Lý Ngang nói thầm trong lòng:
-Không phải trong tiểu thuyết đều viết như vậy sao? Những con chuột quanh năm đào trộm mộ bởi vì thường ra vào mộ nên cả người bị dính rất nhiều tử khí của người chết.
-Ở trong mắt của tà ma chúng không khác gì vật chết nên mới có thể giữ được tính mạng.
-Đại ca à, khí của người chết không cùng đẳng cấp với tử khí, dù có dính nhiều hơn nữa thì cũng chỉ có thể khiến thân thể già sớm, chứ làm sao có thể che giấu được tà ma?
-Trừ khi chính là loại thây ma chưa mở linh trí, chỉ vụng về làm mọi việc theo bản năng, Si Mị.
Sài đại tiểu thư liếc mắt,
-Ở trong mắt người đã nhìn qua vô vàn Si Mị cao cấp như tỷ tỷ đây, thì tử khí đang bao phủ toàn thân hắn giống như một con ruồi đang đậu trên đỉnh đầu con lừa trọc đầu vậy,
-Hoàn toàn không có chút tác dụng che giấu nào cả.
-Tốt thôi.
Lý Ngang khiêm tốn nói:
-Vậy thì loại người nào có thể bị nhiễm nhiều tử khí như vậy mà vẫn chưa chết đây?
-A...
Hikikomori Sài đại tiểu thư bất ngờ bị hỏi như vậy, hơi đỏ mặt suy nghĩ nữa ngày rồi mới lúng ta lúng túng nói:
-Có thể, có thể là do hắn ngày đêm ngủ trong mộ, luôn ngủ cùng với hài cốt của yêu ma quỷ quái ?
-Hay là đã ăn trúng một thứ gì đó đặc biệt?
Thân ái thì ra cô cũng không biết nha.
Lý Ngang nhịn không được liếc một cái, tuy rằng Sài đại tiểu thư là Sí Mị, nhưng kiến thức còn không có cao bằng hắn.
Dù sao thì, sau khi cô trở thành Si Mị luôn ngồi xổm ở trong Cô Hàn tự chờ, không hề đi nơi khác.
Nơi phát ra tin tức duy nhất chắc là nghe trộm được những kiến thức của yêu ma ở trên tiệc rượu.
Có thể nói là một Hikikomori nhưng kiến thức quá ít.
Thạch Kỳ dường như hoàn toàn không biết ý định đề phòng của những người chơi, vẫn đang thành thật mà nói:
-Sắc trời cũng đã muộn rồi, Thập Tùng Trang vẫn còn cách nơi đây một chút.
-Chúng ta đã chuẩn bị tốt xe ngựa, xin mời các vị khách quý tạm dời quý bộ...
Nói một hồi, Thạch Kỳ chậm rãi ngậm miệng lại - sắc mặt bốn người chơi dần dần lạnh đi, mũi băng trong tay dường như cũng nâng lên một chút.
Lộp bộp
Toàn bộ da mặt của Thạch Kỳ dọc theo gương mặt rơi xuống đất, máu thịt bầy nhầy, chỉ có thể phân biệt được đôi mắt cùng với hai hàng răng trắng.
-Ôi chao,
Thạch Kỳ kêu lên, rồi ngồi xổm xuống nhặt da mặt trên mặt đất lên, đưa tay vỗ nhẹ bụi dính trên đó, rồi thổi một lần nữa, xong xuôi mới không nhanh không chậm dán lại trên mặt, rồi dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt các nếp nhăn.
-Tiểu nhân đi ra ngoài quá vội, vẫn chưa khâu lại vết thương cũ trên mặt.
Thạch Kỳ cười nói:
-Thật là mất mặt, đã làm cho các vị chê cười rồi.
Khi hắn ta nói, mặt của hắn lại trượt xuống thêm vài phần nữa, lớp da thịt trên trán rớt xuống, rơi xuống gần bờ môi.
-Rốt cuộc thì ngươi là cái quái gì vậy?
