Người Chơi Hung Mãnh (Bản Dịch)

Chương 521 - Chương 521: Hầu Gái

Chương 521: Hầu gái Chương 521: Hầu gái

Mà trước hắn, cô gái Rừng Rậm Chi Tử kia vì biểu hiện lòng nhân từ của mình đã quỳ rạp xuống đất, lo lắng hoặc nói là ra vẻ lo lắng trấn an bọn nhóc, xoa xoa bụng bọn chúng.

-Phù thủy các hạ, đây là chuyện gì xảy ra?

Cô gái ngẩng đầu lên vội vàng hỏi.

Phù thủy giống như nhớ tới cái gì đó, sắc mặt biến đổi nhìn cô gái kia nói:

-Cô mau buông bọn họ xuống, tác dụng phụ của ma dược là...

-Phốc phốc phốc lốp bốp....

Tiếng nổ lớn như bùn nhão cuồn cuộn, lấy hai đứa nhóc làm trung tâm nổ tung ra.

Hai đứa nhóc này...tiêu chảy.

Cô gái hoảng sợ vạn phần vẫn duy trì tư thế ôm đứa trẻ, đồng phục Rừng Rậm Chi Tử trên người bị hoàn toàn nhuộm màu, tản mát ra một loại mùi hôi thối có thể nói là kinh khủng ngút trời.

Hai đứa trẻ nằm giữa ngất xỉu tại chỗ.

Tất cả mọi người ở hiện trường đều rất ăn ý đồng loạt lui về phía sau vài bước, bao gồm cả Lý Ngang, tất cả mọi người dùng một loại ánh mắt như nhìn mãnh sĩ, nhìn chằm chằm cô gái quỳ gối ở giữa.

-...

Cô gái im lặng, hai tay run rẩy không nói một lời.

--Sẽ làm cho số lần đại tiện của người thi pháp vượt qua tần suất thói quen ngày thường, hơn nữa phân mỏng, độ ẩm tăng lên, kéo loãng, thậm chí tiêu chảy không tự chủ được...

Phù thủy rừng rậm chậm rãi bổ sung nửa câu sau, cô nhìn cô gái phân hỗn độn đầy người, lại nhìn lướt qua nhà sư phương Đông đang im lặng,

Sau đó bà từ trong rừng triệu hồi vài cành cây (bắt nguồn từ một loại cây có khả năng lưu trữ lượng nước lớn), treo trên đỉnh đầu của cô gái và hai đứa trẻ, tưới nước như một đài phun nước, rửa sạch một bãi chiến trường ô uế.

-Nghỉ ngơi một chút đi.

Phù thủy thở dài, gọi dây leo đập trúng gáy cô gái hai mắt thất thần, làm cho cô ngất xỉu,

Sau đó, phù thủy quay đầu lại nhìn về phía Lý Ngang, khiêm tốn nhẹ nhàng nói:

-Thưa nhà sư, tôi là một thuật sĩ rừng rậm của Hội Wickava Sistershood, lão Dorothy Vine, xin hỏi ngài là?

Wickava Sistershood, tiền thân của Rừng Rậm Chi Tử, là một giáo phái bí ẩn bao gồm các phù thủy,

Hội này bình thường sinh sống trong rừng rậm núi sâu, cùng tồn tại với rừng rậm, ma thú, am hiểu thu thập thực vật, điều chế ma dược, thao túng cây cối.

Wickava Sistershood, vốn ẩn nấp đằng sau hậu trường không liên quan đến thế sự, mấy chục năm gần đây mới bắt đầu ra khỏi rừng rậm trở về với xã hội loài người,

Trong đó không ít thiếu phù thủy dựa vào bản lĩnh ma dược điệu nghệ của mình lăn lộn đến cao tầng các đại vương quốc.

Lão Dorothy không chỉ một lần lợi dụng mạng lưới quan hệ của Wickava thoát khỏi không ít rắc rối mà bà không thể giải quyết được.

Lúc này đây, tăng lữ phương Đông này bày ra khí thế cùng thực lực vượt xa phạm vi ứng phó của phù thủy rừng rậm Dorothy.

Cho dù là toàn bộ hội Wickava Sistershood cũng tìm không ra mấy người có thể so sánh với anh ta.

