Đương nhiên sự không hài lòng của Hứa Thanh Tiêu cũng là thật.
Dù sao thì uy lực vẫn còn chưa đủ. Không phải là Thần Võ đại pháo không ổn mà là chất liệu có vấn đề, còn có những vấn đề khác nữa.
Nhưng đó cũng không xem là gì.
Bây giờ vấn đề trận pháp đã giải quyết được thì sẽ có thể làm được rất nhiều chuyện.
Trong lúc nhất thời.
Hứa Thanh Tiêu trở về chỗ cũ. Hắn xem xét Thần Võ đại pháo, nhìn xem có còn vấn đề gì hay không.
Xem xét cẩn thận lại một phen, Hứa Thanh Tiêu đúng là phát hiện vấn đề thật.
Bên trên Thần Võ đại pháo có chút vết rạn nhỏ, nhất là ở trong trận ngọc, nó có một vết nứt.
Đây không phải là chuyện nhỏ.
“Vật liệu vẫn chưa ổn, mặc dù uy lực bộc phát rất mạnh nhưng nếu như dùng thượng phẩm linh kim để chế Thần Võ đại pháo thì không thể nào sử dụng lâu dài được, nhìn thế này thì nhiều nhất là có thể sử dụng khoảng bốn năm lần thì pháo sẽ hỏng.”
Dù sao thì cũng đã từng xem qua thư tịch của Như Ý khí tông, Hứa Thanh Tiêu cũng biết cái Thần Võ đại pháo này đang xảy ra vấn đề gì.
Tính đi tính lại thì nhiều nhất cũng chỉ có thể bắn bốn năm lần xong là mất hết giá trị rồi.
Đây là chuyện chẳng còn cách nào khác.
Chất liệu quyết định tất cả.
Ngay sau đó, Hứa Thanh Tiêu không nói nhiều nữa.
Hắn lại bắt đầu luyện chế thêm một lần nữa.
Lần này, Hứa Thanh Tiêu vận dụng cực phẩm linh kim, pha thêm một phần thượng phẩm linh kim.
Hắn muốn luyện chế Thần Võ đại pháo nhị phẩm.
Thần Võ đại pháo lần trước chỉ có thể xem là tam phẩm.
Sức mạnh tam phẩm rất mạnh.
Nhưng chắc chắn không thể thống nhất Trung châu được.
Trừ phi có một số lượng lớn lên đến mấy ngàn khẩu Thần Võ đại pháo, đồng thời còn không hư hao, nếu không thì sẽ rất phiền phức.
Cho nên so với luyện chế Thần Võ đại pháo tam phẩm vậy còn chẳng bằng một bước đúng chỗ, làm năm cái Thần Võ đại pháo nhị phẩm.
Mục đích của nó rất đơn giản, vào thời điểm quan trọng trong chiến tranh, có thể giành được thắng lợi là đủ rồi.
Cho nên suy nghĩ của Hứa Thanh Tiêu rất đơn giản.
Muốn làm thì làm mạnh một chút.
Một trăm khẩu Thần Võ đại pháo tam phẩm không thể giải quyết được bất kì nguy cơ gì, chỉ có thể nói là tăng cường quốc lực.
Dù sao thì bây giờ nguy cơ dập dìu, thánh nhân đời thứ tư đang ở sau màn, Vương Triều Dương thần bí lại thêm chuyện các phiên vương luôn rục rịch muốn động, ba năm sau thiên hạ đại loạn, trận chiến với Phật môn, chiến tranh Trung châu.
Có chuyện nào mà không phải là chuyện lớn?
Chỉ dựa vào bản thân hắn giải quyết?
Đó là điều không thể nào, đâu thể nào chuyện gì cũng đều do mình tự thân đi làm được chứ?
Duy chỉ có khi nắm được sức mạnh tuyệt đối thì mới có thể càn quét được tất cả.
Luyện chế Thần Võ đại pháo nhị phẩm.
So với lần trước, Hứa Thanh Tiêu lại càng chú tâm hơn.
Trong quá trình luyện chế, Hứa Thanh Tiêu chẳng dám phớt lờ bất kì một chi tiết nhỏ nào.
Trước đó Hứa Thanh Tiêu chỉ mất một canh giờ để luyện chế.
Còn lần này Hứa Thanh Tiêu dùng hai canh giờ.
Đợi sau khi luyện ra được Thần Võ đại pháo nhị phẩm, Hứa Thanh Tiêu mới thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Hắn nghỉ ngơi gần nửa canh giờ, sau khi tinh thần đã khôi phục lại, hắn lại bắt đầu khắc trận.
Lần này, Hứa Thanh Tiêu sẽ khắc trận pháp nhị phẩm.