Hình Hà Sầu siết chặt Mạch Đao, sắc mặt lạnh như gang,
Chỉ cần câu trả lời của bên kia hơi khác thường một chút, thì lưỡi đao sẽ chém vào đầu hắn ngay lập tức.
Thạch Kỳ khẽ cười, vừa định trả lời, nhưng sắc mặt lại thay đổi, khác hẳn với bộ dáng ngả ngớn vừa rồi, trầm giọng nói:
-Hình Hà Sầu?
Hả?
Bốn người chơi vừa mới đáp xuống mộng cảnh Sinh Nam Vương tầng thứ 2, trừ khi tên Thạch Kỳ này có khả năng đọc được suy nghĩ, nếu không làm sao có thể biết được tên của Hình Hà Sầu?
Lão Hình hơi híp mắt.
-Ngươi là...
-À, người một nhà.
Thân thể đang đứng thẳng của Thạch Kỳ lập tức thả lỏng, đứng ung dung, vươn tay gãi gãi đầu, thản nhiên nói:
-Tôi là thợ săn tiền thưởng của Cục Đặc sự ở thành phố Cù, đây là khôi lỗi bên ngoài của tôi.
-Bây giờ tôi đang ở cùng với đồng nghiệp của anh Tuân Tử An của thành phố Ân, đội trưởng đội đặc nhiệm cơ động 6, và những người khác.
-Anh có mang theo chứng chỉ nhận dạng của mình không?
-Tử An?
Hình Hà Sầu hơi ngạc nhiên, từ trên cột ba lô lấy ra một miếng sắt kim loại viết dày đặc những loại văn tự kỳ lạ lít nha lít nhít.
Thạch Kỳ cũng nghiêm túc đưa móng tay đen tuyền ra, rạch một đường bên eo,
Rồi từ trong một cái bụng rỗng không có nội tạng gì lấy ra một miếng sắt có hình dạng và kích thước tương tự, dùng tay áo lau sạch vết máu trên đó.
Nó vừa vặn với miếng sắt trong tay Hình Hà Sầu.
Cũng không biết miếng sắt được tạo ra như thế nào, mà sau khi được lắp vào, văn tự trên đó sẽ tự động bắt đầu chuyển động biến hóa.
Lát sau, Hình Hà Sầu gỡ miếng sắt ra, giơ miếng sắt của chính mình lên trước mắt quan sát vài lần rồi mới gật đầu với Thạch Kỳ,
-Tử An đã nói tình huống ở trên này, anh tới đây tiếp ứng chúng tôi sao?
-Vừa tiếp ứng, cũng vừa đề phòng.
Thạch Kỳ dang hai tay ra,
-Chúng ta đến tầng hai sớm hơn nhóm của đội trưởng Hình tám ngày.
Cũng đã thu thập được tất nhiều thông tin tình báo trong tám ngày này.
Theo phỏng đoán của Dị Học hội, khu vực này chắc là một trong những lối vào từ tầng ba lên tầng hai, nên họ đã đặc biệt cử tôi canh giữ ở đây. Nếu đó là người của mình thì sẽ chịu trách nhiệm tiếp ứng họ,
-Còn nếu là những thế lực khác có ý đồ xấu thì… hehe.
Thạch Kỳ cười quỷ dị, tuy rằng không nói rõ ràng, nhưng mọi người đều biết ý của hắn.
Giả sử kẻ được dịch chuyển đến hồ này là tội phạm truy nã của Cục Đặc sự, hoặc là thế lực thù địch tình cờ đánh hơi được Sinh Nam Vương,
Vậy thì người thợ săn tiền thưởng trước mặt này, cũng không ngại kiếm thêm tiền thưởng ngay tại chỗ.
-Được rồi, không nói chuyện phiếm nữa
Thạch Kỳ hắng giọng nhìn ba người Lý Ngang đang đứng ở phía sau Hình Hà Sầu,
-Mấy vị đây là...
-Bạn đồng hành,