Người Chơi Hung Mãnh (Bản Dịch)

Chương 182 - Chương 182: Nhãn Cầu

Chương 182: Nhãn cầu Chương 182: Nhãn cầu

Ánh sáng của trời chiều hoàn toàn mờ nhạt, tia ấm áp cuối cùng cũng biến mất không dấu vết,

Hơi lạnh không biết từ đâu tuôn ra, giống như giun ở khắp nơi trên mặt đất, theo mu bàn chân Hắc Sắc Mộc Mã bò lên sống lưng của hắn,

Bao phủ dày đặc trên cơ thể hắn,

Với những bước chân tỉ mỉ nhẹ nhàng gõ lên khuôn mặt hắn.

Không tự chủ được, hàm răng Hắc Sắc Mộc Mã không khỏi run lên, tay chân như muốn tan ra, mất hết ý thức.

Tòa nhà rung chuyển dữ dội, sàn hành lang bắt đầu mục nát với tốc độ cao, tường nhanh chóng bong tróc nham nhở, những mảng tường rơi xuống từ trần nhà, lộ ra kết cấu thép gỉ vàng bên trong.

Toàn bộ trường trung học Tỳ Mộc đã mục nát và xuống cấp.

Hàng trăm nghìn con ma hình thù quái dị trồi lên từ những vết nứt trên mặt đất, chúng ngửa mặt nhìn lên trời và thở.

Tiếng khóc bi thương,

Tiếng gầm gừ phẫn nộ,

Tiếng nguyền rủa cay độc,

Âm thanh của người chết vang vọng trong khuôn viên trường, năng lượng tiêu cực vô hình và vô chất đã làm tăng sự thối nát thầm trọng trường trung học Tỳ Mộc.

Như xuống A Tỳ, như lâm vào địa ngục.

Mặc dù không thể nhìn thấy cảnh tượng ở tầng dưới, nhưng Hắc Sắc Mộc Mã có thể cảm nhận rõ ràng rằng tòa nhà nghệ thuật dưới chân mình đang từ từ đổ xuống,

Việc toàn bộ tòa nhà sụp đổ chỉ còn là vấn đề thời gian.

Hơn nữa, dường như có một số tiếng động huyên náo vang lên từ tầng dưới, như thể có thứ gì đó đang từ từ leo lên cầu thang.

Hắn nhìn chằm chằm vào những bức tượng ở cuối hành lang, dùng khoé mắt liếc qua Dịch Y,

Người bác sĩ này rõ ràng cũng hoảng sợ giống như mình.

Hệ thống không đặt ra giới hạn thời gian và án tử hình, bởi vì bị mắc kẹt ở đây còn đáng sợ và tuyệt vọng hơn cả cái chết.

-Các người bên đó sao rồi?

Lý Ngang nói nhanh vào bộ đàm:

-Vẫn chưa giải quyết xong sao? Tôi sẽ qua ngay.

Không có chỗ cho sự chậm trễ trong tình huống này, thêm thời gian nữa, những oan hồn lệ quỷ trải rộng trong trường trung học Tỳ Mộc sẽ phát hiện ra họ.

Lý Ngang kẹp bộ đàm vào thắt lưng, vung móng vuốt nhện lên rồi chạy về phía tòa nhà nghệ thuật.

Trong toà nhà nghệ thuật,

-Dịch Y,

Hắc Sắc Mộc Mã cảm nhận được tiếng bước chân đang tới gần dưới lầu, khó khăn mở miệng nói:

-Kỹ năng danh hiệu của cậu vẫn có thể sử dụng lần nữa, đúng không?

-Có thể.

Dịch Y nhìn về phía đồng đội, khẽ nói:

-Anh muốn làm gì?

-Giải quyết vấn đề này.

Hắc Sắc Mộc Mã nhìn về phía bức tượng, nở nụ cười dữ tợn nói:

-Chờ chút nữa phải trông cậy vào cậu rồi, bác sĩ.

Trong tầm mắt của Dịch Y, Hắc Sắc Mộc Mã giơ tay lên, từ trong thanh ba lô lấy ra một con dao găm sắc bén và một ống tiêm nhỏ chứa đầy chất lỏng trong suốt như pha lê.