Mấu chốt nhất là vị tăng lữ này, dường như có thể thao túng cây giống như phù thủy rừng rậm.

Hơn nữa lĩnh vực của hắn càng thêm cường hãn hơn! Thậm chí có thể nói là ưu thế áp đảo!

Tồn tại như vậy, chỉ sợ chỉ mới bước lên bờ biển vương quốc thì đã bị đội hình thi pháp giả đóng ở nơi đó phát hiện, sau đó phát ra cảnh báo cho mấy vương quốc khác đi?

Làm thế nào có thể trực tiếp xuất hiện ở nội địa vương quốc Rune mà lại hoàn toàn không có tin tức liên quan lưu hành?

Chẳng lẽ...thật sự là vị tăng lữ này từ Phương Đông xa xôi dọc theo đường bộ chạy tới?

Trong lòng phù thủy rừng rậm Dorothy suy nghĩ muôn vàn, hiện tại thấy rõ tính mạng của mình nằm trong tay người khác, bà ngược lại không có e ngại như vậy.

Mặc dù không biết chi tiết cụ thể của vị nhà sư phương Đông này, nhưng cường long không áp địa đầu xà,

Nói như thế nào, cũng không thể không nể mặt hội Wickava Sistershood chứ?

Ly Ngang ngược lại không có vừa lên liền đánh đánh giết giết, ngược lại thủ thế trả lời nghi vấn của lão Dorothy:

-Pháp hiệu bần tăng Vô Tình.

Hắn chỉ chỉ mấy người chơi đứng ở rìa rừng rậm, nhất nhất giới thiệu:

-Mấy đồ đệ của tôi phân biệt là Vô Ngữ, Vô Căn, Vô Năng, Vô Dụng, cùng với Ngũ Ngũ Khai.

Kẻ cuối cùng được gọi là Ngũ Ngũ Khai, thợ đốn củi Frederic vẻ mặt mộng so, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.

-Vô năng, Vô dụng, Ngũ Ngũ Khai...

Lão Dorothy lẩm bẩm mấy cái tên này, hệ thống mang theo phiên dịch, nhưng vị phù thủy sống ở phương Tây này cũng không thể cảm nhận được thần vận cụ thể của những pháp hiệu này.

Cũng không có cách nào thắc mắc vì sao đồ đệ lại cùng bối phận với sư phụ,

Điều này khó tránh khỏi làm cho Lý Ngang có chút thất vọng.

Tạo ra điểm nhấn mạnh mẽ như vậy không ai nhận ra, có chút tịch mịch... quả nhiên vẫn là Vạn Lý Phong Đao tiểu đao ca tốt, mặc kệ bộ dạng hắn có bao nhiêu thực tế, ít nhất người ta có thể trăm phần trăm tiếp chuyện.

-Vô Tình đại sư,

Phù thủy rừng Dorothy cân nhắc từng từ ngữ cẩn thận nói:

-Tôi chân thành xin lỗi về tình trạng hỗn loạn ở đây,

-Rừng Rậm Chi Tử của chúng tôi là một tổ chức công ích phi lợi nhuận, xưa nay không bao giờ làm bất cứ điều gì vi phạm các quy tắc của các vương quốc lớn,

-Sự kiện lần này hoàn toàn là do hai bên giao tiếp không toàn diện, trao đổi sai lệch dẫn đến,

-Chúng ta sẽ rút lui khỏi vùng núi này ngay lập tức,

-Tôi nguyện ý dùng sức một mình gánh vác, bồi thường cho tổn thất của thị trấn Antimon trong sự kiện lần này.

-...

Ông chủ nhà máy giấy không nói gì, ông tin tức linh thông biết được lão phù thủy Dorothy, vị lãnh đạo lâu năm của tổ chức Rừng Rậm Chi Tử rậm này là một kẻ già đời chính cống.

Đối mặt với thị trấn nhỏ hoặc doanh nghiệp không có chỗ dựa vững chắc thì sở trường đó là ức hiếp cực điểm, phải bức bách thị trấn nhỏ trả lại rừng, doanh nghiệp tháo dỡ các thiết bị công nghiệp đe dọa rừng.

Bình Luận (0)
Comment