Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 1039 - Chương 1039: Võ Đế Từng Tu Luyện Dị Thuật, “Quân Cờ” Ở Huyện Bình An! Nhất Phẩm Gặp Tinh Hà (5)

Chương 1039: Võ Đế Từng Tu Luyện Dị Thuật, “Quân Cờ” Ở Huyện Bình An! Nhất Phẩm Gặp Tinh Hà (5)

Bây giờ Hoài Ninh thân vương thật sự rất hối hận, không phải hối hận đắc tội Hứa Thanh Tiêu, mà là hối hận tại sao mình lại bắt tay với đám người này?

Bây giờ vừa mất vợ còn thiệt quân, còn phải trở thành đồ chơi cho thằng ngu nghịch? Là ai mà không tức không?

Nghe thấy Hoài Ninh thân vương nổi giận như vậy, tên đeo mặt nạ kia cũng không hề tức giận, ngược lại còn dùng giọng điệu bình tĩnh nói.

“Vương gia, xin ngài hãy bớt giận.”

"Tại hạ nói mấy điểm này, mong vương gia hãy cẩn thận ngẫm kỹ lại."

"Thứ nhất, thứ chúng là mưu đồ không phải vương triều Đại Nguỵ mà là vận mệnh quốc gia, hiện giờ vận mệnh quốc gia hình thành long đỉnh, đối với chúng ta mà nói sao không phải là chuyện tốt đây? Nếu vương gia lên ngôi, chúng ta cũng sẽ dốc toàn lực ra trợ giúp vương gia thống trị quốc gia, phát triển Đại Nguỵ, mục đích này cũng chỉ vì vận mệnh quốc gia thôi trở thành long đỉnh thôi."

"Bây giờ Hứa Thanh Tiêu đã giúp vận mệnh quốc gia Đại Ngụy hoá thành long đỉnh, xem như giúp chúng ta một tay cực lớn, xin hỏi vương gia, đây có phải là một chuyện tốt không?"

Nam tử đeo mặt nạ nói như vậy.

Lời này khiến Hoài Ninh thân vương cười lạnh một tiếng, nhưng mà ông ta không chửi nữa, mà im lặng không đáp.

"Thứ hai, vương gia xét đến cùng vẫn sầu lo chuyện nộp binh phù lên, sầu lo phiên vương các nơi, sầu lo không thể tạo phản, nhưng trên thực tế, mặc dù binh phù đã nộp lên, nhưng vương gia vẫn có thể điều khiển một ít binh lực.

"Phiên vương các nơi sợ, cũng chưa phải chuyện xấu, ít nhất bọn họ cũng không tranh đoạt ngôi vị hoàng đế của vương gia, về chuyện tạo phản, ai nói tạo phản cứ nhất định phải do phiên vương thiên hạ khởi binh?"

"Chẳng lẽ không thể, đoạt môn sao?"

Nam tử đeo mặt nạ chậm rãi nói.

"Đoạt môn?"

"Này không phải binh biến hả? Nế lão phu làm như vậy, chỉ sợ người trong thiên hạ không thể chấp nhận được lão phu đâu?"

Hoài Ninh thân vương bình tĩnh nói, ông chỉ mấu chốt của vấn đề.

Nếu là phiên vương các nơi hởi binh tạo phản, đây là chiều hướng chung, nhưng nếu mình suất binh đoạt môn, đó chính là kế thừa ngôi vị hoàng đế danh không chánh ngôn không thuận rồi.

Này không thể được.

Nhưng tên nam tử đeo mặt nạ lại lắc đầu, nhìn Hoài Ninh thân vương nói.

"Vương gia quá lo rồi, trực tiếp đoạt môn chắc chắn không được, nhưng nếu là con trai thất lạc của Võ đế thì sao?"

Nam tử đeo mặt nạ bình tĩnh nói.

Lời này lập tức khiến sắc mặt của Hoài Ninh thân vương biến đổi ngay tức thì.

"Con trai thất lạc của Võ đế?"

"Các ngươi đã tìm thấy con trai thất lạc của Võ đế rồi sao?"

Trong ánh mắt của Hoài Ninh thân vương có ánh sáng ánh lên, kinh ngạc.

"Vâng, chúng ta đã tìm thấy con trai thất lạc của Võ đế, chỉ cần vương gia có thể đoạt môn thành công, con trai thất lạc của Võ đế sẽ xuất hiện, trên danh nghĩa thì vương gia không phải tạo phản, mà còn giúp Đại Nguỵ làm ra một cái rõ ràng."

"Mà chúng ta cũng sẽ khiến con trai thất lạc này của Võ đế ngoan ngoãn nhường ngôi vị hoàng đế cho ngài, cứ như thế, tất cả đều thuận tình hợp lý rồi."

Người đeo mặt nạ nói như vậy.

Nhưng Hoài Ninh thân vương lại lắc đầu nói.

