Người Chơi Hung Mãnh (Bản Dịch)

Chương 770 - Chương 770: Giải Quyết Xong

Chương 770: Giải quyết xong Chương 770: Giải quyết xong

Ngay lúc viết xong chữ cuối cùng, thì đầu của Lý Ngang cũng xuất hiện ở bên ngoài cửa sổ.

Lý Ngang chống tay lên mép cửa sổ, nhẹ nhàng nhảy vào, nâng điềm lành trong tay cho bạn đồng hành, cười nói:

-Đã giải quyết xong.

-Cuối cùng cậu cũng tới.

Vạn Lý Phong Đao thở phào nhẹ nhõm nhìn con vật trong tay Lý Ngang, tò mò nói:

-Đây chính là cái điềm lành kia sao? Sao lại có chút giống vượn người vậy...

-Đây cũng không phải là loài vượn bình thường,

Lý Ngang nghiêm nghị nói:

-Mà là loại tồn tại đứng thứ hai của tứ đại linh hầu trong truyền thuyết, lão nhị Thứ Viên,

-Vừa mở miệng sẽ là cái dạng: Arnold ocete? Na na, nói như vậy thì có vấn đề gì đâu? Ha ha, hóa ra là các ngươi không thích nói chuyện như thế này nha. Goba Nasai, để ngươi không thấy khó chịu ta sẽ chủ động biến mất, Minasan, hạnh phúc mãi mãi nhé desu!

-Cái khẩu vị này của cậu cũng quá nặng rồi!

Vạn Lý Phong Đao trợn trắng mắt, mặt không đổi sắc mắng:

-Vừa mở miệng là đã biết rồi, lão sonar( là chỉ những người đàn ông nhưng giả giọng thiếu nữ ngây thơ)

Lý Ngang bình tĩnh phất phất tay.

-Chiêu chí mạng chân chính của Nhị thứ viên chắc chính là như vậy.

Ha ha.

-Những [sinh vật kém cỏi ] như các người... cũng xứng [ vọng tưởng] sao?

-A [Nhị Thứ Nguyên chân chính] cái gì- theo như chúng ta thấy thì ngươi chẳng hiểu chút nào.

(Cười)

Đi đi đi ...

-Nhưng mà thấy cậu ngụy trang thành tư thế [Nhị Thứ Nguyên] nực cười như vậy

-Làm cho chúng tôi cũng có chút hứng thú với [Tam Thứ Nguyên- Bạch ngu ngốc] nha.

-Sao cậu lại thuần thục được như vậy chứ?

Vạn Lý Phong Đao nhìn Lý Ngang đang đứng một chân, nhắm một mắt, giơ ngón giữa và ngón áp út ra làm động tác thủ 6+1, cảm giác đau hết cả trứng chửi bậy:

-Bắt chước quá giống ngược lại có khi sẽ tiết lộ sự thật cậu rất giống với nhị thứ viên nha...

-Đó là đương nhiên

Lý Ngang ngay lập tức thay đổi tư thế bình thường trở lại, rồi bình tĩnh nói:

-Không điều tra thì không có quyền lên tiếng, là một người chơi chuyên nghiệp có tố chất, nhất định phải hiểu biết sâu sắc về khác biệt giữa thời gian, khác biệt về văn hóa từng khu vực.

-Đừng nhìn tôi hiện giờ như thế này, khi còn trẻ, tôi đã được người ta xưng là Bách khoa toàn thư Nhị Thứ Nguyên sống đấy.

Ngươi bây giờ chẳng lẽ không trẻ tuổi hay sao...

Lý Ngang không để ý đến vẻ mặt nhức hết cả trứng của Vạn Lý Phong Đao,

Mà chỉ lắc đầu thở dài, giống như là đang hồi tưởng lại tuổi thanh xuân đã qua của chính mình,

-Tóm lại, chúng ta phải khẩn trương lên thôi,

-Mặc dù bây giờ trong Lữ Châu Thành sẽ không còn người siêu nhiên nào đuổi theo nữa

-Nhưng mà thứ này, vẫn cực kỳ phỏng tay ...

Lúc ở trong vương phủ hắn đã tận mắt chứng kiến điềm lành có năng lực tiên đoán, đoán mệnh, lai lịch của con vượn người này chắc chắn không hề đơn giản.

Nói rút là rút ngay,

Mấy tên người chơi lặng lẽ không một tiếng động rời khỏi dịch trạm đi đến vùng ngoại ô.

