Người Chơi Hung Mãnh (Bản Dịch)

Chương 522 - Chương 522: Địch Nhân

Chương 522: Địch nhân Chương 522: Địch nhân

Mà đối mặt với địch nhân thực lực hơi mạnh, lão Dorothy sẽ lập tức lòng bàn chân như bôi dầu chạy trốn, cho dù bị bắt vào nhà giam của vương quốc.

Thì cũng có thể thông qua quan hệ của Wickava Sistershood, từ trong Rừng Rậm Chi Tử ngẫu nhiên chọn ra một con cừu thế mạng gánh tội thay mình, tránh khỏi tai ương lao ngục.

Carpenter Hoen rất muốn nhà sư phương Đông không bỏ qua cho lão phù thủy, nhưng cuối cùng ông vẫn là lựa chọn im lặng.

Hiện tại thế cục hoàn toàn nằm trong tay vị tăng lữ phương Đông này, hết thảy đều phải xem thái độ của anh ta.

-Bồi thường?

Lý Ngang nhướng mày:

-Bồi thường như thế nào?

Lão Dorothy trong lòng vui vẻ, nếu đối phương buông lỏng liền chứng minh có cơ hội hòa giải,

Bất chấp ánh mắt thất vọng và tuyệt vọng của các thành viên Rừng Rậm Chi Tử, bà vẫn khiêm tốn nói với Lý Ngang:

-Vì sống một cuộc sống nguyên thủy truyền thống nên chúng tôi không nắm giữ tiền tệ hoặc vàng bạc của các vương quốc lớn,

-Nhưng trong rừng chúng tôi lao động tự do tích lũy rất nhiều thứ đặc biệt, có thể được sử dụng để làm thành thuốc ma thuật.

-Những dược liệu này có thể mang ra bán ở thị trường trong thị trấn, quy ra giá cả hẳn là đủ trả cho tổn thất của cuộc bạo loạn tại trấn nhỏ này.

-Nghe có vẻ tốt.

Lý Ngang nhẹ gật đầu:

-Nhưng hình như bà đã quên thứ gì đó.

Lão Dorothy sửng sốt:

-Ừm?

-Bà đã quên bần tăng tổn thất tinh thần.

Lý Ngang nhướng mày có chút không vui nói:

-Hai đồ đệ của bà vừa rồi chính là uy hiếp tôi muốn biến tôi thành bồn nuôi cấy vi sinh vật.

-Những lời đe dọa không thân thiện này đã đặt một bóng ma tâm lý không thể xóa nhòa trong trái tim non nớt của tôi.

-Khoản phí tổn thất tinh thần này, bà định lấy cái gì hoàn lại?

-Cái này...

Nghe được lời nói vô sỉ như vậy, lão Dorothy không khỏi trợn mắt há hốc mồm, tình cảnh hai đứa trẻ ngỗ nghịch kia không phải bị ngươi treo lên đánh sao? Hơn nữa nhìn bộ dáng hung tàn cuồng bạo vừa rồi của ngươi, nhìn thế nào cũng không giống như là sinh ra bóng ma tâm lý a!

Lão Dorothy rất muốn giận dữ mắng đối phương vô sỉ, nhưng tình thế là người khác so với mình mạnh hơn, bà hoài nghi mình chỉ cần nói một chữ không thì đối phương sẽ đoạt lấy nửa chai ma dược còn sót lại rót vào trong miệng bà, để cho bà cũng ‘bắn’ tại chỗ.

Phù thủy rừng rậm mặc dù là một người làm phép nhưng già chung quy vẫn là già,

Hiện trạng chức năng dạ dày đã không đủ để cho nàng ‘bắn’ thêm hai ba lần.

Lão Dorothy hít sâu một hơi, miễn cưỡng nặn ra tươi cười:

-A, là như vậy a. Vậy phải dùng cách nào để chữa lành cái bóng ma tâm lý của ngài?

-Mặc kệ ngài có nhu cầu gì, Rừng Rậm Chi Tử chúng tôi phải làm hết sức mình để đáp ứng.

-Ngô..