Khắc ấn trận pháp, chỉ cần đạt đến cảnh giới là có thể khắc được, mà chuyện khắc thành công hay thất bại đều phải xem nguyên thần có mạnh mẽ hay không cùng với động tác đã thuần thục hay chưa vân vân.
Hứa Thanh Tiêu trở thành bán thánh nho đạo, nguyên thần cực kì mạnh mẽ, hơn nữa hắn cũng đã đọc hết thư tịch của quy nguyên trận tông, lại còn thôi diễn mấy trăm lượt trong đầu.
Điểm tốt của nho đạo chính là giảm bớt phần lớn thời gian cho Hứa Thanh Tiêu.
Chẳng qua lần khắc ấn trận pháp này Hứa Thanh Tiêu đã ngưng tụ từ trong ra ngoài đến mười tầng dân ý, giảm bớt linh khí của các hệ thống khác, tăng dân ý lên.
Sức mạnh tiên đạo, sức mạnh nho đạo, sức mạnh võ đạo chỉ dùng để bảo vệ dân ý mà thôi.
Sở dĩ là như vậy bởi vì Hứa Thanh Tiêu không chỉ muốn khắc ấn ba cái trận pháp mà thôi.
Hắn muốn khắc thêm nhiều trận pháp nữa.
Tụ Lôi trận, Tụ Nguyên trận, Tụ Linh trận.
Cộng thêm Tật Tốc trận làm cho tốc độ bắn lôi cầu ra được nhanh hơn, năng lược phát ra cũng lớn hơn.
Còn có Cố Nguyên trận làm sức mạnh sấm sét càng thêm vững chắc.
Vả lại Hứa Thanh Tiêu còn có một suy nghĩ to gan nữa.
Sấm sét là cái gì?
Là vật chí cương chí dương trong trời đất, khi sấm sét gặp phải tà ma thì sức mạnh phát ra sẽ càng thêm đáng sợ.
Đây chính là sự áp chế của thiên tính, tương đương với kích hoạt thú tính vậy.
Hứa Thanh Tiêu cố ý khắc ấn Phong Tà trận, hắn đưa sức mạnh dị thuật phong ấn trong Tà trận, khi ngưng Tụ Lôi cầu, luồng sức mạnh dị thuật này sẽ tự động tiết ra, nói không chừng uy lực phát ra sẽ càng đáng sợ hơn.
Nếu như không có tác dụng vậy thì cũng không có ảnh hưởng gì đến uy lực của bản thân Thần Võ đại pháo.
Mà nếu như có tác dụng, nói không chừng sẽ đem lại cho hắn một bất ngờ lớn.
Đồng thời, Hứa Thanh Tiêu còn gia trì thêm ba cái pháp trận.
“Cường Linh trận, Cường Lôi trận, Cường Tốc trận.”
Tất cả có tám trận pháp.
Hứa Thanh Tiêu suy nghĩ một hồi, hoặc là không làm, nếu đã làm thì phải làm cho trót, khắc thêm hai cái trận pháp nữa.
“Uẩn Khí trận, Dưỡng Khí trận.”
Dù sao chúng không bài xích là được.
Không đủ cực phẩm linh kim cho nên cần phải làm tốt một chút, không cần phải đi săn lùng tìm kiếm.
Nhưng muốn khắc mười trận pháp cần phải tốn một khoảng thời gian rất dài.
Hứa Thanh Tiêu tốn đến năm ngày.
Mới khắc thành công mười cái pháp trận.
Đây là một công việc tỉ mỉ, Hứa Thanh Tiêu không muốn phạm chút sai lầm nào, nếu không chắc chắn sẽ thất bại.
Vậy thì sẽ phiền toái lắm.
Hoàn thành việc khắc ấn mười pháp trận.
Hứa Thanh Tiêu thở ra một hơi thật dài.
Tinh thần hắn đang cực kì uể oải, hao tổn quá nghiêm trọng.
Khắc ấn trận pháp nhị phẩm đúng là khó thật, có thể nói là một sự khảo nghiệm đối với nguyên thần.
Chẳng qua như vậy cũng tốt.
Thần Võ đại pháo này ngoại trừ Hứa Thanh Tiêu ra thì chẳng ai có thể luyện ra được nữa.
Coi như có biết nguyên lí luyện chế cũng không làm được.
Nhất định phải nắm được sức mạnh nho đạo, sức mạnh tiên đạo, sức mạnh võ đạo, còn có dân ý, đồng thời người này còn cần có nguyên thần mạnh mẽ, còn phải hiểu về trận pháp.
Vả lại ít nhất phải là tiên đạo nhị phẩm.
Nếu không cho dù có luyện chế ra được thất phẩm, lục phẩm hay ngũ phẩm thì cũng có tác dụng gì đâu?