Dưới tình huống cần phải tiếp xúc trực tiếp mới có thể biết được vật phẩm có phải là đạo cụ đặc biệt được hệ thống xác định hay không thì [súng cao su mini] ngược lại lại có đất dụng võ, được tái xuất giang hồ.
Sau khi thu hồi cánh tay cao su của mình, John Joyce cẩn thận từng li từng tí điều chỉnh vị trí xương cốt ở tay phải, sau đó từ từ hủy bỏ kỹ năng, cuối cùng hắn mới cúi đầu nhìn về mảnh gương vỡ trong lòng bàn tay mình.
[Tên: Mảnh vỡ gương thần (6)]
[Thuộc tính: Đạo cụ ma pháp]
[Phẩm chất: Hoàn mỹ]
[Kỹ năng đặc biệt: Cảm giác từ xa (Các mảnh vỡ của gương thần có thể cảm ứng, hấp dẫn lẫn nhau)]
[Tiêu hao: Không]
[Chú thích: Thu thập đủ sáu mảnh vỡ gương thần nằm trong địa phận nước Ruen sẽ có thể giải khóa càng nhiều kỹ năng đặc biệt]
[Chú thích: “Gương kia ngự ở trên tường, thế gian ai đẹp đường nhường như ta?” “Người là đẹp nhất ở trong lòng ta á nha”]
-Mảnh gương vỡ này…
John Joyce hơi do dự ngẩng đầu lên, sau đó đổi sang trình chiếu để mọi người đều có thể nhìn thấy vật phẩm thuyết minh chi tiết:
-Hình như không có chức năng khống chế hay ảnh hưởng tinh thần thì phải?
-Hửm?
Đuôi lông mày Lý Ngang khẽ nhếch:
-Vậy thì là pho tượng có vấn đề? Hoặc có thể nói là bức tượng cùng với mảnh gương vỡ hợp lại mới có thể tạo ra hiệu quả đặc biệt?
-Dựa vào thông tin trên đây thì có tất cả sáu mảnh gương vỡ, lại còn đều nằm trong nước Ruen. Nói cách khác chúng ta không cần phải di chuyển quá xa cũng có thể lấy tới.
Julia nhẹ giọng nói:
-Mảnh gương vỡ chúng ta đang cầm đây được đánh số 6. Trước mắt vẫn còn không biết con số này mang ý nghĩa gì. Là ám chỉ phân bố ngẫu nhiên hay dựa vào thứ tự gia nhập của chúng ta để phân chia. Các mảnh gương vỡ đánh số khác nhau thì lại có khác biệt gì.
Yên Quỷ do dự nói:
-Hệ thống bảo thu thập càng nhiều mảnh gương vỡ càng có thể giải khóa nhiều hiệu quả đặc biệt hơn. Mà chúng ta đã có được mảnh gương vỡ số 6, vừa vặn dùng nó để cảm ứng được những mảnh còn lại. Tôi cho rằng, có lẽ hệ thống cố ý bố trí điểm truyền tống ban đầu của chúng ta gần với trung tâm rừng rậm của trấn Hamelin.
-Là ám chỉ nhắc nhở người chơi về thông tin nhiệm vụ sao?
Lý Ngang hơi gật đầu, yên lặng suy tư.
Nếu mảnh gương vỡ không thể bỏ vào balo vậy thì rất có khả năng Nữ Vương Băng Tuyết không hề toàn trí toàn năng ở mấy nước lớn như ông tiều phu miêu tả.
Nếu không, bà ta hoàn toàn có thể dựa vào những mảnh gương vỡ để xác định được vị trí của người chơi, trực tiếp tìm ra mấy tên ngoại lai bộ dáng khả nghi lại còn đang liên tục thu gom gương thần này.
Lấy thực lực mà bà ta từng thể hiện ở trong truyện cổ tích ra dùng thì các người chơi khi đối đầu với Nữ Vương Băng Tuyết chắc chắn sẽ chết rất thảm. Đến lúc đó còn đưa đầu vào rọ làm cái gì nữa, trực tiếp đào hố chôn mình cho rồi.
