Người Chơi Hung Mãnh (Bản Dịch)

Chương 735 - Chương 735: Tắc Họng

Chương 735: Tắc họng Chương 735: Tắc họng

-Tướng quân cầm con dao găm vàng để dâng vua, tiếng nhạc đột nhiên bé dần, Hoàng Đế hoa mắt chóng mặt, bị người dìu vào phòng phía Tây, mãi không ra ngoài. Tướng quân thúc giục, từ trong phòng phía Tây truyền đến tiếng nói Hoàng Thượng đang tắm rửa thay quần áo.

-Một lúc lâu sau, Hoàng Thượng lên kiệu ngọc, rời khỏi phòng Tây.

-Đại tướng quân thấy hoàng đế không quỳ xuống mà chỉ cúi đầu hỏi Hoàng Đế trong nhân gian hỗn loạn, có còn minh mẫn không.

-Hoàng Thượng tự nói rằng thế gian hỗn loạn, tâm tư lộn xộn, nhưng hiện giờ đã vứt bỏ những thứ bên ngoài, không còn gì phải lo lắng.

-Cung nhân phi tần khóc nức nở, lau đi máu tươi, không đành lòng nhìn hoàng đế ngồi trên kiệu ngọc rời đi, nhưng tướng quân chỉ cao giọng cười lớn, dẫn kiệu ngọc ra khỏi cung, nhẹ nhàng rời đi.

Nói đến đây, biểu cảm của Người Vượn hơi kỳ dị:

-Tân Công Bình một lần được xem thượng tiên, cuối cùng bị Vương Trăn đưa đến nơi mà Thành Sĩ Liêm đang ở trọ, chính mắt nhìn thấy cơ thể Vương Trăn chậm rãi biến mất hoàn toàn.

-Thành Sĩ Liêm hỏi hắn cảnh tượng nghênh giá thế nào, Tân Công Bình chỉ đùn đẩy rằng có cơ hội sẽ nói sau.

-Mấy tháng sau, truyền đến tin Hoàng đế băng hà. Năm sau, Tân Công Bình được thăng lên làm huyện bộ của huyện Giang Đô tại Dương Châu.

Người Vượn nhìn những biểu cảm khác nhau của khách khứa, ẩn ý nỏi:

-Các vị, nghe có hiểu không?

Trong đại sảnh lạnh ngắt như tờ, không có người trả lời.

Lạch cạch.

Bạch Vĩnh Nghiễn đặt đũa xuống đĩa gỗ, thản nhiên nói:

-Nghênh giá, đương nhiên là gặp Hoàng Thượng. Quan âm nghênh đón, tất nhiên là muốn đưa Hoàng đế thăng thiên.

-Chỉ là, nếu như là quan âm nghênh đón bình thường, chắc là Hoàng đế bệnh tình nguy kịch, vô phương cứu chữa, sứ giả của âm phủ mới đến để nghênh giá.

-Mà trong chuyện xưa, Vương Trăn và tướng quân có hành động quỷ dị, không giống người sống, khăng khăng tìm cách vào cung, đóng quân ở chùa cạnh gần hoàng cung. Chỉ sợ là thần tử mưu phản lấy danh nghĩa quan âm thôi.

-Tướng quân oán giận Hoàng đế xung quanh có nhiều người che chở, những người này, chắc là chỉ thị vệ bên cạnh hoàng đế.

-Trong đêm tiệc, thần tử mưu phản nghĩ cách tách Hoàng đế khỏi các thị vệ, cầm gao găm "mời" hoàng đế thăng thiên.

-Sau đó hoàng đế bị đưa vào phòng Tây để tắm rửa thay quần áo, cái gọi là tắm rửa, chỉ sợ cũng là thêm đao trên người.

-Phi tần khóc nức nở, lau chùi máu tươi đầy đất, nói cách khác, hoàng đế khi ngồi trên kiệu ngọc để xuất giá đó đã là một cái thi thể rồi.

Bạch Vĩnh Nghiễn quét mắt một vòng đám khách câm như hến, kiêu ngạo hờ hững buông lỏng tay, thuận miệng nói:

-Bạch mỗ nhớ rõ, nguyên nhân cái chết của tiên đế Thuận Tông vô cùng khả nghi đúng không?

-Năm đó Thuận Tông có ý định muốn cải cách triều chính.

