Phương thức giải trí thiếu thốn, làm cho những yêu quái mặt mũi dữ tợn, la hét om sòm, ở trong mắt tiểu đội nhiệm vụ, giống như một đám thổ hào chưa thấy qua sự đời.
-Thật sự nên để cho đám quỷ này đi một chuyến đi đến hộp đêm hiện đại, để cho bọn họ biết cái gì gọi là 'Giải Trí', cái gì gọi là 'Happy'.
Vạn Lý Phong Đao trong lòng oán hận, lại nghe Lý Ngang nhẹ giọng nói:
-Các anh có muốn kiếm được một vật phẩm siêu phàm không?
-Cái gì?
Hình Hà Sầu sững sờ, vội vàng nhẹ giọng nói:
-Tiểu Lý, đây cũng sắp đến thời khắc mấu chốt, đừng gây thêm rắc rối.
Căn cứ vào tình báo bí mật trong cục đặc vụ, các loại bộ phận trên người yêu ma quỷ quái giống như thiên tài địa bảo sinh trưởng trong tự nhiên vậy, đều có đặc điểm siêu phàm, trong tay phương sĩ của Hiệp hội Dị học Trung Hoa (một tổ chức siêu phàm khác thuộc chính phủ) có thể tế luyện thành pháp bảo với phẩm giai khác nhau.
Cho dù không tế luyện thành pháp bảo, nội tạng của các loại quỷ yêu cũng có thể bán cho hệ thống thương thành, đổi một ít tiền tệ trong trò chơi.
-Yên tâm, tôi nắm chắc.
Lý Ngang cười ha ha, từ trên bồ đoàn đứng thẳng lên, dùng sức vỗ tay ba phát.
Tiếng ồn ào dần dần bình ổn, rất nhiều ánh mắt yêu ma tụ tập trên người Lý Ngang.
Lý Ngang mặt không đổi sắc, thản nhiên cười, tùy ý nói:
-Các vị tiền bối, các vị khách quý, chúc các vị buổi tối tốt lành, chúng ta là đệ tử Đạm Đằng đạo trưởng trên quần đảo Ayito ở nước ngoài, mới tới nơi đây nên chưa quen hoàn cảnh mới, nếu có sai lầm mong các vị rộng lòng tha thứ.
-Này này này cậu làm gì thế?
Hình Hà Sầu nhìn thấy yêu ma hai bên quay đầu lại, trong lòng vừa vội vừa giận, ở góc hẻo lánh người khác không thấy được, đưa tay kéo nhẹ ống quần Lý Ngang, trên mặt vẫn bình tĩnh như nước.
-Lần này chúng ta tới Trung Nguyên, vừa là vì lịch lãm, cũng là vì lấy vật đổi vật, đổi một ít đặc sản trở về.
Đặc sản? Một vài yêu quái mặt lộ ra khinh thường, giống như nhân loại tự tin vào sản vật phong phú của Trung Nguyên, giống như người dân bình thường, yêu quái trên đất Trung Nguyên cũng có thái độ khinh bỉ đối với vùng đất man di ở nước ngoài.
Loại địa phương chim không thèm ỉa kia, còn có thể lấy ra đồ vật gì tốt mà đổi?
Bầy yêu ngậm miệng không nói, Lý Ngang cũng không để ý, từ trong ba lô móc ra, lấy ra một cái túi da rắn căng phồng.
Hắn từ trong túi da rắn lấy ra một cái hộp gỗ cổ xưa, sau khi mở hộp gỗ lộ ra một quả cầu màu xanh bên trong.
Quả cầu tròn mà thô ráp, giống như dùng một loại mảnh vụn cỏ cây nào đó dính hợp mà thành, có một mùi vị khó hiểu thoát ra.
Trên Taobao giá 80 nhân dân tệ, cỏ mèo siêu cô đặc, giàu kích thích tố este, có thể làm cho bất kỳ động vật hệ meo meo nào si mê, cho dù meo meo lạnh lùng kiêu ngạo, trinh liệt bất khuất đến mấy khi ngửi thấy mùi của nó thì cũng phải ngoan ngoãn cởi áo nới dây lưng, mặc cho người ta xoa nắn.
