Toàn thân hắn run rẩy dường như đang phải chịu sự khốn khổ vô cùng.
Tròn một khắc đồng hồ sau, giọng nói kia lại vang lên:
“Sau này chuyện không nên hỏi thì đừng hỏi nữa.”
“Nhưng lần này, có thể nói cho ngươi biết.”
“Người kia đang ở ngay Đại Ngụy.”
“Đến tìm hắn.”
“Nếu không, đại sự của chúng ta sẽ hỏng mất.”
Hắn lên tiếng nói vậy.
Nói dứt câu này, bóng dáng hắn cũng dần biến mất.
Đợi sau khi bóng dáng của hắn ta mất đi, người đàn ông đeo mặt nạ mới tỏ ra vẻ sống sót sau tai nạn.
Mà cùng lúc này.
Kinh đô Đại Ngụy.
Như Ý khí tông.
Ầm ầm.
Sau khi một âm thanh khủng bố vang lên.
Lần này, toàn bộ bách tính ở kinh đô đều nghe được âm thanh này.
Bát Môn kinh binh là người đầu tiên chạy đến hỏi thăm tình hình.
Đến gần Đông Giao, khói lửa tứ tán.
Một bóng dáng chậm rãi xuất hiện, người đầu bụi đất, có vẻ hơi chật vật.
Đây là một vị lão giả.
Người này là đại trưởng lão của Như Ý khí tông.
Thân phận và địa vị cực kỳ cao quý, gần sát với chưởng môn của khí tông.
Vừa rồi ông ta đang ở đây luyện khí nhưng chẳng qua đồ vật đã thất bại rồi nổ tung dẫn đến vụ nổ lớn.
Chẳng qua điều may mắn chính là quy mô của vụ nổ lớn này không gây ảnh hưởng lớn, tuy âm thanh rất lớn nhưng uy lực lại không khủng khiếp gì mấy.
“Sư huynh.”
Ngay vào lúc này.
Bóng dáng Ngô An xuất hiện.
Ông ta đi đến trước mặt lão giả rồi cúi đầu một cách cung kính.
“Ừ.”
Lão giả khẽ gật đầu nhưng ánh mắt vẫn nhìn qua mảnh đất trống trước mắt như đang suy tư điều gì đó.
“Sư huynh, Thái Thượng tiên tông phái người tới nhằm vào chuyện của Ma vực, hi vọng mượn Ly Hỏa tiên kính của tông ta.”
Ngô An lên tiếng nói một cách chậm rãi.
“Ly Hỏa tiên kính?”
“Đây là tiên vật của tông ta, cũng là bảo vật trấn tông, chẳng qua nếu như là mượn để trấn áp Ma vực vậy thì cứ cử người qua mang tiên kính đi đi.”
Đại trưởng lão của Như Ý khí tông lên tiếng nói vậy.
“Được.”
Ngô An khẽ gật đầu.
Sau đó, ông ta lại tiếp tục nói thêm:
“Hứa Thanh Tiêu đã đến Khí tông chúng ta.”
Ông ta thông báo với đại trưởng lão một câu như thế.
Câu này vừa dứt, ánh mắt trầm tư của đại trưởng lão lập tức lộ ra nét kinh ngạc nhìn về phía Ngô An, nói với vẻ tò mò:
“Hứa Thanh Tiêu đến Khí tông chúng ta?”
“Hắn đến đây làm gì?”
Đại trưởng lão tràn ngập vẻ tò mò nhìn về phía Ngô An.
“Do Trần Thư mời tới, dường như là để nghiên cứu Thiên Lôi oanh.”
Ngô An thẳng thắn trả lời, đoán chừng là để nghiên cứu Thiên Lôi oanh.
Câu này vừa dứt, đại trưởng lão khẽ gật đầu, hình như có vẻ suy tư điều gì đó rồi nói:
“Người tên Hứa Thanh Tiêu này đúng là có chút bản lĩnh.”
“Rõ ràng hắn là bán thánh Đại Ngụy, địa vị cực cao, mặc dù Trần Thư là đại sư huynh của Như Ý khí tông nhưng địa vị lại chẳng sánh được với Hứa Thanh Tiêu, nhất là khi ở Đại Ngụy này.”
