“Linh khí không được.”
“Đổi loại khác thử xem.”
Hứa Thanh Tiêu cũng không nhụt chí.
Lại luyện khí lần nữa.
Lần này hắn dùng võ đạo chi khí.
Nhưng kết quả vẫn thất bại như cũ.
Sau khi võ đạo chi khí thất bại.
Trước mắt chỉ còn có một loại năng lực cuối cùng.
Nghĩ đến đây, Hứa Thanh Tiêu dùng sức mạnh như đạo thử ngăn cách trận pháp, để các trận pháp đừng có liên hệ với nhau.
Ầm ầm.
Lần thứ ba, Thần Võ đại pháo vẫn vỡ tan như cũ.
Làm cho lòng Hứa Thanh Tiêu không hiểu sao lại có hơi nguội lạnh.
Sức mạnh nho đạo cũng thất bại rồi.
Có hơi phiền rồi đây.
“Dị thuật có được không?”
Qua thêm một canh giờ.
Đến cả dị thuật Hứa Thanh Tiêu cũng nghĩ đến rồi.
Vì vậy hắn lại bắt đầu luyện khí lần nữa.
Thần Võ đại pháo thứ tư xuất hiện.
Ngưng tụ sức mạnh dị thuật.
Mà lần này.
Toàn bộ Thần Võ đại pháp đã nổ tan thành bột phấn.
Ôiii.
Trong nội viện.
Hứa Thanh Tiêu có hơi bất đắc dĩ.
Quả nhiên mình đã dùng hết vận khí của mình rồi.
Mình đúng là vẫn còn ngây thơ lắm.
Vấn đề mà từ xưa đến nay trong giới trận pháp đều không thể giải quyết được thì sao hắn có thể tùy tiện giải quyết được?
Cái ý tưởng cách ly này không chừng có không ít người đã nghĩ đến.
Nho đạo, võ đạo, tiên đạo, Phật đạo, yêu đạo, ma đạo, đoán chừng cái gì cũng đã từng dùng để gia trì rồi.
Dù sao luyện khí đâu chỉ có tiên đạo mới có thể luyện.
“Chẳng lẽ thật sự không thể làm đại pháo được sao?”
Hứa Thanh Tiêu thật sự có hơi không cam lòng.
Hắn thật sự rất hi vọng mình có thể làm được Thần Võ đại pháo.
Như vậy, tất cả thế cục sẽ hoàn toàn thay đổi.
Tất cả các thứ đề sẽ được sửa lại.
Điều đáng tiếc chính là.
Hắn không biết còn có cách gì có thể giải quyết được vấn đề trận pháp bài xích này không.
Điều này làm hắn rất khó chịu.
Thời gian từng phút trôi qua.
Chỉ trong nháy mắt mà đã đến hôm sau.
Trong viện.
Hứa Thanh Tiêu suy nghĩ mất một đêm cũng không nghĩ ra mình còn cách gì chưa thử.
Cứ như vậy.
Trong nháy mắt, lại đến ban đêm.
Hứa Thanh Tiêu vẫn nghĩ không ra.
Đây là lần đầu tiên hắn gặp được nan đề khó khăn như vậy.
Vốn chẳng có chút manh mối để giải quyết nào.
Cũng trong đêm khuya thế này.
Đột nhiên.
Trong đầu Hứa Thanh Tiêu hiện lên một tia sáng.
Hắn bỗng nhiên bừng tĩnh.
Bởi vì chính hắn.
Thế mà lại quên rằng mình còn có một loại sức mạnh.
Hứa Thanh Tiêu đột nhiên nhớ ra mình vẫn chưa chú ý đến một thứ.
Sức mạnh tiên đạo không được.
Sức mạnh võ đạo không được.
Sức mạnh nho đạo không được.
Nhưng hắn còn có dân ý mà.
Đúng vậy.
Dân ý.
Giờ khắc này, Hứa Thanh Tiêu đã đặt tất cả hi vọng của mình lên trên dân ý.
Suy nghĩ của Hứa Thanh Tiêu rất đơn giản.
Trận pháp bài xích lẫn nhau, phẩm cấp càng cao thì sự bài xích cũng càng mạnh.
Nếu như cứ gượng ép khắc ấn thì pháp khí sẽ tự động hư hại.
Nhất định phải dựa vào một loại sức mạnh để làm cân bằng vững chắc trận pháp.
Các đại sư trận pháp trong thiên hạ nhất định là đã từng nghiên cứu vấn đề này rồi, chắc là cũng đã thử dùng qua nhiều loại sức mạnh.
Nếu như là những loại sức mạnh như tiên đạo hay võ đạo thì giới trận pháp đã phá giải được lâu rồi.
