-...
Các tu sĩ đứng trên boong tàu khó kìm nén được sắc mặt kinh ngạc, bọn họ cũng chưa từng nghe được nhiều bí ẩn như vậy.
-Chắc hẳn các ngươi sẽ vô cùng nghi ngờ nhỉ, nếu như đã không có bấc đèn. Vì sao lại không thể dùng nghi quỹ, trực tiếp liên thông với vị Trương Tiên Sư đã lên tiên từ lâu rồi, cầu xin Trương Thiên Sư lại ban thưởng thêm một cái bấc đèn mới.
La Tư Viễn lại thở dài, nói:
- Thật ra, từ mấy trăm năm trước Long Hổ Sơn đã hoàn toàn mất đi liên hệ với tiên giới. Cho dù có dùng biện pháp gì đi nữa, cũng đều không có thể nối liền và liên thông cái gì với một vị tiên nhân. Nếu như không có được một cái bấc đèn mới, cũng chỉ có thể duy trì hiện trạng. Liều mạng mà sưu tập yêu ma trong thiên hạ, đưa ma vật vào làm củi mới, để lấp đầy bên trong Luyện Ma Quật luôn luôn cuồn cuộn không ngừng. Nhưng mà Thần Hỏa đốt hoài không tắt, cuối cùng thì ma vật cũng có lúc cạn kiệt. Vi để kéo dài Thần Hỏa, có thời điểm ở trong núi dường như đã thử tất cả các thử đoạn. Có những lúc quá nguy cấp mà vẫn không tìm được ma vật. Thậm chí còn để cho những người sống lâu sắp chết, những trưởng lão không có hi vọng thăng cấp đưa vào bên trong đáy của Luyện Ma Quật, lấy thân làm củi, để Lục Đinh Thần Hỏa gắn bó với hy vọng của nhân gian.
La Tư Viễn lại lắc đầu, nói:
-Mấy năm trước, bần đạo đã thu hoạch được linh cảm từ trong cổ tịch, thiết kế ra một loại trận pháp. Có thể đưa ma khí trong Luyện Ma Quật đi vào bên trong sông Lăng Thủy, mượn thế nước của sông Lăng Thủy, pha loãng ma khí. Làm như vậy có hai chỗ tốt. Một là có thể khống chế yêu ma lợi dụng sự phát triển của ma khí mà hình thành yêu ma mới có tu vi và địa vị, khí hậu khó thành hình, có thể dễ dàng bị săn bắn, làm củi đốt. Hai là có thể hóa giải khí áp cao ở bên trong Luyện Ma Quật mà mấy trăm năm qua không có một khắc nào dừng lại, ma khí trong trầm tích ở trên đỉnh hang động năm xưa đều nhanh chóng hóa thành thật. Cả Luyện Ma Quật giống như là một cái hỏa thiêu nước sôi, lại bị cưỡng ép đóng nắp vò lại, gần như lúc nào cũng có thể phát ra nguy hiểm. Khai thông ma khí, cũng có thể để có Luyện Ma Quật được ổn định.
...
Các tu sĩ ở đây đều không ai nói tiếng nào, lặng ngắt như tờ.
Sắc mặt của vị đạo nhân trung niên ở Long Hổ Sơn không chút thay đổi, nói:
-Trận pháp để khai thông ma khí được chôn giấu ở trong lòng sông Lăng Thủy. Quả thật đã tạo nên số lượng lớn yêu ma. Nhưng đây đều là giữa hai cái hại thì ta chọn cái nhẹ hơn. Tiên Phật không cứu, phàm nhân chỉ có thể tự cứu.
-Nói hay lắm.
La Tư Viễn gật đầu, nói:
-Trưởng môn chấp nhận đề nghị của bần đạo, bí mật xây dựng một trận pháp ở giữa sông Lăng Thủy. Giờ khắc này các vị đã nhìn thấy Cửu Khúc Tỏa Giang Lạc Thần Trận, thật ra chính tay bần đạo làm người thiết kế, âm thầm để lại một chút chuẩn bị ở phía sau.
...