“Bây giờ chịu qua lại với Trần Thư như thế chắc là đã để ý đến năng lực của Khí tông chúng ta, để ý đến năng lực của Thiên Lôi oanh, là một người rất thực tế.”
“Tiếc quá đi, Thiên Lôi oanh này lão phu cũng có nghiên cứu qua rồi, ý tưởng của thứ này vô cùng tốt nhưng cơ hồ là không thể nào luyện chế được.”
“Nếu như có thể luyện ra được thì sao Khí tông ta có thể mặc kệ cho qua được, chẳng lẽ thật sự cho là Khí tông ta không có cực phẩm Linh kim à?”
Ông ta tự mình lẩm bẩm.
Nghe Hứa Thanh Tiêu đến vì Thiên Lôi oanh, ông ta không nhịn được mà tán thưởng Hứa Thanh Tiêu là một người thực tế.
Chẳng qua ông ta cũng cho rằng lần này Hứa Thanh Tiêu đến xem như không công rồi.
Pháp khí Thiên Lôi oanh này đã được trên dưới Như Ý khí tông để mắt đến từ ngày Trần Thư luyện chế ra.
Ngưng tụ sức mạnh thiên lôi rồi phóng ra sức mạnh thiên lôi, chỉ ý tưởng thôi đã thấy ghê gớm rồi.
Là một đại sát khí.
Nếu như thật sự luyện chế ra thành công vậy thì sẽ gây nên được ảnh hưởng cực lớn đối với các thế lực lớn trong thiên hạ, sau này có thể không chỉ là võ giả giao chiến.
Mà là hai bên đấu xem ai nhiều Thiên Lôi oanh.
Ngươi bắt ta một pháo, ta bắn lại ngươi một pháo.
Ban đầu, trên dưới Như Ý khí tông đều rất kích động, trưởng môn còn đặc biệt tổ chức đại hội trưởng lão để nói về chuyện nghiên cứu vật này.
Nhưng sau đó mọi người càng nghiên cứu thì lại càng phát hiện ra thứ này dở tệ quá, hoàn toàn chẳng thể làm được.
Khí tông cũng đã từng nghiêm túc luyện chế một lần nhưng kết quả cũng không được như ý, vì vậy cho nên mới từ bỏ.
Nếu như không phải thật sự không được thì Như Ý khí tông cũng có phải đồ ngốc đâu mà thứ đồ vật như thế này lại không cần?
“Ừ.”
“Chỗ phiền toái thật sự của Thiên Lôi oanh cũng không phải là về vấn đề vật liệu mà là về vấn đề trận pháp.”
“Thiên Lôi oanh được luyện chế bằng cực phẩm Linh kim đúng là có thể tăng cường uy lực, cũng có thể nhận được nhiều lần gia trì sấm sét hơn.”
“Nhưng cần phải nhanh chóng hội tụ sấm sét và tồn trữ sức mạnh thiên lôi, thế thì nhất định phải dựa vào trận pháp mới làm được.”
“Chỉ tiếc là trận pháp càng mạnh thì càng khó để dung hòa với nhau, nhưng Thiên Lôi oanh thì cần đến ít nhất là ba cái trận pháp, tụ lôi trận, tụ nguyên trận cùng với tụ linh trận, chưởng môn đã từng hi vọng Quy Nguyên trận tông ra tay giúp đỡ, khắc lên trên đó ba loại trận pháp nhị phẩm.”
“Nhưng vừa khắc ấn xong thì trận pháp đã bùng nổ, pháp khí trực tiếp bị vỡ nát dẫn đến chuyện Thiên Lôi oanh trở thành một món pháp khí mà vĩnh viễn chẳng thể nào luyện chế ra được.”
Đại trưởng lão lên tiếng nói đến vấn đề thật sự của Thiên Lôi oanh.
Ngô An khẽ gật đầu, ông ta cũng có nghiên cứu về Thiên Lôi oanh này.
Vấn đề lớn nhất không phải là vật liệu mà là vấn đề trận pháp.
Luyện chế ra một Thiên Lôi oanh rất đơn giản, mặc dù cực phẩm Linh kim rất hiếm nhưng cuối cùng vẫn có, vấn đề thật sự chính là uy lực và sức chứa.
Vì uy lực và sức chứa nhất định phải dùng trận pháp để tăng cường.
Nhưng trận pháp có phẩm cấp càng cao thì lại càng khó có thể dung hòa.