Trong hoàn cảnh tối đen không ánh sáng, tình cảnh này đủ để dọa người thường chết khiếp.
Đây cũng không phải là Sài đại tiểu thư cố ý dọa Lý Ngang, mà là mỗi lần nàng dùng điện thoại đọc tiểu thuyết nhìn thấy chỗ kích động thì chỉ thích đỏ mặt, đặt điện thoại di động nghiêng, chỉ nhìn với một nửa con mắt---
Thật giống như cô ấy đang xem mấy nội dung không lành mạnh.
Ngu xuẩn đáng yêu, hoàn toàn không thể tưởng tượng ra nàng từng là Si mị cùng hung cực ác nổi danh chung quanh Cô Hàn Tự.
- Đúng rồi!
Sài đại tiểu thư nằm trên võng giấy hóa thành tư thế cá muối bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó, nhảy nhót xoay người, lấy tay chống cằm, nhìn chằm chằm bóng lưng Lý Ngang đang nhìn màn hình máy tính, phóng to một chút thanh âm hô to:
-Quà Trung thu!
-Ửm?
Lý Ngang đang xem diễn đàn tinh hoa thiếp sửng sốt, hạ âm lượng bài hát cấp hai đang phát, ngồi trên ghế xoay người lại:
-Quà gì?
-Quà Tết Trung thu a?!
Sài đại tiểu thư còn duy trì tư thế dùng chân xoa chân, chỉ là ánh mắt trong nháy mắt trở nên u buồn ai oán:
-Nô gia theo anh lâu như vậy, đại bộ phận thời gian đều bị nhốt trong [Cờ dẫn hồn], trống rỗng cái gì cũng không có, trống rỗng, nhàm chán.
-Bình thường cho dù thả ra, ngoại trừ đánh quái ra thì lại là đánh quái, đời sống tinh thần rất thiếu thốn,
-Giống như một con pokemon bị mắc kẹt trong quả bóng pokeball, đáng thương, đáng buồn, cần được chăm sóc.
-Con người đi làm cũng có 996 loại yêu cầu, anh cũng không trả lương cho tôi.
Sài đại tiểu thư càng nói càng hợp tình hợp lý, từ bên trong võng kéo xuống một cánh tay tái nhợt, giống như cá muối bốc lên vẽ tới vẽ lui, rất có khí khái anh dũng không sợ hãi "Ngươi không đáp ứng ta sẽ chết cho ngươi xem".
-Cho nên, lễ vật vật vật...!
-Cô đã biến thành cá muối rồi, còn muốn lễ vật gì nữa.
Lý Ngang đeo tai nghe trên cổ nhịn không được cảm thấy đau đầu, xoa xoa mi tâm,
-Nói đi, muốn cái gì?
-A?!
Không nghĩ tới Lý Ngang đáp ứng thống khoái như vậy Sài đại tiểu thư đầu tiên là sửng sốt:
Chợt sắc mặt vui vẻ, bắt đầu giống như gấu chó tách bắp, đếm trên đầu ngón tay như thuộc lòng từ lâu,
-Tôi muốn máy tính để bàn, PS4Pro, Xbox, NS, truyện tranh, bộ sưu tập, tai nghe, Figure, quần áo...
Theo sắc mặt Lý Ngang càng ngày càng cứng ngắc, thanh âm báo lễ vật của Sài đại tiểu thư cũng càng ngày càng nhỏ,
Về sau cô dứt khoát đỏ mặt phất phất tay:
-Hây a, anh cứ nhìn mà mua đi, dù sao tiền của anh rất nhiều.
Dứt lời, cô lại vội vàng bổ sung:
-À, máy chơi game không thể thiếu nha, tôi thấy bọn họ chơi game rất hay, trò chơi trên di động không trải nghiệm được loại cảm giác sảng khoái đả kích này.
-Figure không gấp gáp, quần áo gì đó ngược lại có thể gấp origami đốt cho ta!
Sài đại tiểu thư dù sao cũng là tiểu thư khuê các, biết rõ đạo lý làm người “Chỉ cần ta lui về phía sau một bước, ngươi liền rất khó cự tuyệt ta”, dựa vào lý lẽ biện luận ý đồ để Lý Ngang tính tiền.