-Nhưng bởi vì thái giám cùng một số quan thần kết bè kết cánh phản đối, cuối cùng cuộc cách tân không bệnh mà chết.

-Hệ thống thái giám kia để diệt trừ hậu họa, đã trực tiếp ép vua Thuận Tông thoái vị, trở thành thái thượng hoàng.

-Truyền lại ngôi vị hoàng đế cho thái tử lúc đó mới mười sáu tuổi, cũng chính là hoàng đế bệ hạ hiện tại.

-Thuận Tông đã định phái người đến Tần Châu, yêu cầu sứ thần Lũng Tây phát binh bãi bỏ hoàng đế mới, nhưng mà sự việc bị bại lộ, mật sứ bị giết, Thuận Tông lâm vào cảnh bị giam lỏng.

-Năm sau, hoàng đế bệ hạ nói thái thượng hoàng bệnh lâu thành tật, cần phải ở trong thâm cung nội viện, không thể gặp người ngoài.

-Sau tháng năm, hoàng đế bệ hạ tuyên bố thái thượng hoàng bệnh mà chết.

-Thời vừa khớp với miêu tả trong chuyện xưa cản thượng tiên của Tân Công Bình.

-Nếu theo như ngươi vừa miêu tả về cảnh thương tiên và Tân Công Bình, chính là có nghịch thần đã giết Thuận Tông.

-Vậy thì nghịch thần ở đây, khả năng cao là đám thái giám đã giúp hoàng đế đương thời chiến thắng trong cuộc tranh đấu ngôi vị thái tử.

-Sở dĩ bịa đặt ra đám người Tân Công Bình, Thành Sĩ Liêm và Vương Trăn, chính vì muốn dùng hình thức ma quỷ để ghi lại những chuyện đã xảy ra lúc đó.

Bạch Vĩnh Nghiễn nhìn vẻ mặt khó coi đến cực điểm của Ngư Khánh Thu, coi như chẳng có gì nói với Người Vượn:

-Ý nghĩa của chuyện xưa này rất đơn giản.

-Nếu lúc trước thái thượng hoàng có ý định cải cách triều chính đã bị đám hoạn quan bức ép đến thoái vị thậm chí là giết chết.

-Vậy thì, đương kim Hoàng đế đã từng chính mắt thấy thậm chí là tham gia vào kế hoạch mưu hại thái thượng hoàng của đám hoạn quan, tất nhiên sẽ không thể đẩy mạnh cách tân triều chính rồi.

Bên trong phòng lớn như vậy, lặng ngắt như tờ, có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi.

Róc rách.

Bạch Vĩnh Nghiễn tự rót cho mình một ly trà, nhàn nhã thanh thản nhìn quét qua một vòng biểu cảm của mọi người trong đại sảnh, cười hỏi:

-Sao không ai nói gì vậy? Là ăn nhiều quá rồi, bị tắc họng sao?

...

Ngư Khánh Thu bình tĩnh nâng mắt lên, trong giọng nói không mang chút thăng trầm:

-Bạch Chân, gốc ở huyện Yển châu Mặc, cha mẹ mất sớm, thời trẻ khi tham gia dùng binh khí đánh nhau, bỏ trốn sau khi lỡ tay giết người, bái nhập làm học trò của một thuật sĩ người nước ngoài.

-Bảy năm sau, đổi tên thành Bạch Vĩnh Nghiễn xuất hiện ở thành Hồng Châu, am hiểu phong thủy, luyện chế đan dược. Hết năm này sang năm khác, vào Thục Vương phủ, trở thành thượng khách khanh.

-Hả?

Bạch Vĩnh Nghiễn nhướn mày:

-Kể lại thông tin về ta rất rõ ràng tỉ mỉ, thế nào, ngươi đây là làm một bà mối, giúp ta tìm mối hôn nhân môn đăng hộ đối sao?

Ngư Khánh Thu không để ý đến lời nói của Bạch Vĩnh Nghiễn, tự nói:

-Sư phụ là phương sĩ đã chết mười mấy năm kia của ngươi, thân phận thật sự, chính là phó đà chủ tại Hồng Châu của Bạch Liên giáo Nhân Tự môn.

-Sau khi hắn chết, ngươi đã kế thừa những gì hắn để lại, gia nhập Bạch Liên giáo.

Bình Luận (0)
Comment