Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 1026 - Chương 1026: Nơi Đá Trấn Ma Thần Ở, Bảo Vật Để Lại Cho Người Đời Sau Của Võ Đế, Đến Chốn Xưa Chu Thánh Từng Sống (5)

Chương 1026: Nơi Đá Trấn Ma Thần Ở, Bảo Vật Để Lại Cho Người Đời Sau Của Võ Đế, Đến Chốn Xưa Chu Thánh Từng Sống (5)

Thứ hai, ông ta chưa thể xác định được Nữ Đế có thể giữ vững củng cố giang sơn này được hay không?

Nếu như có gì đều đưa hết cho Nữ Đế, vậy còn kẻ đứng sau màn nấp sau lưng vương triều Đại Nguỵ kia kìa, kẻ đứng sau màn này rất có thể chính là kẻ đứng sau văn cung đó đấy.

Nếu như bị đối phương tóm được, bị người ta thao túng là chuyện nhỏ, quan trọng hơn là, Đại Nguỵ cũng vì thế lâm vào nạn vong quốc, kẻ đó chắc chắn sẽ không tha cho Đại Nguỵ đâu.

Cho nên giữ nguyên lựa chọn thái tử là điều đúng đắn nhất, không đổi ý, đổi cách nói khác, Võ đế đã chuẩn bị xong thứ mình không chiếm được, thì cũng không để người khác lấy được.

Ít nhất thì vương triều Đại Nguỵ vẫn tồn tại, ít nhất thì muôn dân trong thiên hạ này sẽ không phải chịu khổ tai ương.

Này cũng hết cách rồi, cũng là biện pháp ổn nhất.

Nhưng có bốn vấn đề bày ra trước mặt Hứa Thanh Tiêu.

Ai đứng đằng sau ủng hộ Nữ Đế lên ngôi?

Kẻ đó vì điều gì mà ủng hộ Nữ Đế lên ngôi?

Kẻ đứng đằng sau rốt cuộc là ai?

Rốt cuộc thì hắn đang có mưu đồ gì?

Hai vấn đề đầu tiên, ngẫm kỹ thì sớm thôi sẽ biết được đáp án ngay, Hoài Ninh thân vương đã không đợi được nữa rồi, sớm muộn gì cũng sẽ tạo phản, mà bản thân mình cũng sẽ đối đầu trực tiếp với Hoài Ninh thân vương thôi, không chỉ mình Hoài Ninh thân vương, các vương gia khác e rằng cũng không ngồi im mặc kệ.

Nếu Hoài Ninh thân vương không tạo phản, vậy thì càng tốt, mình sẽ đến tận nhà hỏi, dù sao thì mấy tên phiên vương này cũng sống đủ lâu rồi, nên giết thì phải giết, nên tước thì phải tước, Đại Nguỵ đang phải bình yên triệt để còn phát triển nữa, chuyện phiên vương nhất định phải giải quyết cho xong.

Còn khiến Hứa Thanh Tiêu đau đầu nhức óc chính là hai vấn đề sau.

Kẻ đứng đằng sau là ai, có phải kẻ đứng đằng sau văn cung kia hay không? Thằng đó rốt cuộc đang mưu tính cái gì? Trung châu tiên tàng hả? Nhưng tại sao lại phải lôi văn cung xía vào? Ảnh hưởng đến cả Nho đạo nhất mạch?

Trong thoáng chốc, hết chuyện này đến chuyện khác thi nhau xuất hiện khiến Hứa Thanh Tiêu đúng là không thể xử lý dữ liệu kịp.

Tóm lại vẫn là mình quá coi thường cái thế giới này rồi, còn tưởng làm đến mức này đã được coi là công đức viên mãn.

Bây giờ xem ra đường phía trước còn rất dài, không tóm được kẻ này, thì mình đừng hòng mơ được sống trong an lành.

Nhưng mà vạn hạnh là.

Vấn đề dị thuật của mình có thể giải quyết được rồi, bằng không bản thân sẽ mắc nạn ngay.

"Hứa ái khanh, chuyện Trấn Ma thần thạch, trẫm sẽ giúp ngươi nghĩ một vài cách, thiên hạ này chắc không chỉ có nguyên một viên đâu."

"Trẫm sẽ cho người đi tìm, không chừng có thể tìm ra được viên thứ hai, với cả trẫm vẫn đang âm thần điều tả tung tích của Tiên đế di bảo, nếu có manh mối gì sẽ báo cho khanh biết ngay."

Nói đến đây, dường như Nữ Đế đã hết chuyện để nói rồi, nàng nhìn về phía Hứa Thanh Tiêu, nói như vậy.

"Thần đa tạ bệ hạ."

