Xì!
Cửa đệm bên ngoài phòng cách ly mở ra, hai nhân viên y tế mặc đồ bảo hộ chuyên dụng mang theo một cái hộp kim loại đi vào phòng cách ly.
Bởi vì các chỉ số về sinh lý và tâm lý của Hình Hà Sầu trên hệ thống theo dõi là bình thường nên nhân viên y tế chỉ đơn giản mở hộp kim loại và sử dụng dụng cụ bên trong để kiểm tra nồng độ meme trên cơ thể anh, sau khi xác định ở mức ổn thì hỏi thêm một số vấn đề, cuối cùng giúp anh ta tháo bộ cảm ứng gắn trên người xuống.
-Thế nào rồi?
Chiếc loa ở góc trần nhà bỗng phát ra giọng nói của một người phụ nữ, Hình Hà Sầu ngẩng đầu trông thấy Giản Như Sương đang đứng sau tấm kính một mặt của phòng cách ly.
-Vẫn được.
Hình Hà Sầu gật nhẹ đầu:
-Nói vài câu với Lý Nhật Thăng.
-Lại là hắn?
Giản Như Sương nhướn mày:
-Cảm giác hai người luôn gặp mặt nhau.
-Chắc có lẽ vì chúng tôi đều ở Ân thị.
Hình Hà Sầu gãi đầu:
-Người anh em họ Lý này ngoại trừ lời nói và hành động có chút kỳ quái ra thì làm người vẫn rất đáng tin. Lần này có thể còn sống sót đi ra cũng phải cảm ơn cậu ấy. Mà thôi, bỏ qua chuyện đó đi, tôi sẽ nói rõ mọi chuyện trong báo cáo nhiệm vụ. Những người khác thế nào rồi?
-Đang tỉnh lại.
Giản Như Sương nói:
-Các căn cứ đang thống kê thương vong, nhưng vì nhiệm vụ lần này có thể rời khỏi bất cứ lúc nào nên tổn thất hẳn sẽ không quá cao.
-Vậy thì tốt rồi.
Hình Hà Sầu thở phào nhẹ nhõm:
-Trúc Học Dân đâu rồi?
-Anh ta tỉnh sớm hơn anh một chút, lúc này đang báo cáo, hay là anh cũng đi xem một lát đi.
-Được.
Hình Hà Sầu gật đầu đứng dậy, sát trùng toàn thân dưới sự hỗ trợ của nhân viên y tế, sau đó lại mặc vào quần áo giám sát cách ly.
Rời khỏi phòng cách ly, cùng Giản Như Sương tiến vào thang máy, xuống đến một tầng nào đó của Cục Đặc Sự.
Sau khi cửa thang máy mở ra, một hành lang hình chữ L xuất hiện trước mặt Hình Hà Sầu. Tấm biển trên trần hành lang cho thấy tầng này là “Trung tâm kiểm soát meme của Bộ Nghiên cứu Khoa học thuộc Cục Đặc Sự”.
Bên phải hành lang hình chữ L có rất nhiều phòng họp và văn phòng.
Còn trên bức tường bên trái hành lang được đặt một tấm kính chống đạn trong suốt. Đứng sau lan can hành lang là có thể nhìn xuyên qua lớp kính thấy được một không gian ba tầng khổng lồ nằm ở phía dưới.
Có rất nhiều dụng cụ và thiết bị được bày ra trên mặt đất, cũng như có rất nhiều các nhân viên nghiên cứu khoa học mặc đồ bảo hộ cách ly cục mịch đi qua đi lại.
Mà giữa đại sảnh thì đặt một bệ kim loại hình tròn rất lớn.
-Đây là…
Hình Hà Sầu hít vào một ngụm khí lạnh, vô thức đưa tay đặt lên tấm kính chống đạn.
Chỉ thấy một đứa bé khổng lồ đang lơ lửng trên bệ kim loại tròn.
Nó không mặc quần áo, nhìn không ra nam nữ, đang nhắm mắt nổi bồng bềnh, toàn thân bao trùm trong ánh sáng màu xanh lam chiếu ra từ bệ kim loại.
