Lý Ngang nhìn chằm chằm bạn đồng hành một lúc lâu, phát hiện mấy người cũng còn đang suy nghĩ, liền mở miệng nói:
-Hay là, anh nói như thế này…
Hắn bắt đầu bình tĩnh trần thuật, La Tử sau khi im lặng một lát, thuật lại lời nói của Lý Ngang từng câu từng chữ một.
-Xin lỗi, Ong Mật tiên sinh, vì là một người bình thường, tôi vẫn luôn bị giới hạn trong kết cấu tri thức của riêng bản thân, với trình độ trí lực và kinh nghiệm đã từng trải qua, tôi không có cách nào đưa ra một kết luận tinh chuẩn khách quan.
Chỉ có thể trong phạm vi năng lực của bản thân mà đưa ra một câu trả lời chắc chắn.
La Tử dừng lại một tí, bắt chước Lý Ngang dùng giọng nói trầm tĩnh để chậm rãi nói:
-Bản thân sự kiện này có vô số loại góc nhìn có thể cung cấp lời giải.
Ví như xét từ nguyên tắc luật pháp mộc mạc nhất chính là giết người thì đền mạng, bốn gã đồng đội thành viên nhóm thám hiểu đã mưu hại và ăn hết bạn đồng hành thì lẽ ra nên bị phán tử hình.
Đối với Minh Phủ mà nói, tôn trọng điều lệ của luật pháp là yếu tố quan trọng nhất, dựa theo tiêu chuẩn thi hành luật pháp nghiêm ngặt, giảm xuống nhân tố con người, có thể đề cao mạnh mẽ hiệu suất thi hành pháp luật, giảm thiểu thời gian và chi phí lao động.
Nam tử Ong Mật không tỏ thái độ gì, chẳng qua là điểu chỉnh tư thế ngồi thẳng lưng một chút xíu.
La Tử nhìn hắn, tiếp tục nói:
-Dĩ nhiên, quá trình phán quyết này quá mức đơn giản và thô bạo, nền tảng pháp luật là như thế nào?
Văn minh loài người chế định luật pháp, điều này dựa trên cùng một khả năng là cùng tồn tại, mục tiêu căn bản của tất cả luật pháp trên thế gian, đều là xúc tiến và cải thiện trạng thái cùng tồn tại của loài người, điều tiết quan hệ trong trạng thái cùng tồn tại công chính và hòa bình.
Nếu cơ sở để mọi người có thể cùng tồn tại không còn tồn tại nữa – ví dụ như trong án lệ, chỉ có thể giết chết đối phương mới có thể sinh tồn, vậy thì nền tảng chống đỡ luật pháp lập tức sẽ biến mất không còn gì, bản thân luật pháp cũng mất đi ý nghĩa.
Trong vụ án lệ này, năm người bị cô lập với thế giới bên ngoài, không thể trì hoãn để chờ đợi đội ngũ cứu hộ.
Tại tình huống này, thực tế của bọn họ rơi vào ‘hoàn cảnh nguyên thủy không có luật pháp’ không bị giám thị, không thể hưởng thụ được những lợi ích từ hợp đồng xã hội do luật pháp mang lại, hành động này cũng là sinh ra từ bản năng sinh tồn của con người.
Đáng lẽ, bọn họ không nên phải nhận sự phán xét của xã hội văn minh sau chuyện này.
Ong Mật lắc đầu:
-Luật sư Kevin, hai loại quan điểm này của ngài hình như trái ngược với nhau.
-Đúng vậy không sai.
La Tử học dáng vẻ của Lý Ngang mà gật đầu.
-Cùng một sự kiện, góc nhìn khác nhau, hoàn toàn có thể cho ra hai loại quan điểm khác nhau.
Tôn trọng điều luật luật pháp có sai không? Không có.
Tôn trọng tinh thần nền tảng của luật pháp là loài người cùng nhau tồn tại làm cơ sở thì có sai không? Cũng không có.
Nhưng trên thế giới thực tế phức tạp, cũng không tồn tại cái đúng hay sai đơn giản, hoặc nói là, đánh giá đơn giản thô bạo hành vi này là đúng hay sai chính là thể hiện không chịu trách nhiệm với bản thân, là chủ động bỏ qua một công cụ quan trọng nhất của loài người chính là suy nghĩ lý trí.
La Tử ra vẻ thâm sâu mà thở dài:
-Cơ sở của luật pháp chính là do công chúng đồng thời công nhận.
Ở thế giới hiện thực không có năng lực siêu phàm, thứ có quan hệ gắn bó với sức mạnh và trật tự ở xã hội loài người, cũng không phải là vũ khí súng ống, tiền tiết kiệm trong ngân hàng, quyền hạn nhận được tin tức, trình độ học thức hay địa vị xã hội.
Mà là sự công nhận giữa người với người.
Đây là một loại khái niệm cực kỳ trừu tượng, có được sự công nhận của công chúng, mới có tiền, mới có quốc gia, mới có văn minh, thậm chí thân phận chức vụ cũng đều bắt nguồn từ sự công nhận của công chúng –
Nếu được mọi người thừa nhận, tên ăn mày kia chính là quốc vương, nếu như mọi người phủ quyết, quốc vương kia cũng có thể biến thành ăn mày trong nháy mắt.
Trong án kiện lần này, đại đa số dân chúng cũng hiểu và đồng tình tình cảnh của bốn đội viên trong nhóm thám hiểm, biểu hiện của dư luận cũng hơn chín phần là người ủng hộ đội viên nhóm thám hiểm vô tội, hoặc là bị phán xử hình phạt tượng trưng.
Đứng trên luật pháp phải hiển lộ rõ ràng đạo đức của công chúng, chỉ nhìn ở góc độ đạo đức, bốn người này lẽ ra nên bị phán là vô tội.
Ong Mật nghe vậy không nhịn được lắc đầu:
-Luật pháp do văn minh lập ra, quả thật là muốn phục vụ đại đa số mọi người.
Nhưng thể hiện ý chí của nhân dân, cũng chính là dư luận, đối với việc thi hành pháp luật mà nói thì cũng không có bao nhiêu lợi ích.
Dư luận thành lập trên những bằng chứng sẵn có, mang tính cảm tính, có thể bị dẫn dắt bởi người khác, có khả năng xảy ra thay đổi bất cứ lúc nào.
Một ngày trước dư luận hô núi gầm biển muốn yêu cầu buông tha nghi phạm, một ngày sau chỉ vì xuất hiện chứng cớ mới, dư luận vừa mới còn hô núi gầm biển lại yêu cầu lập tức giết chết nghi phạm.
Giả thiết là trong quá trình điều tra, có thể tìm ra rõ ràng tất cả chứng cớ, trở lại nguyên trạng của vụ án như cũ, giả thiết như công chúng cũng có thể suy nghĩ lý trí, nghĩ sâu tính kỹ.
Như vậy phán xét theo như ý chí của nhân dân thì cũng không có vấn đề gì.