Lý Ngang xoa xoa cằm nhìn xung quanh một vòng, nhìn thấy thợ đốn củi Frederick trước mắt trong nháy mắt sáng ngời, cười tủm tỉm nói với lão Dorothy:

-Như vậy đi, tiểu đồ đệ của tôi Ngũ Ngũ Khai gần đây tinh thần mệt mỏi, nếu không sau này ngươi liền đi theo bên cạnh anh ta, làm hầu gái bên người của anh ta, cổ vũ sĩ khí cho anh ta, thế nào?

-Hầu gái?

Trong nháy mắt khuôn mặt già nua gầy gò của lão Dorothy biến thành màu gan lợn.

Lý Ngang cũng không thật sự có ý xấu như vậy, để cho một lão bà mặc một thân áo xanh làm hầu gái hầu hạ thợ đốn củi Frederic lâu dài.

Cho dù là thợ đốn củi có một loại sở thích nào đó mà không muốn người khác biết, nguyện ý chấp nhận.

Đoán chừng lão Dorothy cũng không thể bỏ đi tôn tôn nghiêm của người thi phép.

Lý Ngang cũng đã nói như vậy, chỉ cần không để Nữ Vu rừng rậm chạy trốn mà thôi - một người thi phép hiểu sâu sắc rất nhiều bí mật của Thế Giới Thần Bí có thể giúp người chơi nhanh chóng thu hoạch được tin tức.

Lõa Dorothy rất muốn vứt bỏ những đứa con của rừng sâu mà chạy trốn một mình, dù sao linh hồn những đứa con của rừng sâu là chính bà ta gọi, chỉ cần bà ta có thể đi ra ngoài, mọi lúc mọi nơi cũng có thể thu hút một nhóm ủng hộ.

Đáng tiếc vì lúc này đã có rất nhiều người chơi từ mọi hướng chạy tới, chỉ cần Nữ Vu có hành động gì, sẽ trực tiếp ra tay nổ tung bà ta thành bùn.

Rơi vào đường cùng, Nữ Vu rừng rậm đã phải giơ tay đầu hàng để nhóm người này bóp nát bả vai của bà ta, và sử dụng một thứ giống như dây thừng (thực chất là dây ni lông buộc) để trói lại từng ngón tay bà ta.

Sau đó, Lý Ngang nói chuyện vài câu với ông chủ nhà máy chế biến giấy Carpenter Hoen, giải thích thân phận của mình, bày tỏ mong muốn của bản thân muốn áp giải những đứa con của rừng sâu đến trấn Antimon.

Carpenter Hoen là cường hào ác bá ở thị trấn Antimon, vừa nhìn thấy bộ mặt tàn bạo và hung bạo của vị tăng lữ Đông Phương này, hơn nữa con cái của hắn cũng là được đối phương cứu (chỉ là cách cứu hơi lạ), làm sao có thể không đồng ý.

Sau, dưới sự chỉ huy của Hoen những người thợ đốn củi của nhà máy chế biến giấy, bắt giữ tất cả những đứa con của rừng sâu đã từ bỏ sự phản kháng, trói chúng lại bằng dây gai, áp giải chúng ra khỏi rừng đi lên đường lớn.

Lúc này, các đội tìm kiếm cứu nạn khác do trấn Antimon phái đi cũng đã tiến hành hội họp, Lý Ngang để Bob quay lại gọi người đánh xe, tận dụng cơ hội này, Carpenter Hoen vội vàng hỏi tăng lữ Đông Phương nên làm như thế nào mới có thể chữa khỏi hoàn toàn cho hai đứa con của hắn.

Khi người thi phép tỉnh dậy, có khả năng tính khí sẽ thay đổi đáng kể, sự thay đổi này không chỉ là tâm lý mà còn là sinh lý.

Cho dù là chính phủ Ruen thì cũng không có cách nào tốt để chữa khỏi cho những người thi phép có khuynh hướng chống đối xã hội, chỉ có thể để bọn họ ở một bộ phận đặc biệt, xem như là một lực lượng bí mật, chịu sự giám sát chặt chẽ của những người thi phép khác.

Nghiêm trọng hơn chút nữa, thì sẽ bị tiêm ma dược phế bỏ năng lực, đưa vào bệnh viện tâm thần cung cấp người cho nghiên cứu hoặc trực tiếp xử tử.

(Những người thi phép có khuynh hướng chống đối xã hội nghiêm trọng, cho dù là không có năng lực đặc biệt, cũng sẽ làm ra những hành vi phạm tội kinh hoàng)

Bình Luận (0)
Comment