Hắn chưa kịp nói hết lời thì đã thấy trong bảo điện Đại Hùng, cô gái có tên Hồng Nương hét lên kinh hoàng, giãy giụa khỏi vòng tay Vương Quan, loạng choạng bỏ chạy.
-Đừng chạy.
Vương Quan mỉm cười, giơ tay lên.
Một cơn gió yêu ma không tên từ bên ngoài ngôi đền thổi tới, làm cho lớp vải của cái kiệu bên ngoài ngôi chùa bị cuốn lên.
Một chiếc đỉnh lư đồng cổ, bị làn gió yêu ma quấn lấy từ trong kiệu bay ra, rơi vào chính giữa bảo điện Đại Hùng.
Hồng Nương cũng bị gió yêu cuốn đi, treo trên đỉnh lư.
-Cứu mạng, cứu mạng!
Chiếc váy dài của Hồng Nương đung đưa tung bay, cô lên tiếng kêu khóc, nhưng đám yêu ma trong đại điện lại càng cười không kiêng nể gì ai, chỉ có đám hồ ly tinh là không nói gì, còn có hai ba con ma vô danh thì lộ vẻ không hài lòng, quay mặt đi, không dám nhìn cô.
-Các vị!
Vương Quan đứng dậy nói lớn:
-Ta lấy được đơn thuốc mới từ các vị tiền bối đạo môn. Chỉ cần lấy những đứa bé chưa sinh ra, chưa bị ô uế của trần thế, cộng thêm máu tươi của trăm loại yêu quái tràn đầy linh lực, thì có thể luyện được đan dược huyền diệu tên là 'Bách yêu đan'.
-Chỉ cần ăn được, người bình thường cũng có thể tăng hàng trăm năm công lực, cho dù là yêu ma đã hóa hình ăn, thì cũng có thể tăng tu vi lên.
-Ban nãy trong Phật tháp ta thực sự đã bị tấn công, và kẻ tấn công rất có thể đang ẩn nấp trong các vị. Nhưng ta muốn bỏ qua các hiềm khích lúc trước và cùng các vị thưởng thức bách yêu đan.
Nói xong, hắn mở hộp gỗ trong tay ra, chỉ dùng mắt trần cũng thấy một làn hương mờ mịt bay lên trong không trung, bay đi theo gió, khiến cho đám yêu ma xung quanh như si như say, trong thoáng chốc thấy cơ thể bản thân yêu lực đang dâng trào lên, chỉ cách một bước là có thể đột phá chướng ngại của tu luyện.
Bách yêu đan, danh bất hư truyền
Cạch.
Vương Quan đóng hộp gỗ lại, cười nói:
-Chỉ cần các vị nguyện ý hiến một giọt máu tươi, ta sẽ liên tục không ngừng sản xuất ra đan được, đôi bên cùng có lợi.
-Các vị nghĩ thế nào?
Đám yêu ma hai mặt nhìn nhau, quay đầu đồng thanh hô:
-Giao cho đạo trưởng Vương Quan an bài!
-Tốt!
Vương Quan cười lớn, nhẹ nhàng nói với Hồng Nương:
-Nương tử, ban đầu khi ta chuộc ngươi khỏi cái động ma của Tần lâu sở quán, ngươi đã nói sẽ làm tất cả vì ta. Bây giờ, đã đến lúc ngươi phải hiến dâng bản thân rồi.
Dứt lời, Vương Quan giơ tay lên, một cơn gió mạnh từ những ngón tay của hắn ta đổ xuống, hướng thẳng mặt Hồng Nương.
Một trảo này là muốn mở ngực mổ bụng Hồng Nương và lấy đứa bé bên trong ném vào đỉnh lu!
Loong coong…
Thanh trường kiếm bằng đồng từ trong góc bắn ra, nhanh như sét đánh, chớp nháy và sấm dền, chỉ cần một đòn đánh đã đánh tan cơn gió mạnh đó!
