"Nhưng phụ hoàng cũng không biết kẻ nào đứng sau màn, cho nên người án binh bất động chờ đợi."
"Vì để dẫn xà ra khỏi ổ, phụ hoàng cũng giấu chuyện thái tử sinh ra, đây cũng vì bảo vệ thái tử, dù sao lúc đó cũng đang Bắc Phạt, người khó lòng chăm sóc thái tử được."
"Về phần trẫm thì không giống, trẫm là nữ tử, người trong thiên hạ căn bản sẽ không ra tay với một nữ tử không có khả năng kế thừa hoàng vị, cho nên trẫm may mắn sống sót."
"Theo Bắt Phạt thất bại, tình thế ngày một nghiêm trọng, phụ hoàng vì bảo vệ thái tử, sai người đưa thái tử đi, đồng thời cũng bố trí hậu thủ, mang một vài bảo vật giấu đi."
"Trấn Ma Thần Thạch, cứ như thế bị phụ hoàng mang đi giấu, về phần giấu ở chỗ nào, trẫm không rõ lắm, chuyện này cũng vào lúc phụ hoàng tuổi già rồi mới cho trẫm biết."
Nữ Đế nói, lời này từ miệng nàng thốt ra, thoạt nhìn thì rất bình tĩnh, nhưng Hứa Thanh Tiêu có thể hiểu được, trước khi Nữ Đế đăng cơ đã phải chịu áp lực lớn đến dường nào.
"Tiên Đế mang bảo vật giấu đi là vì Trung Châu Tiên Tàng, có thể đưa thái tử ra ngoài, tại sao đến bây giờ vẫn chưa nhìn thấy bóng dáng thái tử?"
"Tiên Đế về già, thái tử cũng đã trưởng thành, hoàn toàn có thể quay về."
Hứa Thanh Tiêu hỏi dò, mặc dù lời này có hơi đại nghịch bất đạo, nhưng hắn vẫn muốn hỏi cho ra lẽ một chút.
Dù sao bây giờ hoàng đế là Quý Linh, không phải thái tử.
"Không đón được."
"Phụ hoàng phái người đưa tiên thái tử còn là một vị võ giả nhị phẩm hộ tống, nhưng vị võ giả nhị phẩm kia đã chết."
"Không ai biết thái tử ở chỗn nào, trước khi phụ hoàng băng hà cũng không nói cho trẫm biết, vì người cũng lo trẫm vì hoàng vị. từ đấy giết chết người huynh trưởng này."
"Đế Vương gia chính là như thế, không có bất cứ tình thâm nghĩa trọng nào cả, cho nên đấy trở thành một cọc nghi án."
Nữ Đế dùng hết khả năng để nói sao cho bình tĩnh nhất kể hết ra, nhưng Hứa Thanh Tiêu nghe được, sau khi Nữ Đế biết được suy nghĩ của Võ Đế có biết bao nhiêu là khó chịu.
Nhưng Hứa Thanh Tiêu không có cách nào để an ủi cả, bởi vì đổi lại Võ Đế là mình, mình cũng không dám nói.
Dù sao trước mặt Quý Linh chính là hoàng vị Đại Nguỵ, nếu như biết được tung tích của anh trai mình, thân là một người cầm quyền, ai có thể bỏ qua cho chính anh trai mình đây?
Để người sau kế thừa sự nghiệp thống nhất quốc giả? Chính mình chắp tay nhường ngôi vị hoàng đế cho?
Cái tình huống này, lựa chọn của Võ Đế không sai, chỉ có thể nói vô tình một chút, nhưng đây chắc chắn là chuyện một bậc đế vương nên làm.
"Nếu không ai biết, sao Bạch Y Môn biết được?"
Hứa Thanh Tiêu tiếp tục hỏi, nhạy bén phát hiện lỗ thủng trong cái này,
Nói lời này, Nữ Đế cũng bình tĩnh trả lời.
"Nếu không muốn ai biết, trừ khi mình đừng làm, phụ hoàng có giấu kỹ đến nào cũng vô dụng, trên đời này có giấy nào gói được lửa, mẫu hậu thái tử sau khi sinh thái tử xong, ly kỳ mất đi, một tộc người bên bà ta cũng bị nhổ cỏ tận gốc, nhưng tin tức đã truyền ra rồi."