Tướng quân Đỗ Đình Hoài hít sâu một hơi, chậm rãi nói:
-La đạo trưởng nói với chúng ta những điều này để làm cái gì? Chúng ta vốn dĩ không hiểu được bí ẩn của Long Hổ Sơn, không cần ngươi phải tới giết người diệt khẩu, vì sao phải dùng trận pháp để bao vây chúng ta ở nơi này chứ?
-Không phải là bao vây, mà là bảo vệ.
La Tư Viễn thản nhiên nói:
-Một khi kế hoạch bắt đầu thì không có cách nào dừng lại được.
-Bởi vì chư vị còn đang ở trên thuyền, không ở trong Thành Trần Châu.
-Chờ một lúc nữa mới có thể cùng bần đạo nhìn thấy chân tướng của thế giới.
-Thành Trần Châu…
Tướng quân Đỗ Đình Hoài bỗng nhiên ý thức được điều gì, phẫn nộ quát:
-Ngươi đã làm gì thành Trần Châu rồi?
-Bây giờ còn chưa làm gì.
La Tư Viễn giang tay ra, liếc mắt nhìn quái vật dị thường không ngừng cuồn cuộn trên mặt sông, lạnh nhạt nói:
-Tính toán thời gian, những người mặt nòng nọc này còn cần hai khắc đồng hồ nữa mới có thể xuôi dòng nước đến thành Trần Châu.
Ầm ầm
Tiếng sấm nổ vang bên tai.
Trong mắt Đỗ Đình Hoài, phản chiếu rõ ràng sông Lăng Hà lít nha lít nhít đầy nòng nọc chìm nổi trong nước.
Cổ họng hắn ta run run, cảm thấy ớn lạnh sống lưng:
-Những thứ này, những quái vật này...
La Tư Viễn lạnh nhạt nói:
-Bọn chúng sẽ bao phủ thành Trần Châu.
Coong
Tiếng Hoành Đao xoẹt qua vỏ đao vô cùng rõ ràng, đám người chỉ cảm thấy một tia sáng lạnh lóe lên.
Vị giáo úy Vũ Đức Vệ kia vậy mà ở trong điện quang hỏa thạch rút đao ra khỏi vỏ, thi triển pháp thuật Súc Địa Thành Thốn, yên lặng không một tiếng động chém vào bả vai của La Tư Viễn.
La Tư Viễn không tránh không né, mỉm cười tùy ý để Hoành Đao chém vào trong thân thể mình.
Leng keng.
Trong ánh mắt của giáo uy hiện lên vẻ không thể tưởng tuợng nổi, chế thức Hoàng Đao không thể phá vỡ được dễ dàng vỡ vụn thành mảnh vụn, lưỡi đao nổ tung bay lòng vòng xoẹt qua khuôn mặt hắn, để lại vệt máu dài.
Mà La Tư Viễn lại một cọng tóc cũng không hao tổn gì, toàn thân boa phủ một tầng ánh sáng trắng u ám nhàn nhạt, trên cơ thể không có bất kỳ một vết thương nào.
-Khỏi cần thử.
La Tư Viên duỗi ngón tay ra, chậm rãi đẩy chuôi đao Hoành Đao ra, ôn hòa nói:
-Bần đạo một tay thiết kế khơi thông trận pháp ma khí, cho dù là chưởng môn đại nhân đích thân tới, cũng không thể nào đoạt lấy quyền khống chế trận pháp từ trong tay của bần đạo.
-Mấy sư huynh, các ngươi cũng có thể thu hồi pháp quyết đang ở giấu ở phía sau rồi.
-Trong trận pháp này, bất kỳ cái gì tổn thương đều không có tác dụng gì đối với thân thể của bần đạo đâu...
Lời nói còn chưa dứt, mấy tên Long Hổ sơn đạo nhân quát lên một tiêng lớn, thủ quyết chạm vào nhau, dẫn động sấm sét trên bầu trời, rơi xuống đầu La Tư Viễn.
Toàn thân La Tư Viễn đều tiếp nhận sấm sét cao hàng nghìn mét.