Cho dù là sức mạnh nho đạo thì cũng không phải là không làm được.
Nhưng duy chỉ có một thứ là bọn họ không thể có được.
Nói đúng hơn mà nói thì có thể có nhưng chắc sẽ không quá nhiều.
Đó là dân ý.
Muốn có được dân ý thì nhất định là phải ở trong vương triều làm vài chuyện có lợi cho bách tính, hơn nữa còn không phải là chuyện nhỏ, còn phải để bách tính biết được chuyện tốt mà ngươi làm.
Như vậy mới có thể thu được dân ý.
Chỉ là những thứ này cũng không thu được quá nhiều dân ý đâu, quan phụ mẫu ai cũng sẽ có chút ít dân ý, nhưng những dân ý đó chỉ là từng sợi mà thôi.
Đâu có giống như Hứa Thanh Tiêu.
Dân ý trong cơ thể hội tụ lại nhiều như biển.
Nghĩ đến đây, Hứa Thanh Tiêu thử luyện chế thêm lần thứ năm.
Ngay tức khắc.
Hắn không còn do dự gì nữa.
Ầm.
Thái Dương chân hỏa xuất hiện.
Có mấy lần luyện trước, lần chế luyện thứ năm này Hứa Thanh Tiêu chỉ phí không đến nửa canh giờ.
Đã có thể luyện ra Thần Võ đại pháo.
Sau đó hắn trực tiếp bắt đầu phần quan trọng nhất, cũng chính là phần chủ yếu nhất.
Khắc trận.
Vẫn khắc Tụ Lôi trận như cũ.
Khi khắc xong Tụ Lôi trận, Hứa Thanh Tiêu liền bắt đầu khắc đến trận pháp thứ hai.
Lần này, Hứa Thanh Tiêu lộ ra vẻ tỉ mỉ cẩn thận từng chút một, đưa dân ý vào gia trì.
Rất nhanh sau đó, chuyện làm cho Hứa Thanh Tiêu cảm thấy phấn chấn đã xảy ra. Giữa các trận pháp thật sự đã bị tách ra, mặc dù không phải là cách nhau ra hoàn toàn nhưng vẫn có hiệu quả.
Không giống như trước đó, chẳng có chút hiệu quả nào.
“Quả nhiên là sức mạnh dân ý có hiệu quả.”
Hứa Thanh Tiêu lộ ra nét vui mừng sau đó lại bắt đầu rót vào càng nhiều dân ý hơn, muốn hoàn toàn tách rời chúng nó vẫn có hơi khó khăn.
Sau khi không ngừng rót dân ý vào.
Đúng là trận pháp đã được tách rời ra, không còn bài xích nhau nữa, lộ ra vẻ cực kì an ổn.
Hứa Thanh Tiêu cẩn thận từng chút một khắc thêm trận pháp thứ hai.
Ước chừng sau nửa canh giờ.
Trận pháp thứ hai được khắc ấn thành công.
Hai trận pháp đã bị dân ý tách ra một cách hoàn mỹ.
Đây là một đột phá cực lớn. Hứa Thanh Tiêu siết chặt nắm đấm, hắn rất hưng phấn nhưng cũng không quá gấp gáp mà lại tiếp tục khắc thêm trận pháp thứ ba.
Quá trình khắc trận pháp thứ ba cũng giống như quá trình khắc trận pháp thứ hai.
Hứa Thanh Tiêu lộ ra vẻ vô cùng cẩn thận.
Lại qua thêm nửa canh giờ.
Trận pháp thứ ba cũng được khắc thành công.
Tụ Lôi trận tam phẩm, Tụ Linh trận tam phẩm, Tụ Nguyên trận tam phẩm.
Sau khi tất cả đã được khắc xong, Hứa Thanh Tiêu thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Trong phút chốc, Hứa Thanh Tiêu muốn thử kích hoạt Thần Võ đại pháo một phen, xem xem năng lực của nó thế nào.
Chỉ là trong lúc Hứa Thanh Tiêu rót linh khí vào bên trong.
Đột nhiên, Thần Võ đại pháp lại chấn động một lần nữa.
“Chuyện gì xảy ra vậy?”
Hứa Thanh Tiêu cau mày.
Rất nhanh sau đó, trận ngọc đã bắt đầu võ ra từng mảnh, lại thất bại một lần nữa.
“Sao lại thất bại nữa rồi?”
Hứa Thanh Tiêu lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Thế này có chút vấn đề rồi.
Không, hẳn là một vấn đề rất lớn.
Rõ ràng là dân ý đã tách trận pháp ra rồi, vì sao lại còn nổ nữa?