Lý Ngang sử dụng 【Triệu Hồi · Khủng Cụ Chiến Mã】 triệu hồi ra một con ngựa toàn thân bốc lên Hỏa Diễm cực cao, rồi ném điềm lành vẫn đang hôn mê chưa tỉnh lên lưng ngựa.

Liễu Vô Đãi lấy trong thanh ba lô ra đạo cụ xe đạp,

Hai người còn lại cũng tự động lấy ra đạo cụ của riêng mình rồi chạy về hướng Trần Châu Thành.

Tin tức về cái chết của Bạch Liên Thiếu chủ chỉ ngắn ngủi có vài ngày đã lan truyền khắp đại giang nam bắc.

Cho dù những người đã thoát ra khỏi địa cung kể lại rất mơ hồ, chỉ mô tả sơ bộ một chút về tình hình đã xảy ra vào thời điểm đó.

Nhưng cố sự về vị Tây Môn đạo sĩ một mình cầm kiếm tiêu diệt Bạch Liên Thiếu chủ, chém giết đám yêu chúng Bạch Liên ngay trước mặt đề kỵ Vũ Đức Vệ, sau đó ngang ngược càn rỡ đem điềm lành đi,

Vẫn có tính chất truyền kỳ như cũ,

Khiến cho vô số nhân sĩ giang hồ phải trầm trồ thán phục.

-A, tên của Tây Môn đạo sĩ thật sự rất có độ nhận thức nha. Xét theo cách đặt tên, chắc hẳn hắn chính là vị đồng chí Tiểu Lý kia của chúng ta rồi.

Trần Châu, phủ thứ sử, trong một gian phòng trọ nào đó.

Trúc Học Dân mặc một bộ trường sam khép điều báo trong tay lại, lắc đầu cười khổ.

Thế giới này cũng có báo chí nguyên thủy.

Ngoại trừ ghi chép chuyên môn chỉ dụ chiếu thư của hoàng đế và điều báo chính sự của triều đình ra,

Vẫn còn tồn tại một số báo chí của dân gian, do các nhà thương nhân điều hành, đăng tất cả những tin tức bao gồm cả chuyện bịa trên giang hồ.

-Chắc chắn chính là anh ta.

Sơ Ấm đang ngồi ở bàn phía sau đối diện với Trúc Học Dân, cô đã từng gặp qua Lý Ngang trong một nhiệm vụ, nghe vậy liền gật đầu nói:

-Theo những gì mà cục đã miêu tả về tâm lý của cậu ta, thì có vẻ như cậu ta đặc biệt thích sử dụng thông tin sai lệch để đi đánh lừa người khác.

-Nhưng lần này, hình như có hơi phô trương quá thì phải?

-Đâu phải là chỉ một chút.

Thạch Kỳ đang ngồi trong góc thưởng thức trà thổi thổi chén trà, thản nhiên nói:

-Nghe nói vị Quảng Mục hộ pháp bị chết con kia hình như đã phát điên rồi,

-Đánh chết tươi không ít nô bộc trong phủ.

-Mấy ngày nay chắc là đang bận rộn tập hợp người ngựa để chuẩn bị truy lùng tử thù giết con khắp thiên hạ.

-Phía quan phủ bên kia cũng không nhàn rỗi, khắp các châu, quận, huyện, thành đều dán đầy hình của Tây Môn đạo sĩ.

-Đông xưởng và Vũ Đức Vệ còn truyền lời ra ngoài, chỉ cần cung cấp được bất kỳ manh mối gì đều sẽ được thưởng một ngàn lạng bạc.

Một ngàn lượng bạc đã đủ để khiến cho những kẻ nhân sĩ liều mạng trên giang hồ đỏ mắt, rơi vào điên cuồng,

Ngay cả những tu sĩ bình thường cũng không nhịn được dò hỏi trái phải xung quanh, hỏi xem có tin tức gì về đạo sĩ tóc ngắn ở phụ cận xung quanh châu, huyện hay không.

Nhưng bọn hắn cũng không thực sự muốn đi bắt Tây Môn đạo sĩ.

Nói đùa,

Đây chính là kẻ mạnh đến mức đơn phương độc mã giết chết Bạch Liên thiếu chủ và một đám giáo chúng tinh nhuệ mà không thở gấp chút nào.

Bình Luận (0)
Comment