-Đây là tồn tại dị thường mà Trúc Học Dân đã mang về, nếu không có gì bất ngờ thì nó hẳn là Sinh Nam Vương.
Giản Như Sương gật đầu nói:
-Trúc Học Dân và các đồng chí trong Hội dị học thuật khác với các anh. Nơi bọn họ ngủ là ở trong phòng cách ly của trung tâm kiểm soát meme. Sau khi Trúc Học Dân rời khỏi mộng cảnh, anh ta trước tiên tiến vào thiết bị ổn định thế giới thực của trung tâm điều khiển meme, cũng chính là bệ kim loại hình tròn trong đại sảnh kia. Sau đó anh ta ép đầu, từ sau gáy nặn ra Sinh Nam Vương.
-Nặn..ra?
Vẻ mặt của Giản Như Sương trở nên có chút kỳ quái:
-Có vẻ như trước khi rời khỏi mộng cảnh, Trúc Học Dân đã cất Sinh Nam Vương vào trong đầu của mình, mang về thế giới hiện thực.
Hình Hà Sầu im lặng một lúc lâu rồi hơi gật đầu:
-Nghe có vẻ đúng như điều mà ổng có thể sẽ làm.
-Sau khi Sinh Nam Vương xuất hiện, nó liền lập tức bóp méo thế giới hiện thực xung quanh.
Giản Như Sương nói rõ:
-May mà bị thiết bị ổn định trong thế giới thực hạn chế, không để nó phá hoại càng nhiều.
Hình Hà Sầu không xa lạ gì với cái gọi lại thiết bị ổn định trong thế giới thực.
Bản chất của thứ này thật ra là tăng cường các quy luật vật lý của thế giới thực trong một phạm vi nhất định, từ đó ngăn chặn các loại sức mạnh kỳ dị và hỗn loạn.
Những chiếc còng tay được sử dụng bởi các đặc vụ của Cục Đặc Sự cũng là phiên bản mini của một loại trang bị ổn định trong thế giới thật.
Hình Hà Sầu mím chặt đôi môi, đứng sau lan can nhìn xuống Sinh Nam Vương thật lâu rồi mới quay người rời đi, cùng Giản Như Sương bước vào một phòng họp.
Trong phòng họp đèn đuốc sáng trưng, các đầu não của Cục Đặc Sư đang dùng hình thức không gian ba chiều (để tránh phát sinh tình huống bất ngờ, Đặc Sự Cục đôi khi sẽ mở họp dưới hình thức viễn trình từ xa) lắng nghe báo cáo của Trúc Học Dân.
-. . . . Những tin tức từ nhiệm vụ lần này thật ra đã tiết lộ rất nhiều điều. Nếu là mộng, thì nhất định sẽ có lúc phải tỉnh lại.
Trúc Học Dân vẫn còn đang mặc đồ bảo hộ, đứng sau chiếc bàn dài hình bầu dục và chậm rãi nói:
-Sau khi tiến vào biển ý thức của Sinh Nam Vương, đi đến mộng cảnh tầng thứ ba, tôi đã nhìn thấy một đứa bé sơ sinh đang nằm trong màng ối. Sinh Nam Vương là ý thức thể của tất cả những đứa trẻ bị chết yểu từ trước đến nay. Dựa theo sự phân tích của đoàn cố vấn trước đây, ba tầng mộng cảnh của Sinh Nam Vương chính là ba lớp tiềm thức của nó. Lớp ý thức bên ngoài của nó được thể hiện như một huyền thoại đô thị hỗn loạn và đáng sợ. Mà dưới tầng này là một thế giới hoàn chỉnh với logic chặt chẽ hơn. Xuyên qua thế giới đó thì sẽ đến lớp tiềm thức sâu nhất của Sinh Nam Vương. Chỉ cần truyền bá ý nghĩ của mình ở lớp thứ ba thì sẽ có thể khiến Sinh Nam Vương thay đổi. Vì vậy tôi đã lợi dụng công pháp Đạo Ma Tâm Chủng truyền suy nghĩ thức tỉnh vào tiềm thức của nó, cũng chuyển một phần ký ức của chính mình cho nó. Để nó, trở thành tôi.