Người Đọc Sách Đại Ngụy ( Dịch Full )

Chương 1140 - Chương 1140: Lục Đại Tiên Môn, Nhất Phẩm Tiên Uy, Trấp Áp Thánh Tôn (5)

Chương 1140: Lục Đại Tiên Môn, Nhất Phẩm Tiên Uy, Trấp Áp Thánh Tôn (5)

Có điều năm đạo Thánh ảnh xuất hiện, ngay lập tức nắm lấy kiếm khí, sau đó trực tiếp bóp nát.

Công kích vô hiệu.

Nhưng thể hiện được khí phách cùng quyết tuyệt của Trảm Thiên kiếm tông.

“Thật lắm lời.”

“Thủ Nhân tiểu hữu, lão phu chỉ hỏi ngươi một câu thôi, có giết cháu nhà ba ba này không?”

“Nếu như ngươi nói giết, lão phu giúp ngươi lấy đầu nó xuống.”

Kiếm Nguyên trưởng lão mở lời.

Bá khí của ông ta ngập trời.

Trực tiếp hỏi Hứa Thanh Tiêu có giết tên Vương Triều Dương này không, hơn nữa còn trực tiếp sỉ nhục hắn ta là dòng dõi con cháu nhà ba ba.

Đúng là không thèm để Á Thánh vào mắt chút nào.

Có điều, không phải Kiếm Nguyên trưởng lão làm việc không biết cố kị điều gì.

Mà là ông ta muốn nhận được thiện cảm từ Hứa Thanh Tiêu.

Ông ta cũng không muốn đắc tội Đại Thánh nhân đâu, bất luận đối phương có phải cháu chắt gì đó của Đại Thánh nhân thật hay không, nhưng những gì thấy được trước mắt ở đây, tên Vương Triều Dương này tuyệt đối có liên quan gì đó rất lớn với nguồn cội của Đại Thánh nhân.

Nếu như bình thường, tuyệt đối sẽ không đắc tội với hắn ta.

Nhưng vì lấy được thiện cảm của Hứa Thanh Tiêu, đừng nói tới việc đắc tội Đại Thánh nhân nữa, chỉ cần không phải Đại Thánh nhân đội mồ sống dậy, ai tới cũng mặc kệ.

Dù sau lấy được thiện cảm của Hứa Thanh Tiêu, cũng có thể cùng hưởng chút Đạo Đức kinh mà.

Giọng nói của Kiếm Nguyên trưởng lão vang lên.

Những thành viên nòng cốt của Ngũ đại Tiên môn còn lại liền thấy có chút không vui rồi.

Biết rõ cái tên Kiếm Nguyên này chính là muốn giành công.

Ngay lập tức, trưởng lão của Như Ý khí tông cũng lên tiếng theo.

“Thủ Nhân tiểu hữu, nếu như ngươi nói một tiếng, lão phu sẽ dùng bảo tháp trấn chết đám chó má này, giúp ngươi xả giận.”

Lời này vừa nói ra, trưởng lão của Quy Nguyên trận tông cũng lên tiếng.

“Bảo tháp này của ngươi có là gì? Thiên địa văn cung của người ta ở kia kìa, ngươi có thể trấn hỏng văn cung không?”

“Thủ Nhân, lão phu không bị ảo tưởng, giết hắn ta khẳng định không giết được, có điều kinh Đại Nguỵ lão phu đã bày trí thiên la địa võng rồi, chỉ cần ngươi muốn, lão phu nhốt bọn chúng hai ba mươi năm không thành vấn đề.”

“Ngươi gọi sư phụ ngươi tới, sau đó chúng ta đóng cửa đánh chó, thế nào?”

Trưởng lão của Quy Nguyên trận tông lên tiếng, lại còn to mồm nói thật.

Đối phương có Thiên địa văn cung, muốn phá ra gần như là chuyện không thể nào.

Nhưng giam lỏng đối phương thì không vấn đề gì.

Sau đó gọi mấy vị Nhất phẩm tới, mọi người đóng cổng đánh cho, còn không vui sao?

Đúng vậy, sau đó đám người này cứ ta một câu ngươi một câu.

Sắc mặt của Vương Triều Dương càng thêm khó coi.

Đặc biệt là những lời của Quy Nguyên trận tông càng khiến hắn ta tức giận hơn, cũng khiến hắn ta phải kiêng kị thêm.

Có điều phẫn nộ nhiều hơn.

“Đủ rồi.”

Vương Triều Dương thét một tiếng.

Giọng nói vang lên.

Ngay lập tức, Kiếm Nguyên trưởng lão lại chém một kiếm xuống.

