Cứ như vậy.
Mọi thứ đều đã sẵn sàng.
Đại viện vương phủ.
Một cái cổ đỉnh đồng thau xuất hiện.
Bên trên có khắc trận văn.
Đây là một món bảo khí chuyên dùng để luyện khí, là cái đỉnh quý giá nhất bên trong quốc khố Đại Ngụy.
Nó là bảo vật mà vào mấy mươi năm trước khi Võ đế đăng cơ, Như Ý khí tông đã tặng.
Vẫn luôn được đặt trong quốc khố chưa có ai dùng qua.
Bây giờ Hứa Thanh Tiêu cần luyện khí nên Nữ đế đã lập tức bảo người chuyển cái đỉnh này đến.
Cái đỉnh này cao khoảng chừng một trượng, rộng khoảng một trượng, bốn chân đối lập.
Từng xe nguyên liệu linh kim xuất hiện trong viện.
Hứa Thanh Tiêu bảo triều đình chuẩn bị mười phần vật liệu và một phần vật liệu chính.
Mười phần vật liệu kia dùng để luyện tập.
Vật liệu chính mới thật sự là bảo vật.
Một khối linh kim nặng bảy cân rưỡi đặt ở trước mặt Hứa Thanh Tiêu.
Linh kim tản ra ánh sáng màu vàng kim, cực kỳ bất phàm.
Kiên cố như thần thiết.
Đây là nguyên liệu chính để luyện chế Thiên Lôi oanh nhất phẩm.
Ầm.
Sau khi chuẩn bị vật liệu xong, Hứa Thanh Tiêu phất tay.
Trong phút chốc, một đạo chân hỏa xuất hiện ở bên dưới cái đỉnh.
Trong nháy mắt, chiếc đỉnh đồng thau trở nên đỏ bừng trong phút chốc. Đây là Thái Dương chân hỏa, một trong những loại lửa mạnh nhất trong trời đất.
Nếu không phải Hứa Thanh Tiêu khống chế tốt nhiệt độ còn cái đỉnh lại có thêm Tụ Hỏa trận thì chỉ sợ nó đã bị đốt đến không còn rồi.
Rất nhanh sau đó, mấy chục cân linh kim thượng phẩm đã được cho vào bên trong đỉnh.
Trong phút chốc, trận pháp trong đỉnh được phát động, nhiệt độ của Thái Dương chân hỏa trực tiếp tập trung lại đốt tam khối Linh kim kia.
Trở thành một mớ vật chất màu vàng kim.
Sau một khắc, Tụ Linh thạch được cho vào trong đó, trong nháy mắt nó cũng bị hòa tan cùng với linh kim.
Muốn cả hai dung hợp lại cần phải chờ thêm một lát.
Ước chừng sau nửa canh giờ.
Cuối cùng Linh kim và Tụ Linh thạch cũng hoàn toàn dung hợp lại với nhau.
Sau đó, Hứa Thanh Tiêu lại ném trận ngọc vào trong đó.
Chẳng qua trận ngọc này không cần phải đốt, chỉ cần trực tiếp bỏ vào trong đó là được, dùng để khắc ấn trận pháp.
Đợi sau khi ba thứ hợp lại.
Hứa Thanh Tiêu đánh ra từng đạo linh quyết, bắt đầu thay đổi hình dạng đồ vật. Đây chính là luyện khí.
Chẳng qua Hứa Thanh Tiêu cũng không làm giống như Trần Thư, làm một cái Thiên Lôi Oanh hình sợi dài thẳng.
Hứa Thanh Tiêu luyện chế nó thành hình pháo.
Một khắc đồng hồ sau, đại pháo xuất hiện.
Hứa Thanh Tiêu lập tức thu hồi Thái Dương chân hỏa lại, thay vào đó hắn lại đánh ra thêm một đạo linh quyết khiến cho đồ vật ngưng kết lại.
Ước chừng gần nửa canh giờ.
Một chiếc đại pháo xuất hiện trong viện.
Hứa Thanh Tiêu đặt tên nó là Thần Võ đại pháo.
Bước đầu tiên đã được làm xong.
Tiếp theo là đến bước thứ hai, cũng chính là bước cuối cùng trong quá trình luyện.
Khắc ấn trận pháp.
Tụ Linh trận, Tụ Lôi trận, Tụ Nguyên trận.
Trần Thư chỉ có thể khắc ba cái trận pháp ngũ phẩm lên Thiên Lôi oanh.
Đây đã là cực hạn, cũng chính vì ba loại trận pháp ngũ phẩm cho nên năng lực từ ba cái trận pháp của Thiên Lôi Oanh mới khó mà phát huy toàn bộ tác dụng.