“Ngươi có chứng cứ gì chứng minh các ngươi đã tìm thấy con trai thất lạc của Võ đế?"

"Với cả, bây giờ vận mệnh quốc gia của Đại Ngụy đang hưng thịnh, như có trời giúp, sao lại đoạt môn dễ như vậy chứ?"

Hoài Ninh thân vương không ngu, nói thẳng.

"Chứng cứ thì chúng ta chưa đưa ra được, vương gia ngài đừng có nghi ngờ gì nữa, nếu chúng ta dám nói như vậy thì đã nắm chắc chín phần rồi, nếu không, cũng không thể để vương gia mạo hiểm được."

"Suy cho cùng đại kế này, không có vương gia không được."

"Về phần chuyện vận mệnh quốc gia của Đại Nguỵ, đảo lại cũng dễ giải quyết, trước khi đoạt môn, chúng ta sẽ ra tay trấn áp Hứa Thanh Tiêu, nếu hắn chết thì vận mệnh quốc gia của Đại Nguỵ sẽ gặp hao tổn."

"Vào thời khắc chín muồi, vương gian phát động biến loạn đoạt môn, chiếm lấy thời khắc thiên thời địa lợi nhân hoà, muốn thua cũng khó."

Đối phương nói đến đây, ngữ khí vô cùng tự tin.

Nhưng Hoài Ninh thân vương không mắc lừa, mà lập tức nói.

"Bổn vương thiếu người, chỉ dựa vào bổn vương, chỉ có thể áp chế được nhiều lắm bát môn kinh binh thôi, nhưng những tiên môn đó thì làm sao giờ? Thế lực Tiên đạo hai ngày nay đã lục đục đến rồi, chính là để suy yếu thế lực của các phiên vương, áp chế những thế lực khác."

"Kinh binh có thể chặn, nhưng còn tiên môn thì tính sao?"

"Còn cả nhất phẩm của Đại Nguỵ nữa, giải quyết như thế nào?"

Hoài Ninh thân vương nói như thế.

Người kia nhìn về phía Hoài Ninh thân vương, khẽ cười nói.

"“Vương gia nói đùa, dựa vào binh lực của vương gia, trấn áp hoàng cung không phải chuyện khó khăn gì, dẫu sao thì vương gia cũng bắt tay với Bạch Y Môn mà, nhờ bọn họ ra tay hỗ trợ chắc chắn nắm mười phần thắng.

Tên nam tử đeo mặt nạ nói, mà trong mắt Hoài Ninh thân vương hiện lên vẻ kinh ngạc.

Dường như không ngờ đến cả chuyện mình cấu kết với Bạch Y Môn đối phương cũng đã biết.

Nhưng ông ta không giải thích nhiều, mà trầm tư.

Một lát sau, Hoài Ninh thân vương cất tiếng.

"Không có bằng chứng con trai thất lạc của Võ đế cũng được, nhưng giết Hứa Thanh Tiêu như thế nào, ngươi phải nói cho ta biết."

"Nếu không, bổn vương tuyệt đối sẽ không mạo hiểm."

Hoài Ninh thân vương nói.

Ông ta tò mò nhóm người này định nhằm vào Hứa Thanh Tiêu như thế nào.

"Tám ngày sau vương triều Hạo Nhiên sẽ được thành lập, mời ý chí của Chu Thánh sống lại, nhờ Chu Thánh tru sát Hứa Thanh Tiêu, vương gia, thế này đã đủ chưa?"

Người đeo mặt nạ nói ra bí mật thứ nhất.

Bí mật này khiến Hoài Ninh thân vương động lòng.

Sống lại ý chí của Chu Thánh? Chém chết Hứa Thanh Tiêu?

Thế này đúng là đủ rồi.

Hứa Thanh Tiêu mạnh, nhưng mạnh hơn Chu Thánh không?

Tất nhiên là không thể.

Nghĩ đến đây, Hoài Ninh thân vương hít sâu một hơi, nhìn đối phương nói.

"Bổn vương ít đọc sách, nhưng đừng có lừa bổn vương đấy."

Ông ta nói thế.

"Xin vương gia hãy yêu tâm, chúng ta tất nhiên là không rồi."

Người đeo mặt nạ nói.

Sau đó, ngữ khí của Hoài Ninh thân vương ôn hòa hơn rất nhiều, nói chuyện vài câu xong, người đó cũng biến mất.

Sau khi văn cung Đại Nguỵ biến mất, tên đeo mặt nạ này càng thêo tuỳ ý, địa vị của kẻ này là ai, ông ta cũng không rõ lắm, nhưng bây giờ ông ta đã dần dần hiểu ra được một ít.

Chỉ có điều ông ta không để ý đến những thứ này, chỉ cần có thể đạt được mục đích của chính mình, tất cả đều không sao hết.

Lập tức, ánh mắt của Hoài Ninh thân vương cũng dừng về phía tây nam.

Đó là hướng vương phủ Bình Loạn vương.

Bình Luận (0)
Comment