Cây trường kiếm không suy giảm, đi sâu vào những cây cột màu đỏ của bảo điện Đại Hùng, lũ quỷ quay đầu nhìn vào trong góc.
-....
Hình Hà Sầu đứng lặng tại chỗ, vẫn giữ nguyên tư thế vung trường kiếm.
-Đội trưởng…
Vạn Lý Phong Đao cười khổ nói:
-Vừa rồi anh liên tục nói, nhắc chúng tôi phải im lặng mà.
-Ha ha ha.
Hình Hà Sầu mỉm cười đứng thẳng dậy, vỗ mạnh vào lòng bàn tay và nói:
-Không được, không thể nhịn được nữa.
Người đàn ông mặt chữ điền quay lại nói với mọi người một cách thành khẩn và áy náy:
-Xin lỗi mọi người, tôi đã kéo các người cùng xuống nước rồi.
-Đâu có, đâu có.
Hòa thượng Tuệ Bẩm chắp tay mỉm cười nói:
-Tôi không vào địa ngục thì ai sẽ vào địa ngục? Cũng chỉ là giết người thành nhân mà thôi.
Liễu Vô Đãi lặng lẽ rút cung tên ra và nói một cách bình tĩnh:
-Bắt đầu đi.
-Này này này.
Lý Ngang bất đắc dĩ thở dài, tháo mắt kính ra, đeo mặt nạ thay đổi khuôn mặt lên:
-Từ ngữ của các anh thật là quá thoải mái, làm cho tôi rất khó xử lý.
-Haha.
Vương Quan bồng bềnh bay lên, chiếc áo của đạo gia tung bay, hắn nhìn về phía đội đặc nhiệm với nụ cười trên khóe miệng, nhưng ánh mắt đầy thờ ơ:
-Các ngươi muốn trở thành kẻ thù với ta?
Các họa tiết trên mặt nạ của Lý Ngang liên tục thay đổi, và cuối cùng thành bộ dạng siêu nhân Tiga.
Hắn ngửa cổ, con ngươi mắt mèo phản chiếu mái tóc bạc mặt hồng của Vương Quan, khuôn mặt nhân từ, nhẹ giọng nói:
-Tăng sư là lũ lưu manh ngu ngốc thì có thể đào tạo, nhưng yêu ma quỷ quái thì tất sẽ thành tai họa.
-Tăng sư là lũ lưu manh ngu ngốc thì có thể đào tạo, nhưng yêu ma quỷ quái thì tất sẽ thành tai họa?
Vương Quan cau mày, cúi đầu suy ngẫm nửa câu thơ này, bỗng nhiên ngẩng đầu lên, thẳng lưng, chiếc áo bào đạo môn không gió mà bay, râu tóc, ria mép vốn đã được cắt tỉa gọn gàng, lại tự ý xoắn xuýt giống như có sinh mệnh.
Trong thân hình gầy gò như que củi của hắn, tiêu tán ra yêu khí dồi dào u ám.
Ma khí giống như một tấm lụa mỏng, bao phủ toàn bộ bảo điện Đại Hùng, tưởng chừng như hư vô mờ mịt nhưng lại vô cùng ngưng thực, làm cho người ta hít thở khó khăn, suýt nữa ngất đi.
Sơn tiêu có rất nhiều thân phận, tăng, sư, đạo, nhân, quỷ.
Khi vào vai một nhà sư, hắn là phương trượng trụ trì nhân từ của chùa Cô Hàn.
Khi vào vai một đạo sĩ, hắn ta đã sử dụng thuật trường sinh đi mê hoặc phương sĩ quyền quý lầu son.
Khi vào vai một người phàm trần, hắn là phú thương Vương Quan Nam Trực Lệ thích làm việc thiện, hòa khí sinh tài.
Cuối cùng khi là quỷ, sơn tiêu không cần phải vào vai, hắn vốn là yêu ma, ăn lông ở lỗ, là con yêu cực kỳ hung ác chuyên ăn thịt người.