Rất nhiều yêu ma tò mò nhìn trộm, cẩn thận quan sát thì phát hiện quả cầu màu xanh cũng không biểu hiện ra bất kỳ điểm siêu phàm nào, thật sự chỉ là một quả cỏ thông thường.
Chỉ có vậy thôi sao? Làm cho dám yêu quái thất vọng.
Lúc bầy yêu bĩu môi, lại nhìn thấy thân thể lão hổ yêu mặc đạo bào chấn động, hai mắt mê ly, đầu lưỡi đỏ chói không ngừng liếm môi, khóe miệng nước miếng chảy xuống tí tách.
-Này? Hổ huynh, ngươi không sao chứ?
Một yêu quái quen biết bên cạnh nghi ngờ hỏi.
Hổ Yêu phớt lờ, bước chân tập tễnh đi về phía Lý Ngang, nuốt nước miếng nói với hắn:
-Viên tròn này bán như thế nào?
Lý Ngang đóng hộp gỗ lại:
-Bất luận kỳ trân dị bảo nào cũng được.
Hổ Yêu đưa tay móc vào trong áo bào, lấy ra một sợi dây thừng trong suốt như dây nhảy.
-Gân của Tông Giáp Mã Lộc!
Yêu quái biết hàng nhịn không được kêu lên:
-Gân hươu này cứng cỏi mà linh hoạt, đao chém không đứt, lửa đốt không cháy, là vật liệu tốt cho phàm nhân chế tác dây nỏ, tán tu thời cổ cũng dùng nó làm đai lưng.
Lý Ngang gật đầu, thu hồi gân hươu, đưa hộp gỗ cho Hổ Yêu.
Hổ Yêu mở ra hộp gỗ mũi hít mạnh, ngửi vài cái mùi cỏ mèo, nuốt nước miếng, lưu luyến đóng hộp gỗ lại, hắn có dự cảm, viên thảo mộc quả này có thể làm cho hắn khi ngồi thiền càng dễ đạt đến cảnh giới "thiền định", đối với tu hành có ích lợi lớn.
Tận mắt nhìn thấy Lý Ngang dùng cỏ mèo Taobao để đổi lấy vật phẩm siêu phàm, cằm Hình Hà Sầu cũng sắp rơi xuống, hắn nhẹ giọng hỏi Lý Ngang:
-... Không phải thanh vật phẩm chỉ có thể đặt hai mươi thứ sao? Cậu làm sao cam lòng mà dùng một chỗ để đặt một thứ phổ thông như cỏ mèo?
-Hàng hóa thực sự chỉ có thể đặt hai mươi thứ, nhưng tôi mua trên Taobao cái túi phúc 500 nhân dân tệ, có thể chứa tất cả các loại vật dụng hàng ngày, bên trong có lược, kem đánh răng, bàn chải đánh răng, kem gội đầu, đồ ăn nhẹ, dao cạo râu và thậm chí cả bật lửa, thức ăn cho chó, cỏ mèo.
Lý Ngang nhẹ giọng giải thích:
-Loại túi phúc này rất lớn, bên trong có rất nhiều thứ kỳ lạ, không chừng sẽ có thứ cần sử dụng trong nhiệm vụ nào đó, hơn nữa toàn bộ túi phúc chỉ được xem là một món trong hệ thống, cho nên nó chỉ chiếm một chỗ trong thanh vật phẩm.
Quái, còn có kiểu thao tác như vậy?
Hình Hà Sầu trợn mắt há mồm nhìn Lý Ngang, thật tình không biết lúc trước Lý Ngang vì kiểm tra giới hạn của hệ thống, đã xây dựng quá trình thử nghiệm chặt chẽ, lập kế hoạch bảng biểu một cách khoa học, tốn rất nhiều tinh lực.
Túi phúc mua từ Taobao và các thứ có sẵn trong đó được tính là một vật phẩm, mà bản thân đặt thử nhiều thứ khác vào túi, thì hệ thống lại không công nhận là một kiện vật phẩm - loại phán quyết này của hệ thống hơi khó hiểu, đây cũng được xem là một tính năng đặc sắc của Trò Chơi Chết Chóc.