"Có một số ít người đã biết, cho nên bọn họ đợi phụ hoàng băng hà xong, ngay lập tức dựng lên Bạch Y Môn, mang chuyện này truyền rộng ra, chẳng qua chưa có đủ chứng cứ thôi, cho nên triều đình có thể ép chuyện này thành lời đồn đại vô căn cứ được."
"Nhưng Bạch Y Môn đã biết trẫm đúng thật có một người anh trai cùng cha khác mẹ, cũng là thái tử của Đại Nguỵ."
"Chẳng qua bọn họ cho rằng trẫm mưu hại thái tử Đại Nguỵ đăng cơ hoàng vị, nhưng lại không biết, trẫm có thể đăng cơ là dựa vào sự ủng hộ của Phiên Vương."
Nữ Đế nói.
Còn nói thêm một cái tin khiến Hứa Thanh Tiêu kinh ngạc cực kỳ.
Nhờ sự ủng hộ của Phiên Vương?
Đứng, chuyện Nữ Đế đăng cơ vẫn là một điều bí mật, suy cho cừng năm đó Võ Đế băng hà, người trong thiên hạ còn đang cho rằng Võ Đế sẽ chọn một vị vương gia trong hoàng tộc lên thống nhất đất nước.
Chung quy thì việc nữ tử lên ngôi đế đúng thật chưa nghe nói bao giờ, nhưng Nữ Đế cứ thế lên ngôi thành công, vượt qua tầm đoán trước của tất cả mọi người, người đời đều nói chuyện Nữ Đế đăng cơ chắc chắn cất giấu một cái bí mật kinh thiên.
Nhưng cụ thể là gì thì không ai rõ lắm.
Đến cả Hứa Thanh Tiêu cũng đã từng tò mò tại sao Nữ Đế đăng cơ, đám Phiên Vương này lại nằm im bất động? Lúc này động chẳng phải tốt nhất à?
Lập tức tạo phản, tuyệt đối khiến Nữ Đế trở tay không kịp.
Nhưng Phiên Vương các nơi lại không làm thế, chuyện này Hứa Thanh Tiêu đã từng suy nghĩ rồi, cuối cùng cảm thấy chắc Nữ Đế có cái thủ đoạn nào đó, kiềm chế Phiên Vương các nơi lại, rất có thể liên quan đến nhất phẩm.
Cộng sau khi mình bái sư nhất phẩm xong, Hứa Thanh Tiêu càng chắc chắn loại khả năng này hơn.
Nói thật ra chính mình cũng tận mắt nhìn thấy nhất phẩm có thiên uy khủng khiếp đến nhường nào rồi.
Nhưng bây giờ Nữ Đế thế mà lại nói cho mình biết, trước kia lúc nàng đăng cơ, có Phiên Vương đứng sau màn ủng hộ?
Tên Phiên Vương nào ngu thế? Muốn khống chế Nữ Đế hả? Không thể nào, cũng không có đạo lý, mình có thể lên làm hoàng đế mà, việc gì phải đi khống chế Nữ Đế?
Không sợ Nữ Đế phản bội hả?
Trong đầu Hứa Thanh Tiêu nảy số rất nhanh, thoáng cái hắn cũng nghĩ đến một cái khả năng.
"Bệ hạ, văn cung đẳng sau lưng cũng ủng hộ, đúng không?
Hứa Thanh Tiêu dò hỏi.
"Ừ, có bóng dáng của văn cung, trẫm có thể lấy được kế thừa, văn cung cũng giúp một tay rất lớn, cho rằng chọn đại một Phiên Vương nào đó ra cũng sẽ dẫn đến nội loạn, cho trẫm kế thừa có thể củng cố được giang sơn."
"Nhưng là phiên vương nào ủng hộ, đến cả trẫm cũng không biết đó là vị Phiên Vương nào?"
"Nhưng nếu không có sự ủng hộ của Phiên Vương, cho dù văn cung nói được, Đại Nguỵ chắc chắn vẫn dấy binh loạn lạc, nhất phẩm võ giả cũng không ra mặt can thiệp vào, chỉ cần hoàng đế của Đại Nguỵ vẫn là họ Quý, như vậy thì nhất phẩm sẽ không nhúng tay."
"Cho nên, người có thể ngăn Phiên Vương các nơi lại, chỉ có thể là Phiên Vương, còn phải là Phiên Vương tay cầm binh quyền nữa."
"Bây giờ xem ra, rất có thể là Hoài Ninh thân vương."
Nữ Đế đưa ra một đáp án, kaị khiến Hứa Thanh Tiêu rõ ràng cảm giác được phức tạp.