Hắc Sắc Mộc Mã lắc ống kim tiêm, đâm nhẹ nhàng vào cổ, dùng ngón tay đẩy vào và tiêm một loại thuốc giảm đau cực mạnh.

Đại não rối loạn quang mang tỉnh táo lại, băng giá lạnh toàn thân nhanh chóng tiêu tan,

Thay vào đó là cái nóng như muốn thiêu đốt cả thể xác lẫn tâm hồn.

Đại não nóng quá.

Hắc Sắc Mộc Mã run lên, thả ống thuốc giảm đau cực mạnh xuống đất, cầm chuôi dao găm,

Đặt mũi dao lạnh băng áp lên trên má,

Dịch Y dường như nhận ra điều gì đó, không dám tin hỏi:

-Anh định làm gì?

Hắc Sắc Mộc Mã không trả lời, hắn ta cũng không thể trả lời được - liều thuốc giảm đau cực mạnh đã cướp đi quá nhiều lý trí.

Hắn chỉ vụng về kéo dài lưỡi kiếm đến khóe mắt.

-Những thứ này phải được 'nhìn theo', chúng mới không tiếp tục động đậy.

Hắc Sắc Mộc Mã hít một hơi thật sâu, chậm rãi mà kiên định, dùng mũi dao mở khoé mắt,

Máu từ vết thương nơi khóe mắt chảy xuống, còn chưa đợi con mắt đầy máu rơi xuống đất,

Đầu của con dao băng giá đã cắm vào hốc mắt, xoay tròn dữ dội.

Cơn đau dữ dội, xuyên thấu trong não đau đớn, ngay cả thuốc giảm đau mạnh cũng không thể che giấu được,

Hắc Sắc Mộc Mã kêu gào thảm thiết, cúi gập người xuống, giống như một con tôm đã nấu chín.

Dịch Y treo trên vách tường nuốt nước bọt, hắn vẫn đang nhìn chằm chằm vào bức tượng, chỉ dùng khóe mắt để liếc nhìn Hắc Sắc Mộc Mã:

-Anh không sao chứ?

Hắc Sắc Mộc Mã run lên, đứng thẳng người, trong lòng bàn tay cầm một con mắt đẫm máu.

Máu chảy ra từ hốc mắt đen ngòm, trượt từ trên mặt xuống, và bắn tung tóe xuống đất.

Bên trong ánh mắt phức tạp của Dịch Y, Hắc Sắc Mộc Mã vụng về đưa mắt vào trong một chiếc hộp thủy tinh trong suốt,

Sau đó dùng nhựa cao su dán chiếc hộp vào bức tường cuối hành lang.

[Mục tiêu nhiệm vụ: Giải quyết bảy sự kiện siêu nhiên, hiện đã hoàn thành 7/7]

[Nhiệm vụ kịch bản "Việc cũ trong trường" đã được hoàn thành]

[Các hạn chế đã bị hủy bỏ]

[Mục tiêu hiện tại: đi đến bất kỳ phòng vệ sinh nào và sử dụng gương để tiến hành dịch chuyển]

-Giải quyết xong rồi.

Hắc Sắc Mộc Mã đứng dậy với một nụ cười toe toét, suýt chút nữa ngã nhào xuống đất khi đi tới lan can hành lang.

Sau khi hệ thống huỷ bỏ hạn chế, Dịch Y lập tức leo lên lan can hành lang và kéo Hắc Sắc Mộc Mã lên,

Đồng thời tung ra kỹ năng danh hiệu 【Diệu thủ hồi xuân】, ngăn dòng máu tươi không ngừng chảy ra từ hốc mắt của Hắc Sắc Mộc Mã.

Lúc này, Lý Ngang đi tới, thu móng nhện vào, dùng cả tay chân trèo lên vách tường, tụ hợp cùng hai người đồng đội.

Hắn nghiêng tai lắng nghe, tiếng bước chân dày đặc dưới lầu ngày càng gần, góc nghiêng của cả tòa nhà cũng càng lúc càng lớn.

-Đi theo tôi.

Lý Ngang nhìn Dịch Y đặt Hắc Sắc Mộc Mã vác lên vai, còn hắn ta cầm côn thép đập mạnh vào nền nhà mục nát, cứ thế đập ra một cái lỗ thủng.

Bình Luận (0)
Comment