Hứa Thanh Tiêu khẽ gật đầu, thứ cần biết cũng đã biết rồi, có điều chuyện liên quan đến Võ đế di bảo bản thân mình cũng có chút manh mối.

Có thể tự tay điều tra nghiên cứu.

"Không sao, đúng rồi Hứa ái khanh, chuyện thứ hai mà ngươi muốn nói là chuyện gì vậy?"

Nữ Đế hỏi thăm chuyện thứ hai mà Hứa Thanh Tiêu muốn nói.

"À, bẩm bệ hạ, chuyện thứ hai của thần cũng chẳng phải đại sự gì, thần định ra ngoài một chuyến, đi tế bái Chu Thánh."

Hứa Thanh Tiêu nói, đây là chuyện thứ hai của hắn.

"Tế bái Chu Thánh?"

Chẳng hiểu tại sao, khi nghe ra chuyện thứ hai của Hứa Thanh Tiêu là chuyện này, Nữ Đế bỗng có chút mất mát, nhưng chỉ mất mát một tẹo thôi, rất mau đã bình tĩnh lại rồi.

Nhưng vẫn hơi tò mò.

"Vâng, thần đã thành Bán Thánh, nên đi tế bái Chu Thánh, dù sao Chu Thánh cũng là Thánh Nhân của Đại Nguỵ ta, thần nên kính trọng ngài ấy."

"Chu Thánh nhất mạch tuy sỉ nhục thần, nhưng thần vẫn rất kính trọng Chu Thánh."

Hứa Thanh Tiêu cất tiếng, hắn muốn đi đến chốn cũ mà Chu Thánh từng ở để lấy được chân linh của Chu Thánh, sau đó tiện tay điều tra một chút chuyện liên quan đến di bảo của Võ Đế.

"Được, vậy trẫm sẽ phái người đi theo khanh, bảo vệ khanh chu toàn."

Nữ Đế khẽ gật đầu, đồng thời cũng tính toán phái vài người đi theo bảo vệ Hứa Thanh Tiêu.

Nhưng nói xong thì Hứa Thanh Tiêu cười khổ một tiếng, nhìn Nữ Đế nói.

"Bệ hạ, cho người đi theo bảo vệ thì thôi, thần dù sao cũng là Võ giả tam phẩm, trong đất Đại Nguỵ ngược lại cũng không sợ gì cả."

Hứa Thanh Tiêu từ chối ý tốt của Nữ Đế.

"Vậy được rồi, Hứa ái khanh định đi bao lâu?"

Bị từ chối Nữ Đế cũng không hề tức giận, ngược lại còn hỏi Hứa Thanh Tiêu đi bao lâu.

"Khoảng mười ngày sẽ về."

Hứa Thanh Tiêu thành thật đáp lại.

Mười ngày? Thế cũng không dài lắm, sau đó sắc mặt Nữ Đế dịu dàng nói.

"Đã như vậy thì Hứa ái khanh phải bảo trọng giữ gìn thân thể, đừng để trẫm phải lo lắng."

Nàng bất giác nói, nhưng nói xong, chính bản thân nàng cũng phát hiện ra có chỗ không ổn.

Nhưng mà Hứa Thanh Tiêu lại không phát giác ra gì hết, chỉ gật đầu, hướng về phía Nữ Đế cúi đầu.

"Đa tạ bệ hạ đã quan tâm."

"Thần xin được cáo lui."

"Ừ, Hứa ái khanh đi thong thả."

Nữ Đế đáp.

Sau đó, Hứa Thanh Tiêu xoay người rời khỏi Dưỡng Tâm điện.

Đi ra ngoà Dưỡng Tâm điện.

Hứa Thanh Tiêu quay đầu đi thẳng về hầu phủ một chuyến, báo cho Trần Tinh Hà biết chuyện mình đi, đồng thời cũng hỏi Trần Tinh Hà bao giờ thì về thăm thầy?

Nhưng Trần Tinh Hà lại đáp hắn chưa định quay về, đợi có kết quả của khoa cử có xong thì tranh thủ học tập.

Mặc dù không biết tại sao Trần Tinh Hà đột nhiên lại trở nên chăm chỉ như vậy.

Nhưng đối với vị sư huynh này, Hứa Thanh Tiêu vẫn cho sự cổ vũ.

Cứ như vậy, Hứa Thanh Tiêu lấy Đan Thần Cổ Kinh sau đó khỏi khỏi hầu phủ, đi đến Đào Hoa am một chuyến.

Trước khi đi, gặp Bạch Y cô nương một lần đã,

Có lẽ bởi vì biết có thể giải quyết được dị thuật, Hứa Thanh Tiêu cũng coi như yên lòng hoàn toàn rồi.

Bình Luận (0)
Comment