-Nếu như người chồng hiện tại của cô nghèo rớt mồng tơi, cô sẽ gả cho anh ta chứ?
-Có khoảnh khắc nào, bạn thực sự muốn giết một người.
-Bạn có từng nghĩ sẽ đưa cha mẹ vào viện dưỡng lão bao giờ không?
-Bạn đã từng làm việc gì vượt ngoài giới hạn cơ thể, tinh thần chưa?
-Bạn có bao giờ khinh thường người bạn nào đó cực kỳ thân thiết với mình, cho rằng bọn họ hết ăn lại nằm?
-Nếu như người yêu của bạn mắc căn bệnh không thể nào trị hết, phải mất rất nhiều tiền, bạn sẽ rời đi chứ?
Người, là sinh vật xã hội mang theo vô số mặt nạ. Mọi người cần dùng lời nói dối, để duy trì mối quan hệ mong manh không chịu nổi một kích giữa người với người. Nhưng nói thật, tựa như đổ một giọt nước vào dầu sôi, dùng thanh kiến đảo loạn tơ nhện. Lời nói dối đã bị vạch trần, mặt nạ bị xé rách, đạp lên đạo đức, bại lộ nhân tình.
Đương nhiên, người bình thường mới dễ sụp đổ.
Nhưng Lý Ngang thân là người chơi, khi cần thiết còn lợi dụng bí tịch truyền tống, trực tiếp chọn rời khỏi nhiệm vụ, rời khỏi hoàn cảnh này.
Căn phòng Thật Thà gì đó có lợi hại, cũng không thể lợi hại hơn hệ thống của trò chơi sát tràng.
-Rất tốt!
Nelson vui mừng, hứng khởi vung cánh tay một cái, đầu gối lò xo rung rung một lúc, tựa như toàn thân Hitmonlee đều lay động:
-Chúng ta, bắt đầu nào!
Khoảnh khắc nói chữ cuối cùng, Nelson mạnh mẽ nhảy thẳng lên, xoay 1260o giữa không trung, tầng tầng lớp lớp nện lên trên. Lúc đứng lên, vậy mà hắn đã Tây trang.
Để lộ ra khuôn mặt khắc ở trên lồng ngực, hai bên cổ áo của Tây trang nới rộng ra, xẻ đến tận eo.
Nelson đứng ở trước đại sảnh hình chữ “y” đạp mạnh một cái, một cái Microphone dựng đứng xuất hiện trên tay.
Hắn nắm cả giá của Microphone, làm như người dẫn chương trình tiết mực Talk Show trên TV, khoa trương xoay người, hô to:
-Hoan nghênh tới “Thời khắc sự thật” đêm nay!
Ầm.
Tiếng vang nặng nề truyền tới từ dưới đáy biệt thự. Mặt, vách tường, trần nhà. Tất cả đều đang điên cuồng rung lắc.
Tấm gỗ dài mành bắt đầu cuộn trào như làn sóng. Từ tấm gỗ mục nát, biến thành tấm thảm đỏ tươi sạch sẽ xinh đẹp.
Bụi bặm phủ trên mái vòng bay sang hai bên, thay vào đó là những ánh đèn studio chiếu sáng cả nóc đại sảnh.
Qua vài hơi, cái biệt thự tan hoang đổ nát này, đã biến thành studio cho chương trình thực tế rộng lớn.
Vị trí Lý Ngang đang đứng cũng dâng lên một chiếc ghế tựa giản dị không màu. Phía sau thành ghế viết một từ “Thành thật”
Đây là chuyện ngụ ngôn đó à?
Lý Ngang nhếch miệng:
-Lão thợ mộc, tạo ra chiếc ghế, một chiếc ghế tựa thành thật. Ghế tựa thành thật, nói thật. Đáng tiếc, không ai dám thử. Lão thợ mộc, thưởng số tiền lớn, mong muốn chờ được người hữu duyên.
-Không, sai rồi!
Nelson đứng ở chính giữa sân khấu đong đưa người, cực kỳ khoa trương nói to:
-Chiếc ghế này, chính là tinh túy tiết mục của chúng ta. Chỉ có nhìn thẳng vào nội tâm mình, ngươi mới có thể mang đi tất cả phần thưởng. Vậy, các ngươi chuẩn bị xong chưa?
Nelson hơi khom người, giơ microphone lên. Microphone hướng về từng hàng ghế hình khuyên phía sau studio.
Câu cuối cùng không phải là nói với Lý Ngang, mà là nói với “Khán giả” của tiết mục.
Zombie, Cự Ma, u linh, Ma cà rồng. Đủ loại quái vật hình thù kỳ quái ngồi dưới những chiếc ghế ngồi mới được đưa lên.
Có vài quái vật kỳ lạ, cho dù người từng xe vô số sách cổ thần bí như Lý Ngang cũng không thể phân biệt được.
-Thật là phô trương.
Lý Ngang tặc lưỡi. Linh thức của hắn bị hạn chế, tạm thời không thể nhìn ra những quái vật kia là ảo ảnh hay là thực sự tồn tại.
Toàn bộ khán giả quái vật đều ngồi xuống, châu đầu ghé tai nhau thì thầm, hưng phấn chờ tiết mục mở màn.
Đing đing đing!
Hiệu ứng âm thanh sôi động không biết truyền đến từ chỗ nào. Mấy chục ngọn đèn đồng loạt chiếu lên trên người người chủ trì là Nelson.
Hắn chỉnh trang lại âu phục một chút, hít sâu một hơi, cực kỳ có nội lực mà hô hào:
-Ghế tốt chính tông, chương trình xin hoan nghênh quý khách tùy lúc ghé tới xem nhãn hiệu ghế dành riêng cho lãnh đạo, ngồi rất thoải mái. Đây là chiếc ghế dành mà người nổi tiếng ngồi rất thoải mái, chiếc ghế dành cho khoảnh khắc nói thật.
Gửi tin nhắn tham dự tương tác, đoán xe tuyển thủ có thể vượt qua hai mươi câu hỏi nói thật hay không, có cơ hội đạt được 100 vé ưu đãi từ nhà tài trợ Gấu bắc cực E-sports. Cảm ơn Gấu bắc cực E-sports đã ra sức ủng hộ cho tiết mục. Tiếp theo đây mời thưởng thức chương trình thực tế, đến với thời khắc sự thật! Bây giờ, hãy để tôi giới thiệu kẻ khiêu chiến! Anh ta chính là…
Ngọn đèn lập tức chuyển hướng, chiếu lên người Lý Ngang đang đứng cạnh chiếc ghế. Xem ra là muốn để cho hắn tự giới thiệu.
Lý Ngang nhếch miệng cười cười:
-Tôi là Quản lý xã hội của khu phát triển công nghiệp công nghệ cao của quốc gia, đồng thời cũng quản lý ủy ban trường học và quản lý trị an khu vực, cũng là Phó chủ nhiệm quản lý công tác của văn phòng ban lãnh đạo tỉnh Nam Sơn. Mọi người có thể gọi tôi là, Hổ ca.