Khả năng lớn vẫn là Nữ Vương Băng Tuyết không cách nào biết được vị trí của gương thần.
Hoặc là do bà ta vốn dĩ không thể, hoặc là trạng thái bấy giờ của bả không tốt, dù sao thì dựa theo lời nói của gã tiều phu thì bả đã không rời cung điện, xuất hiện trước quần chúng rất lâu rồi.
Lý Ngang suy nghĩ một lát, nói với John Joyce:
-Anh hơi dùng sức thử xem mảnh gương vỡ này có bền không đi.
-Ok.
John ngay lập tức hiểu được ý định của hắn, cẩn thận bóp một cái ở cạnh mép gương, phát hiện ra mảnh vỡ này cực kỳ rắn chắc. Cho dù anh dần dần tăng áp lực cũng không thể khiến mặt gương bị biến dạng.
-Thứ này rất cứng.
John Joyce lắc đầu:
-Tôi đoán gương thần vốn được thiết lập cứng rắn sẵn rồi, chứ không phải là thuộc tính extra từ hệ thống. Như thể để bù cho khuyết điểm không thể cất vào balo chỉ có thể mang theo bên người vậy.
Anh hoàn toàn có thể hiểu vì sao hệ thống lại phải thiết lập như vậy. Nếu như gương thần có thể cất vào balo người chơi thì người có được mảnh gương vỡ này nếu không hợp tác, đem nó cất đi, không chịu đưa ra thì những người khác vĩnh viễn sẽ không hoàn thành nhiệm vụ được.
Nếu chỉ có thể bảo quản ở bên ngoài thì cũng nên được cài thuộc tính không thể phá hủy. Nếu không chỉ cần hơi va chạm một chút đã làm bể gương thì người chơi còn làm nhiệm vụ tiếp như thế nào nữa?
Những thiết lập ẩn của hệ thống này thật ra đều giống như một loại nhắc nhở trá hình về nhiệm vụ, mấy người ở đây không phải là noob, hơi phân tích một chút là đã thở phào nhẹ nhõm, cảm giác dễ dàng không ít.
-Nếu Nữ Vương Băng Tuyết không phải là toàn trí toàn năng vậy thì không gian hoạt động dành cho chúng ta sẽ rộng hơn rất nhiều.
Lý Ngang xoa xoa đôi bàn tay, nói với John Joyce:
-Anh thử xem cái kỹ năng đặc biệt “cảm ứng các mảnh vỡ khác” được nhắc đến trong phần mô tả vật phẩm là như thế nào đi.
-Được
John Joyce nhắm mắt lại, nín thở tập trung suy nghĩ, bàn tay cầm mảnh vỡ, mím môi thật chặt.
Một lát sau, mảnh gương vỡ phát sáng, từ mặt gương bắn ra một bức hình chiếu ba chiều giống như bản đồ vệ tinh, bên trên vẽ ra một vùng đất rộng lớn và có tất cả sáu điểm sáng tản mác ở khắp nơi.
Ngay sau đó, hình chiếu ba chiều dần dần tắt đi, John Joyce thở ra nhẹ nhõm, nói với mọi người:
-Chỉ cần tốn một ít mana truyền vào mảnh gương là có thể hiện lên bản đồ, đối với người chơi mà nói thì chút tiêu hao này không đáng kể. Hơn nữa hình như cũng không có thời gian cooldown, lúc nào dùng cũng được.
Anh nhấc lên mảnh vỡ, gãi đầu nói tiếp:
-Dựa theo đánh dấu trên bản đồ vệ tinh, tất cả mảnh gương vỡ hẳn đều được giấu bên trong các giáo đường ở những thành phố lớn tại nước Ruen. Hay nói cách khác, chúng ta có thể phải tự mình đi đến tất cả thành phố, tiến vào giáo đường mới lấy được mảnh vỡ.
-Tính khả thi không cao lắm.