống, chuyện này chỉ được coi là bí mật của ngôi làng được truyền miệng từ đời trưởng lão này đến đời trưởng lão khác.
Bởi vì ngôi làng sắp tự nhiên suy tàn, cho nên hắn không thể không nói cho đám người Lý Ngang biết.
“Dựa theo phỏng đoán của ông nội ta, cha ta và ta, nguyên nhân gốc rễ của chứng bệnh lão hóa sớm này chính là do huyết mạch không được bổ sung máu trong một thời gian dài nên bị thoái hóa, cộng thêm một nguyên nhân có thể là do cánh cổng núi thánh bị phá hủy.”
Trưởng làng bất đắc dĩ nói: “Ta nghĩ các ngươi cũng đều đã nhìn thấy, trong thôn làng bọn ta có chăn nuôi gà, vịt, trâu, bò.
Tuy nhiên, dù cho những đứa trẻ sơ sinh trong làng được ăn thịt và uống máu gia súc từ nhỏ, song bọn ta cũng không thể chữa khỏi hay thậm chí là làm giảm bớt triệu chứng của căn bệnh lão hóa sớm – đây chính là lý do vì sao ta nói rằng chứng bệnh lão hóa sớm thuộc phạm trù siêu nhiên không thể chữa trị theo phương pháp thông thường.
Đôi khi ta cũng tự hỏi, liệu có phải là do thôn làng bọn ta liên hôn với bên ngoài, đánh mất huyết mạch thuần khiết, cho nên mới bị núi thánh bỏ rơi…”
“…”
Lý Ngang im lặng nghe trưởng làng thuật lại, sau đó vuốt râu rồng, rơi vào trầm tư.
David ngẫm nghĩ, hỏi: “Ờm… các ngươi đã từng thử đi săn ma vật bên trong địa cung chưa?
Có lẽ là bởi vì bên trong thịt và máu của gia súc không có năng lượng siêu phàm, cho nên ăn xong sẽ không có tác dụng gì.”
“Cái này…”
Trưởng làng cười khổ, nói: “Bọn ta cũng từng nghĩ tới, nhưng các vị dũng sĩ cũng nhìn thấy đấy, chứng bệnh lão hóa sớm khiến khả năng phòng ngự của thôn làng bọn ta trở nên kém hơn, sức mạnh siêu phàm trong huyết mạch cũng đã biến mất từ lâu.
Dù có bất chấp lời răn dạy của tổ tiên, lên kế hoạch chủ động vào địa cung săn bắt ma vật, bọn ta cũng không có thực lực đó.”
“Hệt như một vòng lặp vô hạn?”
Umberlee thản nhiên nói: “Không có thực lực – không có máu thịt của ma vật – bệnh lão hóa sớm ngày càng nghiêm trọng – thực lực suy yếu.
Nếu như bọn ta không đến, vài năm nữa thôn làng các ngươi sẽ sa sút đến mức một đứa trẻ tám tuổi trông hệt như một người tám mươi tuổi?”
Trưởng làng gượng cười, vẻ mặt buồn bã. Hắn nói, “Sắp rồi. Dựa theo kết quả tính toán, chứng bệnh lão hóa trong làng xuất hiện càng ngày càng sớm, cũng càng ngày càng nghiêm trọng.
Người trẻ tuổi chết sớm, khiến bọn ta hoàn toàn không thể tích lũy kiến thức và công nghệ, ngay cả bảo tồn thôi cũng đã rất khó khăn.
Bọn ta phải mất đến năm năm mới có thể đào tạo được một người thợ thủ công có thể sử dụng và bảo trì các đạo cụ của thế giới bên ngoài.
Mà để đào tạo được một người thợ thủ công biết cách tháo rời, mô phỏng, chế tạo và nghiên cứu đạo cụ của thế giới bên ngoài, bọn ta cần ít nhất mười năm.
Khó khăn lắm mới đào tạo ra được một kỹ sư thủ công, nhưng còn chưa được một hai năm, hắn đã bắt đầu già đi.
Đôi khi, bọn họ còn chưa kịp đào tạo thế hệ sau thì đã rời bỏ nhân thế.
Sau vài năm nữa, thậm chí còn không một ai có thể đọc hay hiểu được các tài liệu trong kho sách.”
“Trước đây ta đã từng thấy trường hợp huyết mạch suy thoái tương tự.”
Hoenheim chậm rãi nói: “Nếu như một quỷ hút máu có huyết thống cấp thấp sống trong một khu vực năng lượng tự do thấp trong một thời gian dài, hơn nữa còn không được bổ sung máu, làn da của hắn sẽ dần trở nên nhợt nhạt và nhăn nheo, rụng tóc, tư duy chậm chạp, dần mất đi lý trí, cuối cùng thoái hóa thành một con quái vật mang hình dáng của một con dơi bạch tạng.