Nghe Sài đại tiểu thư lắp bắp tự thuật, Lý Ngang nhịn không được trợn trắng mắt:
-Oa, đại tiểu thư, ngươi không quản lý việc nhà nên không biết củi gạo đắt a, có tiền cũng không phải tiêu như vậy a.
Nếu như trước kia, đừng nói cái gì máy chơi game PS4, mua một bộ truyện tranh manga đều có thể làm cho Lý Ngang đau nửa ngày, phải ăn xong nước tương với mì sợi mới có thể khôi phục trở về.
Bất quá, hiện tại đã trở thành người chơi, trong tay lại có trăm vạn tiền mặt có thể sử dụng, ngược lại không cần lo lắng vấn đề tiền bạc, làm người chơi chính là có điểm tốt này, bán chút G-coin hoặc trang bị đạo cụ chính là thành triệu phú tỷ phú.
-Thôi để tôi mua cho, sớm một chút đặt hàng, hy vọng ngày mai có thể đưa đến.
Ly Ngang nhìn ánh mắt kinh ngạc hỗn loạn của Sài đại tiểu thư, tùy ý cười cười,
-Cảm giác bình thường đối với cô có chút bỏ qua, thừa dịp hiện tại bù đắp một chút.
-Ách,..tôi.. ách.
Sài đại tiểu thư ở đáy lòng chuẩn bị nửa ngày lý do bị từ chối, có chút không biết làm sao, nằm ở trong võng đột nhiên xoay người, đưa lưng về phía Lý Ngang, vung một cánh tay nói:
-Cũng được đi, hừ hừ, dù sao anh bắt cóc tôi tới. Là một ông chủ, anh phải trả tiền cho tôi.
Trong tâm tư Sài đại tiểu thư, cũng không phải nói nhất định phải có những lễ vật này, chỉ là ban ngày cô trốn trong cơ thể Ly Ngang nhìn bộ dáng hỗ động hàng ngày của anh và Vương Tùng San, luôn cảm thấy kỳ quái, giống như là chịu thiệt thòi gì đó vậy.
Cảm giác...Giống như thành một tấm nền cho một bối cảnh tươi đẹp vậy...
-Hắc hắc.
Lý Ngang cười cười, không phản bác, xoay người lại, vừa đeo tai nghe tiếp tục nghe nhạc, vừa dùng các số điện thoại di động, địa chỉ ip, tài khoản Taobao, thông tin cá nhân khác nhau, mua đủ loại quà tặng.
Tiền mà, để đó không tiêu cũng không có giá trị gì, cho dù bỏ tiền ra mua chút niềm vui cũng đáng giá.
-Trung thu vui vẻ.
Lý Ngang nghe phía sau truyền đến tiếng lẩm bẩm không thể dò được, ý cười trên khóe miệng càng thêm xán lạn vài phần.
Một đêm không có gì xảy ra,
Sáng hôm sau, Lý Ngang hơi ngụy trang, đạp xe chạy tới các nơi ở Ân thị lấy quà túi lớn túi nhỏ trở về, bảo Sài đại tiểu thư tự mình mở rương.
Đối mặt với đủ loại hộp, Sài đại tiểu thư đưa tay đè tim bình tĩnh lại một chút, móng tay sắc bén mở rương ra, cẩn thận từng ly từng tí lấy ra từ bên trong TV LCD, Ps4pro, Xbox360, đĩa CD trò chơi, truyện tranh cùng với các loại Figure, biểu tình còn nghiêm túc trang trọng hơn so với lúc trước ở Cô Hàn Tự.
Vì phòng ngừa vị người chơi ướp muối này làm hỏng thiết bị điện tử, Lý Ngang hỗ trợ lắp đặt các loại cơ sở vật chất, thuận miệng dặn dò Sài đại tiểu thư bảo cô không được làm hỏng tay cầm trò chơi
Sài đại tiểu thư gật đầu như giã tỏi, đem tay cầm PS4 đặt lên bàn trà thủy tinh, vươn hai ngón trỏ chà xát lên nút tay cầm, đôi mắt đầy sao cực kỳ chờ mong nhìn TV đang khởi động, chân còn đang không ngừng run rẩy.