Mặc dù không có hiệu quả gì, nhưng lại có được khí thế.

“Đám các ngươi đúng là không biết trời cao đất dày.”

“Hôm nay, để cho các ngươi mở rộng tầm mắt, cái gì gọi là Thiên địa văn cung.’

“Thế nào gọi là Đại Thánh nhân.”

Vương Triều Dương thực sự nổi đoá rồi.

Hắn ta hô lớn một tiếng.

Vào đúng lúc này.

Giọng nói của Vô Trần đạo nhân vang lên.

“Bảo vệ Thủ Nhân cho tốt.”

“Chuyện này, giao cho lão phu.”

Giọng nói của ông ta cất lên.

Ngữ khí lãnh nhạt.

Sau đó.

Thiên uy từ Tiên đạo Nhất phẩm, bao phủ khắp mọi nơi.

Trong kinh đô.

Thất đại Tiên môn có sáu môn phái đứng ra đỡ đầu cho Hứa Thanh Tiêu.

Trừ mỗi Thất tinh đạo tông.

Mà tất cả việc này, Hứa Thanh Tiêu đều hiểu rất rõ, nguyên nhân chỉ vì Đạo đức kinh.

Có điều Hứa Thanh Tiêu quả thật cảm kích, ít nhất đám người này tình nguyện ra tay, mặc dù trong đó còn mang theo mưu cầu lợi ích.

“Chư vị tiền bối, không cần đến mức đó, chuyện này vãn bối có thể tự xử lí.”

Lúc này.

Hứa Thanh Tiêu lên tiếng, cảm tạ những người hỗ trợ hắn, nhưng hắn muốn bản thân tự giải quyết, không cần tới cường giả từ các Tiên môn thay hắn ra mặt.

Sau câu nói ấy, Kiếm Nguyên trưởng lão mở lời ngay.

“Vô Trần tiền bối, nghe thấy chưa, Thủ Nhân nói hắn muốn ngươi nhanh chóng giải quyết, giết lẹ đi.”

Kiếm Nguyên trưởng lão mở lời, bảo Vô Trần lão đạo giết quách cái tên Thánh tôn này.

Năng lực chuyển lời này đúng là có hơi đỉnh thiệt à nha.

Mọi người có chút lặng người, quả thật không biết nên nói gì Kiếm Nguyên trưởng lão nữa.

Tính cách người của Trảm Thiên kiếm tông có chút nóng nảy, chỉ cần nói chuyện không vừa ý là đánh nhau ngay, không thì sao phải gọi là Trảm Thiên kiếm tông làm gì?

Vô Trần đạo nhân đang đứng trước Thiên địa văn cung.

Ông ta không để ý tới lời của Kiếm Nguyên.

“Thủ Nhân tiểu hữu, nhìn cho kĩ đây, sức mạnh của Tiên đạo Nhất phẩm.”

Vô Trần đạo nhân nói.

Sau đó ông ta thực hiện kiếm quyết.

Lập tức, một tia kiếm khí vạn trượng chém thẳng về phía văn cung.

Đùng.

Tiếng nổ khủng khiếp vang lên, cả một toà văn cung chấn động rung lắc không ngừng.

“Hỗn xược.”

Ba ngàn Đại Nho đồng loạt lên tiếng, truyền thêm cho văn cung một lượng lớn Hạo nhiên chính khí.

Trong giây lát, văn cung không ngừng trấn động.

Bắn ra vô số thánh quang, kích sát về phía Vô Trần đạo nhân.

Vô Trần đạo nhân không hề sợ hãi, tay trái biến ra mặt trời, tay phải hoá ra mặt trăng, đối đầu trực diện với thánh quang.

Ầm ầm ầm.

Thiên địa văn cung không ngừng rung chấn.

Nó là một toà cung điện của thánh nhân, là hành cung ảo của Đại Thánh nhân, ngăn được Nhất phẩm là chuyện thường, nhưng vẫn không thể đỡ được phong độ của Vô Trần đạo nhân.

Văn cung trấn động.

Sắc mặt của Vương Triều Dương càng lúc càng khó coi.

Hắn ta không ngờ rằng, Vô Trần đại nhân ấy vậy mà thật sự dám động tay động chân với văn cung?

Đây là một sự sỉ nhục vô cùng lớn.

“Khôi phục văn cung.”

Cuối cùng, ánh mắt của Vương Triều Dương lạnh hẳn đi, chầm chậm cất tiếng nói.

Giọng nói của hắn ta vừa dứt, ba ngàn Đại Nho liền không do dự gia tăng Hạo Nhiên chính khí, nhập vào văn cung.

Bình Luận (0)
Comment