Mà Hứa Thanh Tiêu đang định khắc lên đó trận pháp tam phẩm.
Đúng vậy.
Trực tiếp khắc lên trận pháp tam phẩm.
Nếu như thành công.
Loại pháo này có thể phát ra uy lực tam phẩm, hơn nữa còn có thể chứa đựng lôi điện và hấp thu lôi điện.
Hứa Thanh Tiêu lấy linh khí làm bút bắt đầu khắc trận pháp lên trận ngọc trên đại pháo.
Tam phẩm Tụ Lôi trận.
Hứa Thanh Tiêu khắc nét bút đầu tiên.
Khắc trận cần có một lượng linh khí mạnh mẽ, cần phải một lần là thành luôn đồng thời cũng cần phải có nguyên thần mạnh mẽ.
Trong quá trình khắc ấn, đưa tinh khí rót vào trong đó, dù phạm chút sai lầm cũng sẽ bị thất bại ngay.
Nhưng mà những thứ này cũng không thể làm khó nổi Hứa Thanh Tiêu.
Trong chốc lát.
Hứa Thanh Tiêu đã khắc xong Tụ Lôi trận tam phẩm.
Đợi sau khi khắc xong lôi trận.
Trong phút chốc, bầu trời đang sáng sủa đột nhiên có từng tia sét lớn chừng ngón cái đánh xuống, trực tiếp rơi vào bên trong Thần Võ đại pháo.
Tụ lôi trận đang phát huy tác dụng.
Ngay lập tức.
Hứa Thanh Tiêu bắt đầu khắc cái pháp trận thứ hai.
Nhưng vừa khắc ấn.
Thì chỉ trong chốc lát, Thần Võ đại pháo bắt đầu chấn động, lôi điện tràn ngập chung quanh, tụ lôi trận đang điên cuồng bài xích pháp trận thứ hai.
Đây chính là vấn đề.
Đừng nói là khắc ấn ba cái pháp trận.
Muốn khắc ấn trận pháp thứ hai đã khó khăn rồi.
Thần Võ đại pháo chấn động điên cuồng, dường như nếu lại tiếp tục khắc nữa thì nó sẽ nổ mạnh.
Hứa Thanh Tiêu nhíu chặt lông mày.
Nhưng vẫn cố gượng ép khắc ấn như cũ.
Ầm.
Sau một khắc, Thần Võ đại pháo truyền đến một tiếng nổ lớn, sau đó trận ngọc vỡ vụn rồi sau nữa là toàn thân pháo nát thành từng mảnh, mất đi linh vận, biến thành phế phẩm, vật liệu cũng biến thành vô ích bởi vì linh kim đã mất đi linh tính.
“Thất bại rồi.”
Hứa Thanh Tiêu thở hắt ra.
Lần luyện khí đầu tiên đã thất bại.
Nhưng hắn cũng không tiếp tục luyện nữa mà lại ngồi trầm thư.
Suy nghĩ xem nên làm thế nào để giải quyết chuyện này.
“Bài xích?”
Đã luyện thử một lần, Hứa Thanh Tiêu cảm nhận được sự bài xích của trận ngọc.
Như lửa với nước vậy, giữa bọn chúng luôn điên cuồng bài xích lẫn nhau.
“Có cách gì để ngăn cách hai pháp trận này không nhỉ?”
“Vừa có thể phát huy tác dụng của trận pháp.”
“Lại khiến cho bọn chúng không liên quan gì đến nhau.”
Đột nhiên.
Hứa Thanh Tiêu có hơi tò mò. Nếu như hai cái trận pháp bài xích lẫn nhau, vậy có thể cách ly chúng ra không?
Nghĩ đến đây, Hứa Thanh Tiêu lại bắt đầu luyện khí lần nữa.
Một canh giờ sau.
Thần Võ đại pháo thứ hai lại xuất hiện.
Hứa Thanh Tiêu lại khắc ấn trận pháp lại một lần nữa.
Lần này sau khi hắn khắc ấn lôi trận xong, ngưng tụ linh khí gia trì trong trận ngọc để ngăn cách trận pháp rồi lại tiếp tục khắc đến trận pháp thứ hai.
Nhưng rất nhanh sau đó, mọi chuyện lại giống như trước, khi trận thứ hai vừa khắc được một nét thì Thần Võ đại pháo lại liên tục chấn động.
Hứa Thanh Tiêu lại gượng ép khắc ấn, lần này còn mạnh hơn lần trước, nó nát vụn tại chỗ.